Trò Chơi Tình Ái - Thánh Yêu

By NganNhok1

523K 2.9K 375

Tên gốc: Nhã Ái Thành Tánh (惹爱成性) Tác Giả: Thánh Yêu Editor: Nhok Ngân Bạch Thố Bả... More

Trò Chơi Tình Ái - Thánh Yêu
Chap 1 - Nhiếp hồn.
Chap 2 - Rơi vào tay hắn
Chap 3 - Ép cung.
Chap 4 - Ở cùng nhau.
Chap 6 - Uy hiếp tính mạng.
Chap 7- Đuổi cùng giết tận
Chap 8 - Giao dịch
Chap 9 - Tự cứu.
Chap 10 - Chơi đùa hắn một trận.
Chap 11 - Đêm nay có người ở bên.
Chap 12 - Ác mộng quấn thân
Chap 13 - Hắn là gì của cô?
Chap 14 - Cưỡng hôn
Chap 15 - Cởi đẹp hơn mặc
Chap 16 - Sa chân
Chap 17 - Tôi muốn cô, cho hay không?
Chap 18 - Véo ngực.
Chap 19 - Muốn tôi thay cô ra mặt sao?
Chap 20 -Nơi u tối
Chap 21 - Ném áo lót
Chap 22 - Chỉ điểm
Chap 23 - Động tay động chân nói chuyện
Chap 24 - Kình thiếu, nho nhỏ thú.
Chap 25 - Ngang ngạnh không bằng hắn.
Chap 26 - Cứu mạng
Chap 27 - Thủy Hỏa bất dung
Chap 28 - Thật sự không nhận ra sao?
Chap 29 - Bọn cầm thú
Chap 30 - Đêm đó, có đau không?
Chap 31 - Vẫn sót một viên đạn
Chap 32 - Chị em mà không giống như chị em.
Chap 33 - Trả thù
Chap 34 - Mượn súng giết người
Chap 35 - Lần nữa nhiếp hồn
Chap 36 - Nhốt vào lồng heo ngâm xuống nước.
Chap 37 - Anh muốn mạng của anh ấy, tôi liền muốn mạng của anh.
Chap 38 - Giả vờ thuận theo
Chap 39 - Chạy trốn
Chap 40 -Tìm đường sống từ cõi chết
Chap 41 - Hoắc lão gia đổi ý.
Chap 42 - Cô cũng bị véo ngực.
Chap 43 - Biết điều một chút để tôi hôn
Chap 44 - Tìm được Cha
Chap 45 - 50 Ý loạn tình mê, lấy cô làm điều kiện trao đổi. (1/3)
Chap 45 - 50 Ý loạn tình mê, lấy cô làm điều kiện trao đổi. (2/3)
Chap 45 - 50 Ý loạn tình mê, lấy cô làm điều kiện trao đổi. (completed)
Chap 51 - Cô là người của tôi. (part 1)
Chap 51 - Cô là người của tôi. (completed)
Chap 52 - Học bản lĩnh hầu hạ đàn ông. (Part 1)
Chap 52 - Học bản lĩnh hầu hạ đàn ông. (Part 2)
Chap 52 - Học bản lĩnh hầu hạ đàn ông. (completed)
Chap 53 - Chính thức trở thành người của hắn.
Chap 54 - Lần thứ hai, lần đầu tiên chân chính. (Part 1)
Chap 54 - Lần thứ hai, lần đầu tiên chân chính. (Part 2)
Chap 54 - Lần thứ hai, lần đầu tiên chân chính. (Completed)
Chap 55 - Lúc lạnh lúc nóng tổn thương nhau. (part 1)
Chap 55 - Lúc lạnh lúc nóng tổn thương nhau. (part 2)
Chap 55 - Lúc lạnh lúc nóng tổn thương nhau (part 3)
Chap 55 - Lúc lạnh lúc nóng tổn thương nhau (part 4)
Chap 56 - Nhìn thấu, hung hăng trừng phạt.
Chap 57 - Lại giá họa cho hắn.
Chap 58 - Kích tình mãnh liệt (HOT)
Chap 59 - Thăm dò, cho cô cơ hội ra tay.
Chap 60 - Người của anh, trên người có đóng dấu sao?
Chap 61 - Ép cô giết người.
Chap 62, 63 - Sụp đổ.
Chap 62,63 - Sụp đổ. (Completed)
Chap 64 - Sự thật về cái chết, hắn quá độc ác.
Chap 65 - Người đầu tiên bị giết, là người phụ nữ đầu tiên của hắn.
Chap 66 - Bởi vì quan tâm em.
Chap 67 - Đầu độc.
Chap 68 - Đau lòng, hắn chẳng quan tâm.
Chap 69 - Loại trừ Thẩm Tâm Lê
Chap 70 - Vì em, chặt đứt một đốt ngón tay thì có sao. (Cao trào)
Chap 71 - Vì em, chặt đứt một ngón tay có làm sao (hạ)
Chap 72 - Ký văn tự bán thân
Chap73 - Hầu hạ anh đi.
Chap 74 - Tôi vắng mặt liền kiếm chuyện với người phụ nữ của tôi, muốn chết sao?
Chap 75 - Quà tặng liên tưởng đặc biệt nhất
Chap 76 - Tô Khang gửi thư
Chap 77 - Xé nát, đau lòng đoạn tuyệt rời đi. (Hay)
Chap 78 - Không muốn quay về.
Chap 79 - Tôi không yêu anh
Chap 80 - Đại án, lại muốn đẩy cô ra gánh tội thay (hay)

Chap 5 - Nửa đêm đuổi khỏi phòng.

11.1K 46 0
By NganNhok1

Chap 5 – Nửa đêm đuổi khỏi phòng.

 Editor: Đình Đình

Beta-er: Nhok Ngân

P/s: Do thời gian gấp nên N k beta kĩ mọi người đọc xong có gì cứ cm dưới nhé. Sr vì post truyện trễ, dạo này tết vào cũng bận quá trời với N sắp thi giữa kì rồi, mọi người thông cảm.

Ngủ ngon cả nhà!!!

                                                                      ************************************

Tô Lương Mạt trong tay nắm chặt điện thoại Chiêm Đông Kình, không có vẻ quá sợ hãi cùng bối rối, cô đi tới, thậm chí còn đưa điện thoại di động đặt ở chỗ cũ.

Chiêm Đông Kình gác lên một chân, áo tắm rơi xuống, nhưng nếu cô đứng xa hơn nhìn còn có thể thấy được chút “cảnh xuân”, nhưng Tô Lương Mạt lúc này lại không có tâm tình nghĩ đến chuyện đó.

Dù sao cũng đã bị bắt tại trận, không còn gì để nói.

Mọi người thường nói Chiêm Đông Kình đáng sợ đến cở nào, cảnh tượng lúc trước hắn không chút do dự ra lệnh giết người liên tiếp ở trong đầu Tô Lương Mạt, nhưng những thứ này giờ chẳng nghĩa lý gì, dù sao cũng đến nước này, Tô Lượng Mạt cũng không có gì phải sợ.

Cô ngược lại tỏ ra như không có chuyện gì trở về ghế salon trước mặt.

Cánh tay bỗng nhiên bị một lực túm lại, lôi kéo cô thiếu chút nữa ngã nhào, Chiêm Đông Kình hướng tới bắp chân cô đá một đá, cũng không biết sao cảm giác tê dại lan khắp toàn thân, Tô Lương Mạt vội vàng không kịp chuẩn bị ngã trồng xuống giường.

“Đêm nay cô ngủ bên cạnh tôi.”

“Anh còn sợ tôi chạy?”

Chiêm Đông Kình tiện tay đẩy, đem cô tới bên phải phía giường,”Cô chạy thử xem?”

“Em trai của tôi đâu?”

Người đàn ông nhắm ánh mắt lại giả vờ ngủ say, “Yênn tâm, không chết được.”

“Hắn vẫn còn con nít.”

Chiêm Đông Kình hiển nhiên cuối cùng ngay cả kiên nhẫn cũng mất đi, Tô Lương Mạt lúc này cũng không dám chọc tới hắn, chỉ đành phải nằm ở bên cạnh hắn. Cô không biết chú Trương thật sự đang nghĩ cách hay là lường gạt, Tô Lương Mạt nhìn Chiêm Đông Kình đang ung dung chắc chắn, bằng không khi nãy đã xử lý cô.

Cô phiền não rất nhiều chuyện, đưa lưng về phía Chiêm Đông Kình nhìn ra ngoài cửa sổ, người đàn ông bên hông tròng mắt lần nữa mở ra, nhô lên phía sau nhấn cái nút phía bên giường.

Không quá ba giây đồng hồ, cửa phòng ngủ mở ra, bạn đầu hộ vệ canh giữ ở cửa đi vào, “Đại ca.”

Chiêm Đông Kình chỉ chỉ bên cạnh, “Đem cô ta mang đến phòng đến phòng khách.”

Tô Lươg Mạt không đợi hắn mở miệng đã dậy rồi, lần này nghe được lời của hắn, cởi bỏ chân cũng như chạy trốn đi ra ngoài.

Hộ vệ được nghiêm chỉnh huấn luyện không có dư thừa vẻ mặt, dẫn Tô Lương Mạt rời đi, cửa phòng ngủ lần nữa đóng chặt, một gã hộ vệ khác bên ngoài chờ nói, “ Cứ nghĩ rằng đại ca sẽ giữ cô ta lại hết đêm.”

“Nhớ rõ lần này mày thua tao đó,” người đan ông đi ra giơ lên bàn tay, “Mày bao giờ thấy có cô gái nào qua đêm ở trong đó chưa hả?”

Trong giới xã hội đen, càng có vị thế càng đề phòng người khác, có thể chơi đàn bà, nhưng lúc nhắm mắt ngủ bên cạnh cô ta, tuyệt đối là tối kỵ.

Tô Lương Mạt được đẩy vào một phòng khác.

Cô không biết Chiêm Đông Kình xử trí cô cùng Tô Trạch thế nào, suy nghĩ lung tung đến nữa đêm, lúc này mới ngủ thật say.

Mông lung, tựa hồ trên mặt có cái gì đó không hề rời khỏi, Tô Lương mạt sau khi quay mặt qua cũng không thể nào tránh ra, cô mở mắt ra, đột nhiên thấy gương mặt tuấn tú cả kinh suýt nữa kêu ra tiếng, hai tay Tô Tương Mạt khẽ chống dậy, lại bị hắn bóp lấy cằm trở về bên trong giường lớn.

“Ngủ một giấc, đầu óc tỉnh táo được chút gì chưa?”

Chiêm Đông Kình mặt hạ thấp xuống chóp mũi cơ hồ chạm nhau.

Tô Lương Mạt có thể nghe thấy được mùi vị bọt cạo râu của người đàn ông, “Tối hôm qua tôi cũng đã nói rất rõ.”

Chiêm Đông Kình khóe môi nhếch lên, nụ cười không đáy mắt, con ngươi nhìn thẳng vào trong con ngươi đen bóng của cô, “Được, được.” một tiếng hắn lặp lại, môi mỏng sát qua khóe miệng cô, “Bản thân tôi muốn nhìn miệng cô có thể cứng đến khi nào.”

 Hắn đem cô nhốt ở trong phòng này, kêu trời không biết kêu đất đất chẳng hay, suốt hai ngày, Tô Lương Mạt đói bụng đến toàn thân vô lực, co quắp ở trên giường như muốn chết đi.

Người trong cục cảnh sát chú Trương, biết rất rõ ràng cô ở nơi này, mang người tới cũng không mất tới 1 tiếng, Tô Lương Mạt biết cô  không cần tiếp tục hy vọng nữa.

Cũng khó trách, sau khi ba mất tích, tất cả mọi người có thể tránh đều tránh, người nào ngu chịu vì cô mà bị Chiêm Đông Kình vặt long?

Tô Lương Mạt cơ hồ cho là Chiêm Đông Kình muốn để cô chết đói tại đây.

Đây chính là hắn trừng phạt, cũng là cao minh, không hao tổn một chút thời gian không thấy một giọt máu.

Cho đến buổi sáng ngày thứ tư, Tô Lương Mạt đã chịu đựng đến cực hạn, lúc cửa phòng mở ra có một người nữ đi vào, cô đi tới bên giường Tô Lương Mạt, “Kình thiếu gọi cô xuống dùng cơm.”

Cùng nhau tiến vào còn có mang cho cô quần áo để tắm rửa.

Tô Lương Mạt rửa mặt xong sau đó đi ra ngoài, lúc xuống cầu thang hai ta dường như ôm lan can từng bước đi xuống, trước bàn ăn Tô Trạch nhìn thấy cô, cao giọng gọi, “Chị ơi.”

Tiểu tử kia đang ăn điểm tâm, Tô Lương Mạt thấy thần sắc hắn không tệ, ít nhất mấy ngày qua Tô trạch không có chịu khổ.

Chiêm Đông Kình ngồi ở vị trí chủ trì, ngẩng đầu ý bảo Tô Lương Mạt ngồi, “Ăn xong bữa sáng, tôi cho người đưa cô trở về.”

Cô vừa ngồi xuống thân thể cứng đờ, mặt đầy khó tin, lại không mở miệng.

“Chị, chị không khỏe sao?”

Chiêm Đông Kình đoạt lời Tô Lương Mạt mà nói…, “Chị ngươi bị bệnh mấy ngày, vừa hồi phục.”

Tô Trạch gật đầu, cầm chân gà hun khói thả vào trong miệng, “Chị, ở đây đồ ăn thật ngon, em không nỡ về nhà đâu.”

“Thật sao?” Chiêm Đông Kình khó tin mà giương môi, “Vậy ở them mấy ngày nữa đi.”

“Không cần.” Tô Lương Mạt vội vàng lên tiếng, “Tô Trạch, mẹ ở nhà khẳng định sẽ lo lắng.”

“A.” Tô Trạch suy nghĩ một chút, “Đúng, mẹ còn không biết chúng ta ở đâu.”

Chiêm Đông Kình cầm dao trong tay ưu nhã cắt ra một miếng bò bít-tết, theo vết cắt máu rỉ ra. Dạ dày Tô Lương Mạt không nhịn được sôi trào, càng muốn kêu lên một tiếng đau thương thảm thiết, vẻ mặt Chiêm Đông Kình chuyên chú, cắt ra cũng không ăn, đáy dĩa sứ trắng bị từng vết màu đỏ thấm vào, đâm vào người cơ hồ mở mắt không nổi. Lần này động tác của hắn thật tao nhã, Tô Lương Mạt nghĩ tới một câu nói, nói người đàn ông này chính là thuốc phiện, nghiện rồi không dứt được.  

Cũng đúng, người nào nếu ở bên đàn ông như vậy, cuộc đời này nếu không phải hắn, cũng đừng mong có thể tìm được người có thể thay thế được hắn.

Chiêm Đông Kình cắt xong bò, xiên một miếng nhỏ đưa đến cho Tô Trạch.

Dọc theo nơi đó còn đang rỉ máu.

Tô Trạch có chút sợ, cầm lấy bánh bao trong tay.

“Hắn không ăn bò bít-tết.”

Tô Lương Mạt cấp bách mở miệng.

Ánh mắt hẹp dài âm lệ của Chiêm Đông Kình quét về phía cô, cũng là đè thấp tiếng nói, “Được, hắn không ăn cô ăn.”

Tô Lương Mạt chẳng bao giờ ăn qua loại vật này, cô từ trong tay Chiêm Đông Kình nhận lấy nĩa, hơn nữa hai ngày chưa ăn một hột cơm, trong mũi nghe thấy mùi máu tươi trong dạ dày cô sôi trào lợi hại.

“Chị, đây là vật gì vậy, có phải là thịt không?”

“Ọe!” Tô Lương Mạt cũng nhịn không được nữa, bỏ qua nĩa xuống khom lưng nôn khan, nhưng trong dạ dày chẳng có gì, nôn khan, lồng ngực muốn nổ tung.

Thật vất vả trấn tĩnh lại, Tô Lương Mạt ngẩng đầu nhìn Tô Trạch, “Ai nói là thịt?”

Tô Trạch khuôn mặt đầy ngây thơ nhìn về Chiêm Đông Kình, “Chú nói, người sống chính là người ăn thịt người, chúng ta không chịu há mồm, cũng chỉ có thể đợi người khác đem chúng ta ăn.”

Tô Lương Mạt đè nén buồn nôn xuống, Tô Trạch mới sáu tuổi, Chiêm Đông Kình lại cùng hắn nói lời như vậy.

Ở vị trí của hắn mà nói, lời hắn nói thật đúng.

Continue Reading

You'll Also Like

2M 111K 96
Daksh singh chauhan - the crowned prince and future king of Jodhpur is a multi billionaire and the CEO of Ratore group. He is highly honored and resp...
3.6M 290K 96
RANKED #1 CUTE #1 COMEDY-ROMANCE #2 YOUNG ADULT #2 BOLLYWOOD #2 LOVE AT FIRST SIGHT #3 PASSION #7 COMEDY-DRAMA #9 LOVE P.S - Do let me know if you...
746K 39.4K 21
𝐒𝐡𝐢𝐯𝐚𝐧𝐲𝐚 𝐑𝐚𝐣𝐩𝐮𝐭 𝐱 𝐑𝐮𝐝𝐫𝐚𝐤𝐬𝐡 𝐑𝐚𝐣𝐩𝐮𝐭 𝐀𝐧𝐢𝐤𝐚 𝐑𝐚𝐢 𝐱 𝐊𝐚𝐛𝐢𝐫 𝐑𝐚𝐣𝐩𝐮𝐭 ...
270K 15.9K 17
"ဘေးခြံကလာပြောတယ် ငလျှင်လှုပ်သွားလို့တဲ့.... မဟုတ်ရပါဘူးဗျာ...... ကျွန်တော် နှလုံးသားက သူ့နာမည်လေးကြွေကျတာပါ.... ကျွန်တော်ရင်ခုန်သံတွေက...