(Yandere Kagamine) Chăm sóc c...

By _lemon_carat_

77.2K 3.3K 697

Truyện kể về 1 cô y tá tên là Kagamine Rin mới có 18 tuổi, học lớp 12, đang làm việc tại viện tâm thần Saitok... More

Chap 1.
Chap 2.
Chap 3.
Chap 4.
Chap 5.
Chap 6.
Chap 7.
Chap 8.
Chap 9 (H).
Chap 10.
Chap 12 (H).
Chap 13.
Chap 14.
Chap 15.
Chap 16.

Chap 11.

3.7K 156 54
By _lemon_carat_

- Rin, nhớ anh chứ?!

- "N... Nero?"- Rin hỏi, giọng ngạc nhiên đan xen lẫn vui mừng -"A... Anh về từ lúc nào vậy, sao không thấy bác gái nói với em một tiếng?"

- "Mẹ anh cũng ngạc nhiên mà lị. Với lại..."- Nero nháy mắt -"Anh muốn tạo bất ngờ! Và còn có chuyện muốn nói với em nữa."

- A, em quên mất. Ai lại để khách đứng ngoài nói chuyện thế này? Anh vào nhà đi.

- Thôi, không cần đâu. À mà Rin này!

- Dạ?

- "Cậu con trai tóc vàng đang ngồi kia, là ai vậy?"- Nero liếc mắt sang Len, hỏi.

Nghe câu hỏi đó, Rin giật mình. Cô nghĩ đại ra 1 lý do rồi trả lời:

- Đ... Đó là anh họ em. Anh ấy là người Nhật, đang du học ở Việt Nam. Mẹ anh ấy nhờ em cho anh ấy ở nhờ nhà ấy mà.

- Vậy à.

Len's Pov.

Rin, thằng đó là ai vậy? Sao em lại có những hành động thân mật với hắn ta cơ chứ?

Nụ cười của em tạo ra chỉ dành riêng cho tôi ngắm nhìn, vậy mà giờ đây em đang cho 1 thằng con trai khác nhìn thấy nụ cười đó?

Tôi tức giận, nhưng việc đó chả giải quyết được gì. Biết là vậy, tôi đành phải ôm cái đĩa cơm, ngồi trên ghế, vừa ăn vừa xem phim với cái tâm trạng không-thể-nào-mà-tốt-cho-được.

Em giới thiệu tôi với hắn ta dưới danh phận là anh họ của em. Sau tất cả, em chỉ coi tôi như 1 người anh họ thôi ư? Không thể tin được!

Tôi muốn giết hắn ta! Nhưng nếu giết bây giờ thì khá là nhàm chán, vậy nên tôi quyết định sẽ chờ thời điểm thích hợp rồi ra tay.

Thế mới thú vị chứ!!!

End Pov.

- Vậy chào nha, anh về đây!

- "A... Anh Nero, khoan đã!"- Rin níu vạt áo Nero lại, khuôn mặt có chút khả nghi.

- G-Gì vậy Rin?

- Anh tới đây không phải là có chuyện muốn nói với em sao?

- "À đúng rồi!"- Nero cười trừ, gãi đầu -"Anh đem Mame trả lại em này. Dạo này nó béo ghê á. Anh suýt không nhận ra luôn."

- Vâng. Vậy... Nó đâu?

- "Heh?"- Nero ngạc nhiên.

Lúc này cậu mới nhận ra dây xích đã tuột khỏi tay mình tự bao giờ. Hoảng hốt, Nero nhìn xung quanh nhưng không thấy con chó đâu cả.

- Rin, anh xin lỗi. Đừng lo, anh sẽ đi tìm hộ em, Ok?

Nero cầm tay Rin, rối rít xin lỗi, khiến cho 1 người thì ngạc nhiên, 1 người thì nổi cơn điên trong lòng.

- "Đừng lo. Anh hứa sẽ tìm được nó mà!"- Vừa dứt câu, Nero liền chạy đi ngay, chưa kịp để Rin ngăn lại.

"Cạch."

Bất lực, Rin đành đóng cửa lại. Len thấy Nero chạy đi cái liền đặt đĩa cơm xuống bàn, đứng dậy tiến về phía cô. Siết chặt tay qua eo cô, cậu buông ra 1 câu:

- Rin, khóa cửa lại đi.

Rin khó hiểu nhìn Len. Khóa cửa? Để làm cái gì chứ? Không lẽ hắn bắt cô khóa cửa lại để làm chuyện đồi bại với cô ư? Nếu thế thì không, nhất quyết không được!

- Rin, khóa cửa!

Đường đường là 1 y tá nhưng lại để bệnh nhân sai bảo như chủ nhân ra lệnh cho người hầu khiến Rin cảm thấy chút tức giận, nhíu đôi lông mày lại nhìn hắn.

- Để làm gì? Em ở dưới trông nhà, không cần thiết phải khóa cửa!

- "Rinny, anh là đang cố kìm nén thú tính của mình. Nếu em không muốn như tối hôm qua thì nghe anh, khóa cửa lại!"- Giọng nói tuy dịu dàng nhưng lại đầy sự ám muội và tức giận.

Nuối nước bọt, Rin đành phải khóa cánh cửa ấy lại. Sau khi cất chìa khóa vào tủ, cô bỗng cảm thấy cơ thể như nhẹ đi, chân không còn tiếp xúc với sàn nhà.

Đến khi nhận ra thì đã quá muộn. Len đặt cô ngồi trên ghế, ôm chặt lấy cô. Hành động này người ngoài nhìn vào sẽ lầm tưởng đây là cặp đôi đang hưởng thụ thời gian đẹp nhất của tình yêu. Nhưng thật ra lại không phải.

- "L...Len... Bỏ em ra... Đau!"- Rin kêu lên khi Len bấu chặt móng tay vào tay cô. 5 đường cong nhỏ hằn rõ, đỏ tấy lên.

- Rinny, thằng nhãi vừa nãy là ai?

- A...Ai cơ?

- Em đang giả ngốc với anh đấy à? Cái thằng tóc vàng vừa nãy em nói chuyện, hắn ta là ai?

À, Len đang ghen! Rin thoáng chốc liền hiểu chuyện. Cô muốn cười lắm nhưng lại không thể khi ánh mắt nhìn thấy khuôn mặt đang đen lại vì tức giận kia, đành mím chặt môi, cười trong lòng.

- "Rin!"- Len gắt lên. Cậu thực sự nổi giận rồi.

- "Đ... Đó là Nero. Anh ấy sống cách nhà mình 1 căn nhà. Nero là hàng xóm của... chúng ta."- Rin giải thích.

- Nero? Có phải cái thằng trong ảnh kia không?

Bỏ bàn tay đang bấu chặt lấy cánh tay của Rin, Len chỉ vào bức ảnh đối diện với cái cầu thang. Rin chỉ biết gật nhẹ đầu cho qua chuyện, tay xoa xoa vết bấu đỏ tấy. Hắn ta đang nổi cơn ghen, nói thêm không biết cô có lết đi được hay không nữa?!

- "Rin, em là của anh. Riêng mình anh. Vì vậy anh không muốn em gặp mặt thằng đấy nữa. Cười không được, vẫy tay cũng không được, nhìn nhau lại càng không!"- Len ra lệnh, giọng điệu nghe bá đạo.

- Anh...!

- Sao Rinnie?!

Rin rất muốn chửi thẳng vào mặt cái tên này nhưng lại không thể thốt lên được lời nào. Tên bệnh nhân này lên cơn tâm thần rồi hay sao? Ngày chụp kỉ yếu thì cấm cô không được tiếp xúc, nói chuyện với bọn con trai ở lớp. Giờ lại cấm cô không được nhìn mặt Nero. Biết là hắn ta bị tâm thần nặng nhưng cô không ngờ nó lại nặng khủng khiếp như thế này!!!

Không thể cãi lại được, Rin đành mím môi lại, nhỏ nhẹ nói:

- K... Không có gì.

- Vậy thì tốt.

Sau khi cuộc đối thoại kết thúc, bầu không khí im lặng nhanh chóng bao vây lấy cả căn phòng, duy nhất chỉ có tiếng TV là vang lên. Rin ngồi đấy, mặc kệ cho ai đó đang ôm gọn mình trong lòng.

Được rồi. Giờ thì cô ước gì có thể thoát ra khỏi cái tình huống này quá!!!

Nói là ước, nhưng Rin không ngờ nó lại thành hiện thực nhanh đến vậy khi 1 bài hát giai điệu vui nhộn vang lên. Từ chiếc điện thoại đang nằm trên bàn của cô. Tia hy vọng được nhen nhóm, sau đó nhanh chóng bị dập tắt khi thấy chiếc điện thoại yêu quý nhanh chóng bay vào tay ai đó...

Còn ai vào đây được nữa?! Chỉ có thể là rơi vào tay của người mang tên...

Kagamine Len...

- Mi . ku?!

Đó là 1 cái tên, phải đọc liền. Đằng đây, ai đó bị người khác phá vỡ khung cảnh lãng mạn, liền bẻ đôi tên của người đó ra, đọc 1 cách nặng nề như thể đọc cả họ lẫn tên rồi vậy!

- "Miku!"- Rin giật mình. Cô đưa ánh mắt khẩn khoản về phía Len, nói - "L...Len... Đưa điện thoại cho em đi!"

- Không!

- "Len, em xin anh đấy! Đưa cho em đi!"- Rin nài nỉ.

Miku gọi cho cô để làm gì, cô biết chứ! Cô đã xin nghỉ học hôm nay đâu! Miku gọi đến cũng phải!

- "Rin, việc gì cũng có giá của nó, em biết chứ?!"- Len giơ giơ điện thoại, giọng có chút giễu cợt, bông đùa.

Giá?! Cái gì vậy? Chỉ là cái điện thoại thôi mà? Chỉ là 1 cuộc gọi thôi mà!!!

Rin gào thét trong lòng, cô muốn đấm thẳng vào mặt tên ATSM này lắm rồi. Nhưng phải nhịn, phải nhịn!

- A...Anh muốn gì?

- Em!

Rin giật mình lần 2. Cái giá này... Cô biết ngay mà!

- Em chưa xin phép Miku cho nghỉ buổi hôm nay. Anh... Anh... Ưm.... Hay là...

- "Hay là...???"- Len nheo mắt lại, khó hiểu nhìn Rin.

- Chỉ... Ưm... Hôn thôi, được chứ?

- Sao vậy?

- Làm... Đau lắm! Em không chịu được.

Nhìn thân hình Rin nhỏ nhắn, khuôn mặt van xin nhìn cậu vô cùng dễ thương, rồi lại đặt hướng nhìn trọng tâm về đôi môi đỏ mọng, nhỏ nhắn kia. Nuốt ực 1 cái trong cổ họng, Len đành phải gật đầu rồi đưa điện thoại cho Rin.

Cầm lấy điện thoại thì nhạc chuông vừa dứt. Rin lầm bầm, lại tốn tiền điện thoại rồi. Vừa định bấm gọi lại, thì lại có cuộc gọi đến, vận may lần thứ 2 đến với cô.

Áp máy vào tai, Rin suýt nữa làm rơi máy vì tiếng quát của ai đó. Mà còn ai vào đây được nữa. Chỉ có thể là của Miku!

- "RIN, NGHỈ HỌC KHÔNG LÝ DO, KHÔNG MỘT CUỘC GỌI XIN PHÉP NGHỈ HỌC. CHẢ NHẼ TAO LẠI PHANG VÀO MẶT MÀY MẤY CÁI BÀI CHÉP PHẠT?"- Miku tức giận, xả ra một tràng.

- "Tao xin lỗi. Hôm nay tao thấy trong người hơi mệt, chóng mặt. Định gọi cho mày xin nghỉ thì lại quên mất!"- Rin sau khi định thần lại liền ngay lập tức xin lỗi Miku.

Len ngồi cạnh Rin, tay ôm eo cô, mắt hằn tia đỏ nhìn vào cái máy điện thoại đang được Rin sủng ái đặt lên tai.

Được rồi, phải thừa nhận, cậu không ưa người tên là Miku này. Hay nói đúng hơn là ghét, cực kì ghét. Miku lúc nào cũng bám ríu lấy Rin, như thể là 2 chị em sinh đôi nặng nặng nghĩa tình, dính chặt lấy nhau, không thể tách ra được.

Với Len, vị trí dính chặt lấy Rin, không thể tách rời hay rút ra gì gì đó, phải là của cậu! Bắt buộc phải là thế!

Xác định rồi nha, vậy là trong bản danh sách những người chuẩn bị được Len cho thăm quan, à không, định cư ở thế giới bên kia, đã có những người sau:

Đầu tiên là con chó Mame!

Thứ hai, là Nero!

Thứ ba, chả xa lạ gì, chính là Gumiya!

Cuối cùng, không ai khác, chính là người mới được đưa thêm vào danh sách, Miku!

...

- Hôm nay album mày đặt về rồi đấy. 4h chiều đi lấy đi. Từ sáng đến giờ người ta cứ gọi cho tao mãi, bảo là hôm qua hẹn 8h lấy xong cuối cùng lại không sang lấy được, làm họ phải chuyển giờ giao đấy! Con ngốc, có cái giờ đi lấy album thôi mà cũng không nhớ!

Sau đó, Miku tắt máy. Để cho bạn mình ngồi thẫn thờ trên ghế với nỗi buồn khó nói.

...

Continue Reading

You'll Also Like

3.6K 205 5
Tóm tắt: Làm lại từ đầu ở một thế giới song song khác, nơi Băng Trụ Douma và Trùng Trụ Shinobu thấu hiểu lẫn nhau LƯU Ý: Đây chỉ là fanfic không liên...
136K 8.5K 43
Vâng đây là nơi tụ họp tất cả các cảm hứng ngẫu nhiên của tôi. Giống như đang ngồi học cái lên hứng viết :D Bộ truyện chủ yếu để thoả mãn các OTP thu...
5.8K 109 182
Truyện manhwa, Manhwabl, boylove, Manhua, Đam Mỹ