[ Cổ Đại + Dị Giới + Sủng ] T...

By Tue_Nguyen

847K 20.3K 336

Tên gốc : Nhiếp chính vương đích nhỏ sủng phi Tác giả : Thụy Tiếu Ngốc Editor: zNguyệt Tiếu, Thao1504, Mộc D... More

Giới Thiệu
☆Chương 1 : Hiện tượng sốt kỳ lạ
☆Chương 2: Kỳ tài ngàn năm có một
☆Chương 3 : Đi hàn trì sơn
☆Chương 4 : Lần đầu gặp gỡ
☆Chương 5: Hoa Khấp Tuyết, ta thích gọi ngươi là A Noãn
☆Chương 6: Mạnh hơn so với nàng, để có thể bảo vệ nàng
☆Chương 7: Mộ Lương khuynh hướng thích ngược
☆Chương 8: A Noãn, phải nhớ ta
☆Chương 9: Xuống núi trước thời hạn
☆Chương 10: Gặp phiền toái trong phòng thuốc
☆Chương 11: Làm cho ngươi phải "xin lỗi"
☆Chương 12: Một năm không gặp, vẫn yêu nghiệt như cũ
☆Chương 13: Mộ lương, ta thích ngươi
☆Chương 14: Nữ sống
☆Chương 15: Dạy A Noãn, phải tùy năng lực của nàng mà dạy
☆Chương 16: Hơi dấm
☆Chương 17: Ngự trù? Nàng đã hết hy vọng!
☆Chương 18: Mộ Lê
☆Chương 19: Món ăn ngon chân chính
☆Chương 20: Hoàng thẩm, vạn tuế! Hoàng thẩm, ta yêu thẩm!
☆Chương 21: Ban đêm đến thăm Chu phủ
☆Chương 22: Sự trừng phạt nho nhỏ
☆Chương 24: Không được? Có thể trị
☆Chương 25: Ngay từ đầu đã phát hiện âm mưu
☆Chương 26: Vấn đề y phục
☆Chương 27: Khiêu khích
☆Chương 28: Người của ta, ai cũng không cho phép động đến (canh hai)
☆Chương 29: Bạch Thánh Vũ đụng phải họng súng
☆Chương 30: Hoa Khấp Tuyết đói bụng thân thể không thoải mái (canh hai)
☆Chương 31: Một vị muối tiêu kết làm thân giao
☆Chương 32: Nữ nhân mơ ước tới Mộ Lương ( hai )
☆Chương 33: Mộ Lương , ta yêu chàng ( Hoa Khấp Tuyết thổ lộ )
☆Chương 34: Một nụ hôn
☆Chương 35: Đông Phương Vũ
☆Chương 36: Ra oai phủ đầu
☆Chương 37: Miệng lưỡi Hoa Khấp Tuyết ngoan độc
☆Chương 38: Kích thích
☆Chương 39: Diện mạo nam nhân
☆Chương 40: Hoa Khấp Tuyết, Mộ Lương là của ta
☆Chương 41: Không vui
☆Chương 42: Thẳng Thắn
☆Chương 43: Không thuần khiết ( ngọt ngào hạ )
☆Chương 44: Bộc lộ bản lĩnh
☆Chương 45: Vương phi
☆Chương 46: Đào hoa = ruồi bọ
☆Chương 47: Hoa Khấp Tuyết ghen tuông ( phần hai )
☆Chương 48: Đông Phương Vũ khiêu khích
☆Chương 49: Hạ hỏa
☆Chương 50: Không biết khống chế
☆Chương 51: Nhốt vào thiên lao
☆Chương 52: Đồng thời xử phạt Chu , Lý
☆Chương 53: Cảnh Duệ bị trêu chọc
☆Chương 54: Tiểu Hoàng Đế bắt đầu lập uy ( canh hai )
☆Chương 55: Mộ Hỏa Nhân
☆Chương 56: Mùi giấm chua
☆Chương 57: Lời mời của Vân tướng
☆Chương 58: Người trong lòng của Hỏa Nhân
☆Chương 59: Nỗi lòng Mộ Lê + Thông suốt tâm tư
☆Chương 60-1: Mọi chuyện bắt đầu
☆Chương 60-2: Mọi chuyện bắt đầu
☆Chương 60-3: Mọi chuyện bắt đầu
☆Chương 60-4: Mọi chuyện bắt đầu
☆Chương 60-5: Mọi chuyện bắt đầu
☆Chương 61-1: Tâm ma bộc phát
☆Chương 61-2: Tâm ma bộc phát
☆Chương 62-1: Trúng độc
☆Chương 62-2: Trúng độc
☆Chương 62-3: Trúng độc
☆Chương 62-4: Trúng độc
☆Chương 63-1: Chuyện thỏa mãn ở Hàn Trì
☆Chương 63-2: Chuyện thỏa mãn ở Hàn Trì
☆Chương 63-3: Chuyện thỏa mãn ở Hàn Trì
☆Chương 63-4: Chuyện thỏa mãn ở Hàn Trì
☆Chương 64-1: Giải trừ tâm ma
☆Chương 64-2: Giải trừ tâm ma
☆Chương 64-3: Giải trừ tâm ma
☆Chương 64-4: Giải trừ tâm ma
☆Chương 65-1: Khiêu Hồng nói rất nhiều , Liệp Tử rất hay xấu hổ
☆Chương 65-2: Khiêu Hồng nói rất nhiều , Liệp Tử rất hay xấu hổ
☆Chương 66-1: Trở về [ Đông Phương Vũ ]
☆Chương 66-2: Trở về [ Đông Phương Vũ ]
☆Chương 66-3: Trở về [ Đông Phương Vũ ]
☆Chương 66-4: Trở về [ Đông Phương Vũ ]
☆Chương 67-1: Hôn sự
☆Chương 67-2: Hôn sự
☆Chương 67-3: Hôn sự
☆Chương 68-1: Lần đầu giao chiến
☆Chương 68-2: Lần đầu giao chiến
☆Chương 68-3: Lần đầu giao chiến
☆Chương 68-4: Lần đầu giao chiến
☆Chương 68-5: Lần đầu giao chiến
☆Chương 69-1: Đám cưới
☆Chương 69-2: Đám cưới
☆Chương 69-3: Đám cưới
☆Chương 69-4: Đám cưới
☆Chương 70-1: Tiến về Phong quốc
☆Chương 70-2: Tiến về Phong quốc
☆Chương 70-3: Tiến về Phong quốc
☆Chương 70-4: Tiến về Phong quốc
☆Chương 70-5: Tiến về Phong quốc
☆Chương 71: Đồng hành
☆Chương 72-1: Tác phong của Phong Vụ Niên
☆Chương 72-2: Tác phong của Phong Vụ Niên
☆Chương 73-1: Ước hẹn Hoa Đào
☆ Chương 74: Cuộc hẹn ở đào hoa lâm
☆Chương 75: Trước giờ thi đấu
☆Chương 76: Trước giờ thi đấu
☆Chương 77: Vòng tranh tài đầu tiên
☆Chương 78: Vòng tranh tài đầu tiên
☆Chương 79: Biến đổi lớn
☆Chương 80: Hiểm cảnh
☆Chương 81: Hiểm cảnh
☆Chương 82-1: Giây phút sinh tử
☆Chương 82-2: Giây phút sinh tử
☆Chương 83: Tỉnh lại
☆Chương 84: Ai sẽ xuất chinh
☆Chương 85: Ôn dịch
☆Chương 86: Ôn dịch
☆Chương 87-1: Tuyết Tuyết đi hái thuốc
☆Chương 87-2: Tuyết Tuyết đi hái thuốc
☆Chương 88-1: Mộ Lương muốn có đứa bé
☆Chương 88-2: Mộ Lương muốn có đứa bé
☆Chương 88-3: Mộ Lương muốn có đứa bé
☆Chương 89-1: Nhị "Nam" diễn trò
☆Chương 89-2: Nhị "Nam" diễn trò
☆Chương 89-3: Nhị "Nam" diễn trò
☆Chương 90-1: Chiến sự thuận lợi
☆Chương 90-2: Chiến sự thuận lợi
☆Chương 90-3: Chiến sự thuận lợi
☆Chương 91-1: Đại toàn thắng
☆Chương 91-2: Đại toàn thắng
☆Chương 92-1: Lực lượng của Mộ Lê
☆Chương 92-2: Lực lượng của Mộ Lê
☆Chương 92-3: Lực lượng của Mộ Lê
☆Chương 93-1: Chuyện cũ [ Nguyên nhân cái chết của cha mẹ Mộ Lương ]
☆Chương 93-2: Chuyện cũ [ Nguyên nhân cái chết của cha mẹ Mộ Lương ]
☆Chương 93-3: Chuyện cũ [ Nguyên nhân cái chết của cha mẹ Mộ Lương ]
☆Chương 94: Khúc nhạc dạo
☆Chương 95-1: Đại kết cục
☆Chương 95-2: Đại kết cục
☆Chương 95-3: Đại kết cục
☆Chương 95-4: Đại kết cục
☆Chương 95-5: Đại kết cục
☆Chương 95-6: Đại kết cục
☆Chương 95-7: Đại kết cục
☆Chương 95-8: Đại kết cục ( hoàn )

☆Chương 23: Hồi cung

7.2K 193 14
By Tue_Nguyen


"Làm như vậy cũng được?" Hoa Khấp Tuyết mấp máy môi.

"Đương nhiên." Mộ Lương đắc ý cười, sương trắng này thường chỉ dùng để cảm ứng xung quanh có người sống hay không, nhưng ai nói là nó không thể sử dụng để tìm này nọ!

Hoa Khấp Tuyết cắn cắn môi, định muốn nói gì đó, cuối cùng thành thở dài, trong đá lòng đầy khâm phục hắn, võ công có thể sử dụng như vậy, nàng như thế nào cũng không theo kịp.

"Ta tìm khe hở, mật thất chắc cách phòng này không nhiều." Mộ Lạnh cười tươi, mắt chợt lóe, thu tay về.

"Tìm được rồi?" Hoa Khấp Tuyết ngước mắt nhìn hắn.

"Uh." Mộ Lương gật đầu, ánh mắt liền nhìn về phía bên trái chỗ bức danh họa, họa một tiểu nữ giặt đồ đang giơ tay lên lau mồ hôi, trông rất sống động.

"Ở phía sau chỗ này." Mộ Lương cuộn bức họa lên, ngoắc tay với Hoa Khấp Tuyết.

Hoa Khấp Tuyết tiến lên sờ thử vách tường, quay đầu nhìn Mộ Lương , tay dùng sức một cái, đẩy một viên gạch trên bức tường vào, cùng lúc đó một mảnh tường như bị cái gì đó đẩy ra như một hộc tủ.

"Hắn để chỗ này thật quá qua loa rồi!." Hoa Khấp Tuyết nhìn cái hộp bên trong, nhíu mày, đưa tay vào.

"Để ta." Mộ Lương đột nhiên nắm tay Hoa Khấp Tuyết, kéo nàng ra phía sau lưng, cười nhạt nhìn nàng một cái, đưa tay vào trong mảnh gạch.

"Ta không sợ độc." Hoa Khấp Tuyết lạnh nhạt nhìn hắn.

Mộ Lương hừ nhẹ một tiếng, một tay mở nắp hộp ra, nằm bên trong hộp có một bức thư cùng một cái hộp khác.

Hoa Khấp Tuyết cầm lấy bức thư, trên bức thư nhìn như không có viết gì, nhưng thật ra phong thư này là do Nước Tước dùng một loại nước đặc biệt viết lên giấy làm chữ không hiện ra, "Chính là cái này."

" Ừ " Mộ Lương nháy mắt, định đóng hộp lại, lại bị Hoa Khấp Tuyết đưa tay chặn lại, "Sao vậy?"

Hoa Khấp Tuyết không nói gì, cầm lấy cái hộp nhỏ, mở nó ra, bên nằm trong là một viên trân châu bóng loáng, tản ra ánh sáng nhàn nhạt.

"Tại sao, hắn lại đặt viên trân châu trong đây?" Hoa Khấp Tuyết lạnh nhạt nhìn viên trân châu, nhìn qua trân châu này rất quý giá, nhưng với địa vị của Chu Khôn hiện tại, mua một đống cũng có thể, vì sao lại để nó chung với bức thư liên quan đến tính mạng mình?

"Đây là Thần Hải trân châu dưới đáy biển, giá trị liên thành." Mộ Lương chỉ nhìn một cái, liền biết giá trị của nó, hơi híp mắt, đột nhiên nghe có tiếng động bên ngoài.

"A Noãn, Chu Khôn đã trở lại." Mộ Lương mang Trân Châu để lại trong hộp, lại đóng hộp lớn lại, bỏ vào tấm gạch, đẩy tấm gạch trở về, vách tường khôi phục lại như cũ, cuối cùng treo bức họa lên.

"Lão gia, chuyện này phải xử lý thế nào? Đại tiểu thư Vân Anh chưa gả lại xảy ra chuyện như vậy......" Ngoài cửa truyền đến giọng nói của quản gia Chu phủ, sau đó là bước chân dồn dập đang đi đến.

"Không kịp rồi." Hoa Khấp Tuyết nhíu mày, ngay lúc đó nàng liền nghe tiếng cửa mở ra.

"Ai nói." Mộ Lương đột nhiên cười gian xảo, mắt hiện đầy tự tin, ôm Hoa Khấp Tuyết sát vào.

Hoa Khấp Tuyết nhíu mày nhìn hắn, lại phát hiện nhìn như hắn rất tự tin, có một loại phong hoàn toàn khác với phong thái nhàn nhã bình thường, rất đẹp.

Cửa được mở ra, Chu Khôn cùng quản gia đi vào, quản gia tiến lên trước đang định đốt đèn lên, nhưng vừa đốt lên ngọn đèn liền bị gió thổi qua làm tắt đi.

Chu Khôn liền nhăn mày, bước nhanh tới đốt đèn lên, cảnh giác nhìn chung quanh, nhưng không phát hiện ra chuyện gì, liền thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi hắn còn tưởng có người bên trong, xem ra là do hắn suy nghĩ nhiều.

"Lão Gia?" Quản gia khó hiểu nhìn hắn.

"Cho bọn họ một khoản tiền, sau đó liền đuổi đi." Chu Khôn mệt mỏi nhắm mắt. Liễu Nhi xảy ra chuyện như vậy, hiện tại chỉ có thể làm cho những người đó không được nói lung tung.

"Dạ." Quản gia liền đáp ứng, nhìn hắn một cái rồi lui ra, đồng thời khép cửa phòng lại.

Chu Khôn biết hắn đã rời đi, chậm rãi mở mắt, mắt chợt lóe, đứng dậy đi đến bức vẽ, đang định cuộn nó lên, lại nghe tiếng gõ cửa.

"Chuyện gì?" Chu Khôn liền nhìn về phía cửa, đặt bức tranh lại chỗ cũ.

"Lão gia, Tiểu thư đã tỉnh, đang khóc không ngừng."

"Đã biết, chút nữa ta sẽ tới." Chu Khôn thở dài, liếc nhìn bức vẽ, sau đó quay lưng bước ra ngoài.

Hoa Khấp Tuyết đứng trên nóc nhà, lạnh lùng nhìn Chu Khôn, "Hắn rất cảnh giác."

"Nếu hắn không có chút khả năng, làm sao dám thông dâm bán nước?" Mộ Lương nhếch môi, cúi đầu nhìn Hoa Khấp Tuyết. "A Noãn, chúng ta đi thôi."

" Ừ." Hoa Khấp Tuyết gật gật đầu, thân thể bỗng nhẹ lên, bị Mộ Lương ôm bay đi.

"Ta có thể tự đi." Hoa Khấp Tuyết ngửa đầu nhìn Mộ Lương, nàng võ công mặc dù không mạnh như hắn, nhưng phi thân trên không vẫn có thể.

"A Noãn, nàng thật không có tình thú!" Mộ Lương ngừng lại trên một cành cây, tức giận nhìn Hoa Khấp Tuyết.

Hoa Khấp Tuyết híp mắt, vận thân bay đi, tình thú? Là cái gì?

Mộ Lương thở dài, đuổi theo nàng, "A Noãn, nàng biết hoàng cung ở chỗ nào?

"Không biết." Hoa Khấp Tuyết lắc đầu, "Cho nên chàng đi phía trước đi...."

"Ta ôm nàng đi." Mộ Lương bay đến bên người nàng, mỉm cười nhìn nàng, cùng lúc đưa đang định ôm lấy hông nàng.

"Mình ngươi tự đưa đi." Hoa Khấp Tuyết hừ lạnh, nhét phong thư vào trong tay Mộ Lương, bay về phái khác.

Mộ Lương mặt tối sầm, tay liền nắm nàng lại, trả lại bức thư, "Ta dẫn đường, đuổi theo ta!" dứt lời, bay nhanh về phía trước.

Hoa Khấp Tuyết nghe giọng điệu đáng ghét của hắn, môi khẽ nhếch, dưới chân liền vận khí tăng tốc độ.

Với tốc độ của hai người, rất nhanh liền đến hoàng cung.

Hoa Khấp Tuyết đứng lên đỉnh Linh Vệ Cung, nhìn toàn hoàng cung.

"Mộ Lương, phụ hoàng chàng, thật sự rất xem trọng chàng!" Cung Linh Vệ là cung của Mộ Lương ở trong cung, cũng là nơi duy nhất người ta có thể nhìn toàn bộ hoàng cung.

"Ừ" Mộ Lương thản nhiên cười, nghĩ đến phụ hoàng, trong lòng tràn đầy hơi ấm, "Phụ Hoàng là người duy nhất thật tâm đối đãi với ta, đáng tiếc...."

Hoa Khấp Tuyết quay đầu nhìn hắn, nhìn thấy sự cô đơn trong mắt hắn, tay liền nắm tay hắn.

"Đi Thôi." Mộ Lương nhàn nhạt cười, u buồn biến mất, khôi phục vẻ nhàn tản như ban đầu, miễn cưỡng nhìn Hoa Khấp Tuyết, mang nàng rời đi.

Linh Việt Cung.

" .... Hoàng Thượng ngài thật là xấu....Ha ha....Hoàng thượng ngài nhẹ một chút........" một âm thanh kiều mỵ của nữ tử trong cung truyền ra, giọng nói ngọt lịm làm cho người nghe muốn nhũn ra.

"Ái Phi không vui sao?" Lập tức thanh âm của nam nhân vui vẻ truyền đến, mang theo đầy ý cười, đây đúng là giọng nói của Mộ Lê.

Không lâu sau đó, trong tẩm cung liền im lặng, chỉ còn lại tiếng nam nhân thô rống cùng tiếng cười kiều mỵ của nữ tử.

Hoa Khấp Tuyết đứng trước cửa cung, mặt lạnh như băng, lạnh lùng nhìn Mộ Lương, thấy mặt hắn đầy ý cười, mắt hơi nheo lại, hắn đã sớm biết nàng đến đây sẽ gặp màn này!

"Khụ khụ, A Noãn, chúng ta vào thôi." Mộ Lương cười gượng hai tiếng, đưa tay mở cửa cung ra.

"Bây giờ?" Hoa Khấp Tuyết lạnh lùng nhìn Mộ Lương, đánh gãy chuyện tốt của người khác, hắn không sợ bị báo ứng!

"Đúng vậy?" Mộ Lương nhíu mày, "Ngay bây giờ." Dứt lời, dùng sức đẩy cửa ra, nắm tay Hoa Khấp Tuyết đi vào, đóng cửa cung lại, động tác liền mạch lưu loát, nhìn rất thuần thục.

Mô Lương nắm tay Hoa Khấp Tuyết qua vòng qua giường lớn, đi đến phía sau, mà trên giường hai người kia lại không hề hay biết, vừa rồi mở cửa động tĩnh lớn như vậy, bọn họ lại không hề phát hiện.

Hoa Khấp Tuyết có chút nghi hoặc, lại nghe tiếng kiều mị của phi tử kia vang lên, nhất thời ho nhẹ, sau đó đi theo Mộ Lương vào phía sau cung điện.

Sau khi Mộ Lương đóng cửa phòng lại, Hoa Khấp Tuyết chậm rãi ngẩng đầu, dù là người bình tĩnh như thế nào, cũng không thể há hốc mồm, người ngồi trên ghế ăn nho kia, như thế nào lại là Mộ Lê!?  

Continue Reading

You'll Also Like

140K 1.2K 44
Tác giả: Đậu Tương Phạm Tử Tĩnh là thời không quản lý cục tiểu trong suốt, từ công lược nước trong tổ điều phối tới rồi công lược thịt văn tổ. Từ đây...
255K 25.2K 67
Khương Ngâm là người xuyên việt, nhiệm vụ là làm vật lót đường nhằm duy trì hoà bình cho thế giới, nhưng không biết vì sao mà... Công thụ chính trong...
11.8K 135 6
Ôn Noãn là một gã bác sĩ tâm lý, cha mẹ khoẻ mạnh, gia đình hạnh phúc, thân thể cũng rất khỏe mạnh. Bởi vậy, nàng thật sự là không nghĩ ra cuộc sống...
453K 24.2K 51
Edit: Tư Đằng, Hana Beta: Cánh Cụt Biết Bay, Heloaphr, Dâu Tây, Smiley ----- Tên gốc: 我成了被夺光环的校园女主 Tên được edit: Hành trình đoạt lại hào quang nữ ch...