Trò Chơi Tình Ái - Thánh Yêu

De NganNhok1

523K 2.9K 375

Tên gốc: Nhã Ái Thành Tánh (惹爱成性) Tác Giả: Thánh Yêu Editor: Nhok Ngân Bạch Thố Bả... Mais

Trò Chơi Tình Ái - Thánh Yêu
Chap 1 - Nhiếp hồn.
Chap 2 - Rơi vào tay hắn
Chap 3 - Ép cung.
Chap 4 - Ở cùng nhau.
Chap 5 - Nửa đêm đuổi khỏi phòng.
Chap 6 - Uy hiếp tính mạng.
Chap 7- Đuổi cùng giết tận
Chap 8 - Giao dịch
Chap 9 - Tự cứu.
Chap 10 - Chơi đùa hắn một trận.
Chap 11 - Đêm nay có người ở bên.
Chap 12 - Ác mộng quấn thân
Chap 13 - Hắn là gì của cô?
Chap 14 - Cưỡng hôn
Chap 15 - Cởi đẹp hơn mặc
Chap 16 - Sa chân
Chap 17 - Tôi muốn cô, cho hay không?
Chap 19 - Muốn tôi thay cô ra mặt sao?
Chap 20 -Nơi u tối
Chap 21 - Ném áo lót
Chap 22 - Chỉ điểm
Chap 23 - Động tay động chân nói chuyện
Chap 24 - Kình thiếu, nho nhỏ thú.
Chap 25 - Ngang ngạnh không bằng hắn.
Chap 26 - Cứu mạng
Chap 27 - Thủy Hỏa bất dung
Chap 28 - Thật sự không nhận ra sao?
Chap 29 - Bọn cầm thú
Chap 30 - Đêm đó, có đau không?
Chap 31 - Vẫn sót một viên đạn
Chap 32 - Chị em mà không giống như chị em.
Chap 33 - Trả thù
Chap 34 - Mượn súng giết người
Chap 35 - Lần nữa nhiếp hồn
Chap 36 - Nhốt vào lồng heo ngâm xuống nước.
Chap 37 - Anh muốn mạng của anh ấy, tôi liền muốn mạng của anh.
Chap 38 - Giả vờ thuận theo
Chap 39 - Chạy trốn
Chap 40 -Tìm đường sống từ cõi chết
Chap 41 - Hoắc lão gia đổi ý.
Chap 42 - Cô cũng bị véo ngực.
Chap 43 - Biết điều một chút để tôi hôn
Chap 44 - Tìm được Cha
Chap 45 - 50 Ý loạn tình mê, lấy cô làm điều kiện trao đổi. (1/3)
Chap 45 - 50 Ý loạn tình mê, lấy cô làm điều kiện trao đổi. (2/3)
Chap 45 - 50 Ý loạn tình mê, lấy cô làm điều kiện trao đổi. (completed)
Chap 51 - Cô là người của tôi. (part 1)
Chap 51 - Cô là người của tôi. (completed)
Chap 52 - Học bản lĩnh hầu hạ đàn ông. (Part 1)
Chap 52 - Học bản lĩnh hầu hạ đàn ông. (Part 2)
Chap 52 - Học bản lĩnh hầu hạ đàn ông. (completed)
Chap 53 - Chính thức trở thành người của hắn.
Chap 54 - Lần thứ hai, lần đầu tiên chân chính. (Part 1)
Chap 54 - Lần thứ hai, lần đầu tiên chân chính. (Part 2)
Chap 54 - Lần thứ hai, lần đầu tiên chân chính. (Completed)
Chap 55 - Lúc lạnh lúc nóng tổn thương nhau. (part 1)
Chap 55 - Lúc lạnh lúc nóng tổn thương nhau. (part 2)
Chap 55 - Lúc lạnh lúc nóng tổn thương nhau (part 3)
Chap 55 - Lúc lạnh lúc nóng tổn thương nhau (part 4)
Chap 56 - Nhìn thấu, hung hăng trừng phạt.
Chap 57 - Lại giá họa cho hắn.
Chap 58 - Kích tình mãnh liệt (HOT)
Chap 59 - Thăm dò, cho cô cơ hội ra tay.
Chap 60 - Người của anh, trên người có đóng dấu sao?
Chap 61 - Ép cô giết người.
Chap 62, 63 - Sụp đổ.
Chap 62,63 - Sụp đổ. (Completed)
Chap 64 - Sự thật về cái chết, hắn quá độc ác.
Chap 65 - Người đầu tiên bị giết, là người phụ nữ đầu tiên của hắn.
Chap 66 - Bởi vì quan tâm em.
Chap 67 - Đầu độc.
Chap 68 - Đau lòng, hắn chẳng quan tâm.
Chap 69 - Loại trừ Thẩm Tâm Lê
Chap 70 - Vì em, chặt đứt một đốt ngón tay thì có sao. (Cao trào)
Chap 71 - Vì em, chặt đứt một ngón tay có làm sao (hạ)
Chap 72 - Ký văn tự bán thân
Chap73 - Hầu hạ anh đi.
Chap 74 - Tôi vắng mặt liền kiếm chuyện với người phụ nữ của tôi, muốn chết sao?
Chap 75 - Quà tặng liên tưởng đặc biệt nhất
Chap 76 - Tô Khang gửi thư
Chap 77 - Xé nát, đau lòng đoạn tuyệt rời đi. (Hay)
Chap 78 - Không muốn quay về.
Chap 79 - Tôi không yêu anh
Chap 80 - Đại án, lại muốn đẩy cô ra gánh tội thay (hay)

Chap 18 - Véo ngực.

7.6K 37 5
De NganNhok1

Editor: Bạch Thố

Beta-er: Nhok Ngân

Chap 18 – Véo ngực.

Chiêm Đông Kình thấy cô cũng không đưa tay đón, hắn đem rượu để sang một bên, “Cô đổi trắng thay đen, chẳng phải kích thích sao?”

Tô Lương Mạt đi về phía cửa.

Chiêm Đông Kình cầm chìa khóa xe, “Tôi đưa cô về”.

“Không cần”, Tô Lương Mạt buột miệng nói ra còn cho là mình nghe lầm, “Không cần làm phiền”.

Rõ ràng thấy dáng vẻ cô rất kiên quyết, Chiêm Đông Kình lại còn muốn kiên trì, “Tôi không sợ phiền toái”.

Tô Lương Mạt đứng ở cửa, nói rõ, “Chính là tôi sợ, anh phải nghĩ chúng ta có thể thuận lợi hợp tác, anh cũng đừng hành hạ tôi như thế”.

Chiêm Đông Kình đi tới bên người cô, mở cửa ra, “Tôi hành hạ cô cái gì?”

Tô Lương Mạt xuống lầu, còn chưa ra ngoài mấy bước thì xe của Chiêm Đông Kình liền đuổi theo, “Lên xe”.

Cô nào dám ngồi, nói không chừng gần đây còn có cảnh sát, cô theo mặt đường trơn nhẵn tiến về phía trước, sau lưng truyền đến tiếng còi liên tục không ngừng, Tô Lương Mạt xoay người nhìn lại, lại thấy đoàn xe không dưới mười chiếc xếp thành hàng, không nhanh không chậm đi theo Chiêm Đông Kình cầm đầu.

Nếu như bị đuổi về như vậy, Tô Lương Mạt tình nguyện đi bộ còn hơn.

Đi được vài bước, cô đã bị cánh tay cứng rắn người đàn ông kéo về ghế lái.

Tô Lương Mạt một hồi lâu không nói lời nào, theo dõi chặt chẽ đoàn xe phía sau qua gương chiếu hậu, Chiêm Đông Kình mở mui xe, gió đêm gào thét lọt vào tai, cũng như âm nhạc sôi động, cô nắm chặt dây an toàn, đuôi tóc thỉnh thoảng bị gió cuốn quét qua mặt người đàn ông.

“Anh kêu tôi đến, lại gây sự chú ý đưa tôi về, đơn giản là muốn cảnh cáo Vệ Tắc, nhưng vô dụng thôi…”

 Người đàn ông làm lơ, hỏi lớn, “Cô nói gì, tôi không nghe được?”

Tô Lương Mạt kề sát người qua, “Tôi nói anh cho tôi xuống!”

Chiêm Đông Kình lần nữa quay mặt sang, nhanh chóng chạm khẽ môi cô, một nụ hôn nhẹ, không gì hơn như chuồn chuồn lướt nước.

Tô Lương Mạt mắt thấy môi hắn cười vui vẻ làm cô cắn chặt răng, nghiêng đi cởi dây an toàn phía sau ra, hai tay đoạt lấy vô lăng Chiêm Đông Kình, vốn dĩ xe đang đi thẳng tắp chợt vòng vèo theo hình chữ S gợi cảm, phía sau Hàn Tăng thò đầu ra khỏi cửa sổ xe tìm hiểu, “Bà mẹ nó, xe làm sao lại thành như thế? Có phải là đang giỡn chơi không?”

Chiêm Đông Kình lợi dụng ưu thế lực đạo trụ ở tay lái, tay kia đem Tô Lương Mạt ôm sát vào ngực, “Có phải không muốn sống nữa không?”

Lập tức đem xe vọt tới, tay trái Chiêm Đông Kình chợt đảo quanh, Tô Lương Mạt bị hắn giữ chặt lưng áo đến không thể động đậy, “Tôi từ nhỏ mạng lớn, anh dám liều cùng tôi sao?”

“Đúng, cô ngay cả quỷ cũng gặp rồi”. Chiêm Đông Kình thấy cô không có dây an toàn, dứt khoát cánh tay dùng sức, đem cô kéo tới trước người như ngồi trên đùi, đem dây an toàn phía sau khóa chặt hai người với nhau.

Tô Lương Mạt đạp mạnh thắng xe một cái, bánh xe nghiền trên mặt đường tạo âm thanh chói tai.

Xe bị buộc dừng lại, phía sau xe bọc sườn hai bên, bên trái Hàn Tăng giơ tay cái lên, trong tiếng nói mập mờ xen lẫn tiếng cười làm người ta khó chịu, “Đại ca, tắt lửa rồi à, chúng tôi đang hào hứng đây”.

Lần này thì khí trời, hai người đều đang mặc quần, Tô Lương Mạt thậm chí có thể cảm giác được hạ bộ người đàn ông lọt vào khe hở, Chiêm Đông Kình nói cút đi, nhưng tay phải lại đem mông cô vỗ nhẹ, “Nếu đã thích chơi đùa như vậy, tôi hôm nay rốt cuộc được chơi đùa vui vẻ với cô rồi”.

Hắn ôm chặt cô, khói phía sau xe phóng ra, Tô Lương Mạt một hơi hít phải khí lạnh vào cổ, toàn bộ xe bên cạnh làm nền, không trách người đàn ông thích đua xe, mạo hiểm kích thích có thừa.

Chỉ có cảm giác hít thở bên ngoài không thông, ngoài ra cũng không có gì.

Chiêm Đông Kình thấy rõ, cằm định đặt tới bên cổ Tô Lương Mạt, hai người mặt tự nhiên là dán chặt, hắn nhìn xuyên qua kính chiếu hậu trước mặt người phụ nữ, trừ màu tóc ra thì chỉ có màu môi tím tái, ngoài ra hắn không nhìn ra nỗi sợ hãi mà hắn mong đợi.

Chiêm Đông Kình đem một tay Tô Lương Mạt thả vào tay lái,tay trái hắn ôm xuống eo cô.

Tô Lương Mạt đem tay hắn đẩy ra, Chiêm Đông Kình lần nữa ôm trở về, “Cô nhìn trên đường anh trai ôm em gái cũng khối người”.

"Trên đời này này cha nuôi và con gái nuôi đều có thể bò lên bò xuống, anh trai em gái làm sao còn trong sáng”.

Chiêm Đông Kình chưa bao giờ nghe người khác nói mình như vậy, cũng là cảm thấy mới mẻ, “Cô có cha nuôi sao?”

Tô Lương Mạt thấy phía trước có ngã rẽ, bả vai cô thuận thế dùng sức đánh lái về sau, bên tai nghe được hơi thở, mắt lập tức rời phương hướng, “Tôi muốn xuống ở phía trước”.

“Cô nghĩ đây là xe buýt công cộng, muốn xuống là xuống”.

Trước mắt xuất hiện dấu hiệu khu dân cư nhà mình, Tô Lương Mạt nhìn qua đêm khuya vắng vẻ, “Người như các anh không phải là muốn trốn ở địa bàn không muốn ra cũng không ai bắt được sao?”

Hiển nhiên trắng trợn như vậy, trên TV phổ cập kiến thức, nói không chừng sẽ đến bắn giết hoặc gì gì đó vân vân.

Chiêm Đông Kình dừng hẳn xe, “Chúng tôi trong mắt cô là người như thế nào? Không thể lộ ra ngoài ánh sáng phải không?”

Tô Lương Mạt không quay đầu lại, hai người ánh mắt không hẹn mà cùng nhìn lên xuyên thấu qua kính chiếu hậu, cô cho dù là ngậm chặt môi nhưng ý tứ hiện ra rõ ràng, mặt Chiêm Đông Kình từ từ lạnh băng.

Tô Lương Mạt nhanh chóng quay đầu ra.

Chiêm Đông Kình hai tay dùng sức đem cô ôm chặt, “Cô còn chưa nói cho tôi biết, ở nhà kho Bắc Thành kia cuối cùng đã phát sinh chuyện gì, cô thế nào lại có thể ra ngoài?”

Sắc mặt Tô Lương Mạt trong nháy mắt thay đổi, “Chiêm Đông Kình, anh từng không tin lời người khác, thời khắc cố chấp đem người khác đưa vào chỗ chết có phải rất hoan hỉ không?”

Tim cũng hắn chung quy là lạnh.

“Dĩ nhiên”. Chiêm Đông Kình tỏ vẻ không sai nhún vai, “Đạo lý như vậy còn cần cô thuyết minh sao?”

Tô Lương Mạt giận đến hận không thể phun máu vào mặt hắn, cô học bộ dáng của hắn, bày ra vẻ vô vị, “Vậy anh còn quản chuyện sống chết của tôi sao? Tơi cũng không tin được anh, nói nhiều cũng uổng công”.

Cô cởi dây an toàn ra, bởi vì trong lúc bị vây ở tay lái Chiêm Đông Kình, động tác bước ra bị hạn chế, Chiêm Đông Kình kéo cổ tay cô, Tô Lương Mạt nghiêng người, một chân rơi xuống, chân còn lại lại rơi vào hai chân hắn, bộ dạng như vậy thật khiến người ta làm kẻ khác có ý nghĩ ám muội. Lực đạo Tô Lương Mạt so ra kém Chiêm Đông Kình, bị hắn kéo tới trước mặt, nghĩ tới cô khoa chân múa tay với hắn cũng vô dụng, cánh tay Tô Lương Mạt để ở ghế ngồi Chiêm Đông Kình, cơ hồ là bản năng, một tay dùng sức bấm một cái trước ngực hắn.

Giống như hai đứa trẻ đánh nhau, không cách nào, cho nên dùng sức bấm đối phương, da thịt ít nhất cụng có công dụng này.

Nắm tay cô đột nhiên buông ra, Tô Lương Mạt lảo đảo lui về sau, cô thấy Chiêm Đông Kình giống như là đang cực lực ẩn nhẫn, sắc mặt rất khó nhìn, tựa hồ so với đau hơn bộ dạng bị trúng một thương.

Tô Lương Mạt hồi tưởng, cô hình như là bấm ở ngực hắn, tựa hồ không giống như da thịt, một mảnh lồi ra…

Cô cúi đầu xem trước ngực mình, xoay mình kịp phản ứng, trong lòng không ngăn được run rẩy, đau nhiều lắm sao?

Tô Lương Mạt cũng không dám ngây ngốc hơn nữa, vội vàng xoay người, nhanh như chớp biến mất trước mắt Chiêm Đông Kình.

Continue lendo

Você também vai gostar

5.3M 471K 98
✫ 𝐁𝐨𝐨𝐤 𝐎𝐧𝐞 𝐈𝐧 𝐑𝐚𝐭𝐡𝐨𝐫𝐞 𝐆𝐞𝐧'𝐬 𝐋𝐨𝐯𝐞 𝐒𝐚𝐠𝐚 𝐒𝐞𝐫𝐢𝐞𝐬 ⁎⁎⁎⁎⁎⁎⁎⁎⁎⁎⁎ She is shy He is outspoken She is clumsy He is graceful...
4.3M 286K 61
"Why the fuck you let him touch you!!!"he growled while punching the wall behind me 'I am so scared right now what if he hit me like my father did to...
786K 79.5K 55
3 lives got entangled due to the twisted Destiny...... Vidyut Rajvanshi married his college sweetheart Sanjana and was leading a happy life ......bot...
984K 30.5K 61
Dans un monde où le chaos et la violence étaient maitre, ne laissant place à ne serrait ce qu'un soupçon d'humanité. Plume était l'exception. Elle...