[ Cổ Đại + Dị Giới + Sủng ] T...

By Tue_Nguyen

847K 20.3K 336

Tên gốc : Nhiếp chính vương đích nhỏ sủng phi Tác giả : Thụy Tiếu Ngốc Editor: zNguyệt Tiếu, Thao1504, Mộc D... More

Giới Thiệu
☆Chương 1 : Hiện tượng sốt kỳ lạ
☆Chương 2: Kỳ tài ngàn năm có một
☆Chương 3 : Đi hàn trì sơn
☆Chương 4 : Lần đầu gặp gỡ
☆Chương 5: Hoa Khấp Tuyết, ta thích gọi ngươi là A Noãn
☆Chương 6: Mạnh hơn so với nàng, để có thể bảo vệ nàng
☆Chương 7: Mộ Lương khuynh hướng thích ngược
☆Chương 8: A Noãn, phải nhớ ta
☆Chương 9: Xuống núi trước thời hạn
☆Chương 10: Gặp phiền toái trong phòng thuốc
☆Chương 11: Làm cho ngươi phải "xin lỗi"
☆Chương 12: Một năm không gặp, vẫn yêu nghiệt như cũ
☆Chương 13: Mộ lương, ta thích ngươi
☆Chương 14: Nữ sống
☆Chương 15: Dạy A Noãn, phải tùy năng lực của nàng mà dạy
☆Chương 16: Hơi dấm
☆Chương 17: Ngự trù? Nàng đã hết hy vọng!
☆Chương 18: Mộ Lê
☆Chương 19: Món ăn ngon chân chính
☆Chương 20: Hoàng thẩm, vạn tuế! Hoàng thẩm, ta yêu thẩm!
☆Chương 21: Ban đêm đến thăm Chu phủ
☆Chương 22: Sự trừng phạt nho nhỏ
☆Chương 23: Hồi cung
☆Chương 25: Ngay từ đầu đã phát hiện âm mưu
☆Chương 26: Vấn đề y phục
☆Chương 27: Khiêu khích
☆Chương 28: Người của ta, ai cũng không cho phép động đến (canh hai)
☆Chương 29: Bạch Thánh Vũ đụng phải họng súng
☆Chương 30: Hoa Khấp Tuyết đói bụng thân thể không thoải mái (canh hai)
☆Chương 31: Một vị muối tiêu kết làm thân giao
☆Chương 32: Nữ nhân mơ ước tới Mộ Lương ( hai )
☆Chương 33: Mộ Lương , ta yêu chàng ( Hoa Khấp Tuyết thổ lộ )
☆Chương 34: Một nụ hôn
☆Chương 35: Đông Phương Vũ
☆Chương 36: Ra oai phủ đầu
☆Chương 37: Miệng lưỡi Hoa Khấp Tuyết ngoan độc
☆Chương 38: Kích thích
☆Chương 39: Diện mạo nam nhân
☆Chương 40: Hoa Khấp Tuyết, Mộ Lương là của ta
☆Chương 41: Không vui
☆Chương 42: Thẳng Thắn
☆Chương 43: Không thuần khiết ( ngọt ngào hạ )
☆Chương 44: Bộc lộ bản lĩnh
☆Chương 45: Vương phi
☆Chương 46: Đào hoa = ruồi bọ
☆Chương 47: Hoa Khấp Tuyết ghen tuông ( phần hai )
☆Chương 48: Đông Phương Vũ khiêu khích
☆Chương 49: Hạ hỏa
☆Chương 50: Không biết khống chế
☆Chương 51: Nhốt vào thiên lao
☆Chương 52: Đồng thời xử phạt Chu , Lý
☆Chương 53: Cảnh Duệ bị trêu chọc
☆Chương 54: Tiểu Hoàng Đế bắt đầu lập uy ( canh hai )
☆Chương 55: Mộ Hỏa Nhân
☆Chương 56: Mùi giấm chua
☆Chương 57: Lời mời của Vân tướng
☆Chương 58: Người trong lòng của Hỏa Nhân
☆Chương 59: Nỗi lòng Mộ Lê + Thông suốt tâm tư
☆Chương 60-1: Mọi chuyện bắt đầu
☆Chương 60-2: Mọi chuyện bắt đầu
☆Chương 60-3: Mọi chuyện bắt đầu
☆Chương 60-4: Mọi chuyện bắt đầu
☆Chương 60-5: Mọi chuyện bắt đầu
☆Chương 61-1: Tâm ma bộc phát
☆Chương 61-2: Tâm ma bộc phát
☆Chương 62-1: Trúng độc
☆Chương 62-2: Trúng độc
☆Chương 62-3: Trúng độc
☆Chương 62-4: Trúng độc
☆Chương 63-1: Chuyện thỏa mãn ở Hàn Trì
☆Chương 63-2: Chuyện thỏa mãn ở Hàn Trì
☆Chương 63-3: Chuyện thỏa mãn ở Hàn Trì
☆Chương 63-4: Chuyện thỏa mãn ở Hàn Trì
☆Chương 64-1: Giải trừ tâm ma
☆Chương 64-2: Giải trừ tâm ma
☆Chương 64-3: Giải trừ tâm ma
☆Chương 64-4: Giải trừ tâm ma
☆Chương 65-1: Khiêu Hồng nói rất nhiều , Liệp Tử rất hay xấu hổ
☆Chương 65-2: Khiêu Hồng nói rất nhiều , Liệp Tử rất hay xấu hổ
☆Chương 66-1: Trở về [ Đông Phương Vũ ]
☆Chương 66-2: Trở về [ Đông Phương Vũ ]
☆Chương 66-3: Trở về [ Đông Phương Vũ ]
☆Chương 66-4: Trở về [ Đông Phương Vũ ]
☆Chương 67-1: Hôn sự
☆Chương 67-2: Hôn sự
☆Chương 67-3: Hôn sự
☆Chương 68-1: Lần đầu giao chiến
☆Chương 68-2: Lần đầu giao chiến
☆Chương 68-3: Lần đầu giao chiến
☆Chương 68-4: Lần đầu giao chiến
☆Chương 68-5: Lần đầu giao chiến
☆Chương 69-1: Đám cưới
☆Chương 69-2: Đám cưới
☆Chương 69-3: Đám cưới
☆Chương 69-4: Đám cưới
☆Chương 70-1: Tiến về Phong quốc
☆Chương 70-2: Tiến về Phong quốc
☆Chương 70-3: Tiến về Phong quốc
☆Chương 70-4: Tiến về Phong quốc
☆Chương 70-5: Tiến về Phong quốc
☆Chương 71: Đồng hành
☆Chương 72-1: Tác phong của Phong Vụ Niên
☆Chương 72-2: Tác phong của Phong Vụ Niên
☆Chương 73-1: Ước hẹn Hoa Đào
☆ Chương 74: Cuộc hẹn ở đào hoa lâm
☆Chương 75: Trước giờ thi đấu
☆Chương 76: Trước giờ thi đấu
☆Chương 77: Vòng tranh tài đầu tiên
☆Chương 78: Vòng tranh tài đầu tiên
☆Chương 79: Biến đổi lớn
☆Chương 80: Hiểm cảnh
☆Chương 81: Hiểm cảnh
☆Chương 82-1: Giây phút sinh tử
☆Chương 82-2: Giây phút sinh tử
☆Chương 83: Tỉnh lại
☆Chương 84: Ai sẽ xuất chinh
☆Chương 85: Ôn dịch
☆Chương 86: Ôn dịch
☆Chương 87-1: Tuyết Tuyết đi hái thuốc
☆Chương 87-2: Tuyết Tuyết đi hái thuốc
☆Chương 88-1: Mộ Lương muốn có đứa bé
☆Chương 88-2: Mộ Lương muốn có đứa bé
☆Chương 88-3: Mộ Lương muốn có đứa bé
☆Chương 89-1: Nhị "Nam" diễn trò
☆Chương 89-2: Nhị "Nam" diễn trò
☆Chương 89-3: Nhị "Nam" diễn trò
☆Chương 90-1: Chiến sự thuận lợi
☆Chương 90-2: Chiến sự thuận lợi
☆Chương 90-3: Chiến sự thuận lợi
☆Chương 91-1: Đại toàn thắng
☆Chương 91-2: Đại toàn thắng
☆Chương 92-1: Lực lượng của Mộ Lê
☆Chương 92-2: Lực lượng của Mộ Lê
☆Chương 92-3: Lực lượng của Mộ Lê
☆Chương 93-1: Chuyện cũ [ Nguyên nhân cái chết của cha mẹ Mộ Lương ]
☆Chương 93-2: Chuyện cũ [ Nguyên nhân cái chết của cha mẹ Mộ Lương ]
☆Chương 93-3: Chuyện cũ [ Nguyên nhân cái chết của cha mẹ Mộ Lương ]
☆Chương 94: Khúc nhạc dạo
☆Chương 95-1: Đại kết cục
☆Chương 95-2: Đại kết cục
☆Chương 95-3: Đại kết cục
☆Chương 95-4: Đại kết cục
☆Chương 95-5: Đại kết cục
☆Chương 95-6: Đại kết cục
☆Chương 95-7: Đại kết cục
☆Chương 95-8: Đại kết cục ( hoàn )

☆Chương 24: Không được? Có thể trị

7.1K 196 1
By Tue_Nguyen


"Ai nha, Hoàng thúc cùng hoàng thẩm tốc độ nhanh thật!" Mộ Lê mỉm cười bỏ nho xuống đi đến cạnh hai người, rất nhanh từ trong lòng Mộ Lương lấy mật thư ra.

"Người bên ngoài kia không phải là người." Hoa Khấp Tuyết lạnh nhạt nhìn hắn, có chút nghi hoặc.

"Đương nhiên không phải, ta làm sao có thể chạm vào nữ nhân đó." Mộ Lê hừ nhẹ, những nữ nhân suốt ngày làm nũng kia làm sao là khẩu vị của hắn.

"Hả?" Hoa Khấp Tuyết ngồi xuống, đưa tay định lấy chùm nho trên đĩa vừa rồi Mộ Lê ngồi ăn, nhưng lại phát hiện nho kia đã bị Mộ Lương cầm lên.

"A Noãn nghỉ ngơi đi, ta lột nho cho nàng." Mộ Lương dịu dàng cười, cẩn thận lột nho

Tim Hoa Khấp Tuyết khẽ loạn, nhìn Mộ Lương đang chuyên tâm vì mình lột nho, đáy mắt liền hiện lên ánh sáng nhu hòa.

"Các phi tử đều là nữ nhi của các đại thần, đắc tội với ai cũng không được, chỉ có thể nhận lấy, nhưng thật sự ta không nghĩ sẽ đụng tới các nàng." Mộ Lê ngồi xuống, lấy một quả nho ăn, ai oán nhìn Mộ Lương, nếu không tại ngươi, ta bây giờ còn tự do tự tại.

"A Noãn, ăn nho." Mộ Lương không thèm nhìn Mộ Lê, mỉm cười đưa nho đến miệng Hoa Khấp Tuyết.

Hoa Khấp Tuyết há miệng cắn, không cẩn thận cắn trúng luôn tay của Mộ Lương, toàn thân hai người đều run lên, Mộ Lương chăm chú nhìn chằm chằm vào Hoa Khấp Tuyết, ánh mắt càng ngày càng nóng.

Ánh mắt Hoa Khấp Tuyết cũng hơi gợn sóng, tim đập nhanh hơn một chút, nhưng nhanh chóng lấy lại tinh thần, nhả ngón tay Mộ Lương ra, nuốt nho xuống, ngẩng đầu nhìn Mộ Lê, nghĩ đến lời nói vừa rồi của hắn, không hề nghĩ ngợi liền nói, "Ngươi không được? Mộ Lương có thể trị cho ngươi."

"Hả?" Mộ Lê mặt liền dại ra, khó hiểu nhìn Hoa Khấp Tuyết, không biết nàng đang nói gì.

"Phốc, ha ha ha ha..........." Mộ Lương đang uống ngụm trà lạnh, nhằm đè xuống rung động trong lòng, thật không nghĩ A Noãn sẽ nói những lời này, lập tức tất cả trà đều nằm trên mặt Mộ Lê, cười đến nhắm mắt, không được? A Noãn thật sự đây là nàng.

Toàn bộ ngụm trà kia cuối cùng làm Mộ Lê tỉnh táo, đưa tay lên lau trà trên mặt, mặt đỏ lên, "Hoàng Thẩm, ta được!"

"Vậy sao không chạm vào các nàng?" Hoa Khấp Tuyết thấy Mộ Lương lại đưa nho qua, không dám lấy bằng miệng nữa, liền đưa tay nhận lấy, bỏ vào trong miệng, vừa rồi cảm giác tim đập mạnh còn hiện lên trong đầu, làm tinh thần nàng có chút hốt hoảng....

Mộ Lương thấy vậy, mắt híp lại, miệng khẽ nhếch lên mang chút gian xảo.

"Ta chán ghét nữ nhân!" Mộ Lê trợn mắt nhìn ra cửa thở phì phò, đặc biệt không muốn làm những thứ thứ kia với nữ nhân.

"Thì ra là ngươi cùng một dạng với Hoa Thuỷ Thuỷ." Hoa Khấp Tuyết liền thông suốt, nhìn ánh mắt bất mãn của hắn đối với hôn nhân chính trị, nhưng ý xấu khởi lên, không nhịn được trêu chọc hắn vài câu, mắt hiện lên gian xảo.

Mộ Lương bắt gặp ánh mắt gian xảo chợt léo qua của nàng, càng cười vui vẻ, A Noãn đang đùa dai, cũng không phải ai có thể chịu đựng được.

"Hắn là ai?" Mộ Lê ngây ngô hỏi.

"Sư huynh của ta." Hoa Khấp Tuyết híp mắt, gian xảo nhìn Mộ Lê.

"Ah ah, Sư huynh của Hoàng Thẩm ah!" Mộ Lê biết Hoa Khấp Tuyết từ Mang sơn xuống, sư huynh của nàng chắc chắn là người rất khủng bố, lập tức bắt đầu sùng bái hắn.

"Ta giống hắn chỗ nào?" Mộ Lê vừa mừng vừa lo mở to mắt hỏi, Mang sơn xuống đều rất phi thường, ví dụ như hai người trước mắt, mà mình có thể được so sánh giống như người nọ, điều này làm cho hắn thụ sủng nhược kinh.

Mộ Lường cười càng ngày càng vui vẻ, dáng vẻ Mộ Lê ngớ ngẩn rất thích hợp làm người giải khuây cho mình, Trảm Lãng trừ một thân võ công ra, còn lại hắn chẳng có gì tốt cả......

"Đương nhiên là có." Hoa Khấp Tuyết hơi nhíu mày, mắt nhìn Mộ Lương đang bên cạnh xem trò vui, không mắt chợt hiện lên nụ cười quỷ dị.

"Là gì vậy? là gì vậy?" Mộ Lê nhảy lên, nôn nóng muốn biết ưu điểm của mình, để sau này phát triển tốt mặt này, hai mắt tỏa sáng nhìn Hoa Khấp Tuyết, mật thư trong tay cũng bị hắn vứt xuống đất.

"Hắn cũng thích nam nhân." Hoa Khấp Tuyết thẳng thắn nhìn về phía Mộ Lê đáp, hài lòng nhìn nụ cười của hắn cứng lại.

"Ha ha ha..." Mộ Lương nằm trên ghế cười đến chảy nước mắt, rất nhiều năm sau hắn mới biết, biểu hiện giờ này của hắn ở mắt Hoa Khấp Tuyết được coi là -- run rẩy hết cả người!

"Ai?" Mộ Lê cười cứng đờ, liền muốn xác định lại điều mình vừa nghe được không phải là nghe lầm.....

"Hơn nữa hắn thích Mộ Lương cũng nhiều năm rồi." Hoa Khấp Tuyết mặt không đổi sắc, thật ra thì lúc trước nói chuyện với nhau, Hoa Trảm Lãng luôn trước mặt nàng khen Mộ Lương dáng dấp rất đẹp, nàng có thể không hiểu lầm chuyện này......

Lần này Mộ Lương thật sự cười không nổi, thiếu chút nữa thở không được, híp mắt nhìn Hoa Khấp Tuyết, mắt hiện lên nguy hiểm, cô gái nhỏ nàng ngứa da.

Hoa đai cô nương lúc này đã nhắm mắt lại, nhàng nhã thưởng thức trà.

"Ta không thích nam nhân!" Mộ Lê gầm nhẹ, trên mặt lúc đỏ lúc trắng.

"Ngươi không thích nữ nhân." Hoa Khấp Tuyết không thèm mở mắt, lạnh nhạt trả lời.

"Ai nói là không thích nữ nhân thì sẽ thích nam nhân!" Mộ Lê giận điên lên, không suy nghĩ liền trả lời.

"Ngươi ngay cả nam nhân cũng không thích, còn dám nói ngươi được...." Hoa Khấp Tuyết kiềm nén vui vẻ, vẫn lạnh nhạt nhìn hắn, ánh mắt kia.....

La Thương hại! Mộ Lê muốn điên lên, hoàng thẩm của hắn đang thương hại hắn!

"Ta chỉ không thích những nữ nhân kia, nhưng nếu ta thật lòng thích nữ nhân nào đó, thì ta làm sao sẽ không được!" Mô Lê gấp đến độ vò đầu bức tóc, mắt nhìn Mộ Lương cầu cứu, lại thấy hắn không nhìn mình, liền chỉ có thể giải thích, lại không nghĩ rằng....

"Cho nên người đối với những người đó, nói ví dụ như ngoài chuyện đó ..... người thật sự không được..." Hoa Khấp Tuyết khẽ thở dài, "Ngươi là bị vấn đề về tâm lý.... rất khó trị."

"Hoàng Thẩm....." Mộ Lê vô lực té trên ghế, giọng nói bắt đầu phát run, hắn rốt cuộc cũng biết vì sao Hoàng Thúc thích Hoàng Thẩm, không phải người một nhà không vào cùng một cửa, Hoàng Thẩm... Thật xấu xa!

Hoa Khấp Tuyết nhặt mật thư bay đến trước mặt mình lên, tiện tay ở ra xem, nhìn vào liền có chút ngạc nhiên nhướng mày, " Lý Chúc là ai?

"Trấn Quốc Đại tướng quân đương triều." Mộ Lương híp mắt, "A Noãn làm sao biết hắn?"

Hoa Khấp Tuyết đưa mật thư trên tay, "Bên trong có nhắc đến hắn."

"Cái gì?" Mộ Lê liền bị khích động, khả kinh kêu lên, đoạt lấy thư trong tay Hoa Khấp Tuyết, cẩn thận nhìn, càng nhìn sắc mặt càng khó coi.

"Mộ Lê, đưa ta xem một cái." Mộ Lương để ly trà trên tay xuống, ngoắc tay với Mộ Lê.

Mộ Lê sắc mặt có chút nặng nề, đem thư đưa cho Mộ Lương, dựa lưng vào ghế, thở dài, "Không nghĩ tới, chuyện bốn năm trước, cũng liên quan đến Đại Tướng quân."

"Bốn năm trước xảy ra chuyện gì?" Hoa Khấp Tuyết nhạy cảm bắt được thời điểm này, bốn năm trước... không phải là năm Mộ Lương xuất chinh đánh nước Tước kia hay sao?

"Không sai, bốn năm trước khi Hoàng Thúc xuất chính đánh nước Tước, phiá Kim Than, có người tiết lộ quân cơ, nên làm cho Hoàng Thúc trúng mai phục, nếu không phải hắn nhanh trí, chỉ sợ đã sớm tử trận."

Hoa Khấp Tuyết híp mắt, trận chiến bốn năm trước hung hiểm dị thường, chữ "Chết" đó làm cho lòng nàng bối rối, Mộ Lương bản thân rất mạnh mẽ, nàng cho tới bây giờ không nghĩ chữ "Chết" sẽ đứng chung với người này, nhưng hôm nay vừa nghe....

Hoa Khấp Tuyết nhíu mày, che lại ánh mắt kiên định, Mộ Lương luôn nói muốn bảo vệ mình... Vậy mình, tại sao không thể bảo vệ hắn?

Mộ Lê không chú ý tới tâm tư của Hoa Khấp Tuyết, trí nhớ quay lại bốn năm trước, trên mặt liền có chút lo lắng, " Nhưng Hoàng Thúc nói tuy rằng bình an trở lại, nhưng vẫn là...."

"Mật thư này là giả."  

Continue Reading

You'll Also Like

453K 24.2K 51
Edit: Tư Đằng, Hana Beta: Cánh Cụt Biết Bay, Heloaphr, Dâu Tây, Smiley ----- Tên gốc: 我成了被夺光环的校园女主 Tên được edit: Hành trình đoạt lại hào quang nữ ch...
261K 25.8K 68
Khương Ngâm là người xuyên việt, nhiệm vụ là làm vật lót đường nhằm duy trì hoà bình cho thế giới, nhưng không biết vì sao mà... Công thụ chính trong...
87.8K 8.1K 81
Hán Việt: Hàm ngư bệnh mỹ nhân tại oa tổng bạo hồng Tác giả: Thủ Ước Tình trạng raw: Hoàn - 15/06/2023 Tình trạng dịch: Đang đào Thời gian: 22/01/202...
19.1K 163 7
Những câu chuyện hay, HE, sủng mình đã đọc qua.