Trò Chơi Tình Ái - Thánh Yêu

By NganNhok1

523K 2.9K 375

Tên gốc: Nhã Ái Thành Tánh (惹爱成性) Tác Giả: Thánh Yêu Editor: Nhok Ngân Bạch Thố Bả... More

Trò Chơi Tình Ái - Thánh Yêu
Chap 1 - Nhiếp hồn.
Chap 2 - Rơi vào tay hắn
Chap 4 - Ở cùng nhau.
Chap 5 - Nửa đêm đuổi khỏi phòng.
Chap 6 - Uy hiếp tính mạng.
Chap 7- Đuổi cùng giết tận
Chap 8 - Giao dịch
Chap 9 - Tự cứu.
Chap 10 - Chơi đùa hắn một trận.
Chap 11 - Đêm nay có người ở bên.
Chap 12 - Ác mộng quấn thân
Chap 13 - Hắn là gì của cô?
Chap 14 - Cưỡng hôn
Chap 15 - Cởi đẹp hơn mặc
Chap 16 - Sa chân
Chap 17 - Tôi muốn cô, cho hay không?
Chap 18 - Véo ngực.
Chap 19 - Muốn tôi thay cô ra mặt sao?
Chap 20 -Nơi u tối
Chap 21 - Ném áo lót
Chap 22 - Chỉ điểm
Chap 23 - Động tay động chân nói chuyện
Chap 24 - Kình thiếu, nho nhỏ thú.
Chap 25 - Ngang ngạnh không bằng hắn.
Chap 26 - Cứu mạng
Chap 27 - Thủy Hỏa bất dung
Chap 28 - Thật sự không nhận ra sao?
Chap 29 - Bọn cầm thú
Chap 30 - Đêm đó, có đau không?
Chap 31 - Vẫn sót một viên đạn
Chap 32 - Chị em mà không giống như chị em.
Chap 33 - Trả thù
Chap 34 - Mượn súng giết người
Chap 35 - Lần nữa nhiếp hồn
Chap 36 - Nhốt vào lồng heo ngâm xuống nước.
Chap 37 - Anh muốn mạng của anh ấy, tôi liền muốn mạng của anh.
Chap 38 - Giả vờ thuận theo
Chap 39 - Chạy trốn
Chap 40 -Tìm đường sống từ cõi chết
Chap 41 - Hoắc lão gia đổi ý.
Chap 42 - Cô cũng bị véo ngực.
Chap 43 - Biết điều một chút để tôi hôn
Chap 44 - Tìm được Cha
Chap 45 - 50 Ý loạn tình mê, lấy cô làm điều kiện trao đổi. (1/3)
Chap 45 - 50 Ý loạn tình mê, lấy cô làm điều kiện trao đổi. (2/3)
Chap 45 - 50 Ý loạn tình mê, lấy cô làm điều kiện trao đổi. (completed)
Chap 51 - Cô là người của tôi. (part 1)
Chap 51 - Cô là người của tôi. (completed)
Chap 52 - Học bản lĩnh hầu hạ đàn ông. (Part 1)
Chap 52 - Học bản lĩnh hầu hạ đàn ông. (Part 2)
Chap 52 - Học bản lĩnh hầu hạ đàn ông. (completed)
Chap 53 - Chính thức trở thành người của hắn.
Chap 54 - Lần thứ hai, lần đầu tiên chân chính. (Part 1)
Chap 54 - Lần thứ hai, lần đầu tiên chân chính. (Part 2)
Chap 54 - Lần thứ hai, lần đầu tiên chân chính. (Completed)
Chap 55 - Lúc lạnh lúc nóng tổn thương nhau. (part 1)
Chap 55 - Lúc lạnh lúc nóng tổn thương nhau. (part 2)
Chap 55 - Lúc lạnh lúc nóng tổn thương nhau (part 3)
Chap 55 - Lúc lạnh lúc nóng tổn thương nhau (part 4)
Chap 56 - Nhìn thấu, hung hăng trừng phạt.
Chap 57 - Lại giá họa cho hắn.
Chap 58 - Kích tình mãnh liệt (HOT)
Chap 59 - Thăm dò, cho cô cơ hội ra tay.
Chap 60 - Người của anh, trên người có đóng dấu sao?
Chap 61 - Ép cô giết người.
Chap 62, 63 - Sụp đổ.
Chap 62,63 - Sụp đổ. (Completed)
Chap 64 - Sự thật về cái chết, hắn quá độc ác.
Chap 65 - Người đầu tiên bị giết, là người phụ nữ đầu tiên của hắn.
Chap 66 - Bởi vì quan tâm em.
Chap 67 - Đầu độc.
Chap 68 - Đau lòng, hắn chẳng quan tâm.
Chap 69 - Loại trừ Thẩm Tâm Lê
Chap 70 - Vì em, chặt đứt một đốt ngón tay thì có sao. (Cao trào)
Chap 71 - Vì em, chặt đứt một ngón tay có làm sao (hạ)
Chap 72 - Ký văn tự bán thân
Chap73 - Hầu hạ anh đi.
Chap 74 - Tôi vắng mặt liền kiếm chuyện với người phụ nữ của tôi, muốn chết sao?
Chap 75 - Quà tặng liên tưởng đặc biệt nhất
Chap 76 - Tô Khang gửi thư
Chap 77 - Xé nát, đau lòng đoạn tuyệt rời đi. (Hay)
Chap 78 - Không muốn quay về.
Chap 79 - Tôi không yêu anh
Chap 80 - Đại án, lại muốn đẩy cô ra gánh tội thay (hay)

Chap 3 - Ép cung.

11.9K 56 3
By NganNhok1

Chap 3 – Ép cung.

Editor: Quyên Phan

Beta-er: Nhok Ngân 

Tô Lương Mạt không dám quay đầu lại, Chiêm Đông Kình ôm lấy Tô Trạch đi về phía trước, cô đuổi theo dùng tay che mắt Tô Trạch, bởi vì cách biệt chiều cao với Chiêm Đông Kình nên cô phải kiễng mũi chân, trong mũi đầy mùi thuốc súng hoà lẫn mùi máu tanh  khiến cô khó chịu, “pằng pằng...” mấy tiếng, sau đó xung quanh lại khôi phục vẻ yên lặng.

Chiêm Đông Kình đến trước xe, tài xế đã bước xuống giúp hắn mở cửa, Hàn Tăng còn đang buồn bực về chuyện vừa rồi, chỉ nhớ rõ khi liếc nhìn ánh mắt Tô Lương Mạt trong lúc nhất thời khó có thể kiềm chế, bản tính hắn thô lỗ, lần này cũng bước theo kéo cánh tay của cô lại, “Nói rõ cho tôi.”

Tô Lương Mạt cố gắng giữ vững, lảo đảo, đầu đụng vào cánh tay Chiêm Đông Kình, đã ngồi vào trong xe.

Con đường tối đen như cũ, giơ tay không thấy được năm ngón, giống như tội ác từng chút một bị cắn nuốt sạch sẽ.

Tô Lương Mạt nghiêng đầu nhìn về phía Chiêm Đông Kình, đôi môi mỏng của hắn khẽ nhếch, tài xế đem không gian trước sau tách ra, Chiêm Đông Kình nhìn ra ngoài cửa sổ tầm mắt quét về phía Tô Lương Mạt “ Nếu tôi là cô, vừa rồi một dao kia sẽ không do dự.”

Tô Lương Mạt hạ tầm mắt, nhìn thấy tay hắn đang nắm chặt, cô dĩ nhiên hiểu rõ lúc này cái mạng nhỏ của cô đang nằm trong tay hắn, chính mình nên lựa lời mà nói “Tôi không muốn giết anh.”

Chiêm Đông Kình nhếch miệng cười, khẩu khí vững vàng, chẳng qua âm thanh lọt vào tai Tô Lương Mạt khiến toàn thân cô như rơi vào hầm băng.

“Tôi nói cho cô biết, lúc đó cô nương tay còn không bằng giết chết tôi.”

“Anh có ý gì?”

Chiêm Đông Kình gở chiếc bao tay da ra, để lộ những trên ngón tay thon dài, “Bởi vì cô đã cho tôi cơ hội hành hạ cô.”

Cô cắn răng không lên tiếng, thay vì ở đây lãng phí thời gian để hắn bỏ qua cho cô, còn không bằng nghĩ xem bước kế tiếp sẽ đối phó hắn như thế nào.

Xe đi rất nhanh đến đích, Chiêm Đông Kình ôm Tô Trạch dẫn đầu bước vào phòng khách, Tống Các và Hà Tăng cùng một đám người theo sát phía sau, Tô Lương Mạt bước vào cửa thì thấy Chiêm Đông Kình đang giao Tô Trạch cho bảo mẫu, “Dẫn nó đi tắm, chuẩn bị một ít thức ăn cho nó.”

“Vâng.”

Chiêm Đông Kình tiện tay cởi áo khoác ném lên ghế salon, phòng khách rất lớn cũng không vì những người này mà lộ ra vẻ náo nhiệt, Tô Lương Mạt đứng lại cách ghế salon không xa, ánh mắt Hàn Tăng nhìn xéo về hướng cô “Đại ca, người này nên xử lý như thế nào?”

Thân hình cao to của Chiêm Đông Kình ngã trên ghế salon, một chân nhàn nhã gác lên, “Vậy theo ngươi nên xử lý như thế nào?”

Hàn Tăng đi quanh Lương Mạt hai vòng “Quy tắc cũ, trước hãm hiếp sau đem bán, chẳng qua cũng không được mấy đồng.”

Chiêm Đông Kình cầm lấy ly rượu vang, ngón tay chỉ Hàn Tăng, “Không có việc gì thì đừng nhìn cô ta, coi chừng chết như thế nào cũng không biết.”

Tống Các đứng bên cạnh nghe vậy nhìn về phía Tô Lương Mạt, ánh mắt đầy ngạc nhiên “Vừa rồi là Hàn Tăng bị cô ta làm cho hôn mê sao?”

“Cái gì..?” Hàn Tăng bóp cằm Tô Lương Mạt.

Cô tát vào cổ tay của hắn, sắc mặt Chiêm Đông Kình lộ vẻ không hài lòng, cũng không biết hướng về phía ai, cất tiếng “Đi về phòng chờ tôi.”

Tô Lương Mạt nhìn bốn phía, “Anh thả em trai tôi ra trước đã.”

“Cô đi về phòng chờ tôi.” Hắn nhấn mạnh từng chữ rõ ràng.

Hàn Tăng liếc nhìn Tô Lương Mạt, khoé miệng nhếch lên cất giọng mỉa mai, “Đại ca, nếu không thì chọc mù mắt của cô ta, lúc lên giường cũng được thư giãn, cô ả này rất xảo quyệt.”

Chiêm Đông Kình nâng ly rượu uống một hơi cạn sạch, thuận miệng nói "Cút, đừng có lăn qua lăn lại trước mặt ta, chướng mắt.”

Tô Lương Mạt ở lầu hai chỉ biết căn phòng trước đây đã đi qua, dưới lầu truyền đến mấy câu đùa giỡn, đám người kia biết Chiêm Đông Kình tối nay có chuyện vui nên không dám ở lại lâu.

Tiếng bước chân hắn đi lên cầu thang truyền vào tai Tô Lương Mạt rõ ràng, thấy cô còn đứng ở trước cửa, Chiêm Đông Kình không lộ ra vẻ ngạc nhiên, hắn lướt qua người cô, đẩy cửa phòng, “Vào.”

Cô tựa hồ không còn đường lui.

Tô Lương Mạt bước theo hắn, bên trong đã được thu dọn sạch sẽ, trong phòng đặt một cái giường cực kỳ lớn.

Chiêm Đông Kình đột nhiên dừng bước, với tay xách cổ áo cô lên, mũi chân cô dường như nhấc khỏi mặt đất.

“Nói!”

“Nói gì?”

Vẻ mặt Chiêm Đông Kình lộ ra tia bất mãn, “Làm sao cô biết cha tôi bị bắn chết?”

“Tôi…” Tô Lương Mạt khẽ nói “Tôi đoán.”

Đáy mắt hắn toả ra hơi lạnh lẽo, Tô Lương Mạt đưa tay nắm chặt lấy Chiêm Đông Kình mở miệng, “Anh có bóp chết tôi cũng vô dụng.”

Chiêm Đông Kình lấy lại bình tĩnh, lúc này mới phát hiện tay của hắn bất tri bất giác đã bóp cổ cô, “Cô đoán sao? Lúc ông ấy chết không có mấy người biết, thi thể cũng là tôi đích thân đến mang về, nếu không phải tận mắt thấy, làm sao cô biết lúc chết ông mặc trang phục màu đen?”

Hắn không giết cô, vì muốn biết được sự thật từ chỗ cô, Chiêm Đông Kình đã không còn kiên nhẫn nữa.

Tô Lương Mạt né tránh tay hắn, “Tôi có nói, anh cũng sẽ không tin”

“Tôi nói rồi, đừng mặc cả với tôi.”

Cô khẽ cắn môi, “Tôi có thể nhìn thấy những gì người bình thường không thể thấy.”

Mắt Chiêm Đông Kình nheo lại, mặc dù bẩm sinh có thể đè nén cảm xúc rất tốt, nhưng gân xanh trong mắt hiện lên đặc biệt chói mắt, “Cô nói cô có thể nhìn thấy ma quỷ?”

Giọng điệu của hắn lộ vẻ giễu cợt rõ ràng.

Tô Lương Mạt thật tình gật đầu.

Động tác đơn giản của cô đã đánh tan lý trí của Chiêm Đông Kình, hắn bước nhanh qua ghế salon, rút ra một thanh đao dài một thước, Tô Lương Mạt đối với hành động của hắn không thấy bất ngờ, đúng vậy, những lời này nói ra chỉ có kẻ điên mới tin là thật.

Mũi đao nhọn và lạnh mang theo sát khí nhắm thẳng vào Tô Lương Mạt, “Cho cô cơ hội cuối cùng, nói, kẻ nào đã giết cha tôi?”

“Tôi không biết, hôm đó tôi thấy ông ấy trong phòng ngủ của anh.”

Mũi đao tiến vào trong áo cô, theo động tác của hắn, áo ngực bên trong cùng với làn da trắng nõn lộ ra.

Động tác của hắn rất chuẩn, không sai một ly, Tô Lương Mạt không khỏi hoài nghi thật ra hắn đã dùng bao nhiêu người làm thí nghiệm. “Cô không nói, tôi liền đem quần áo của cô từng món tháo xuống.”

“Tôi đã nói, là chính anh không tin.”

“Được, vậy cô hãy hỏi ông ấy, ông ấy sẽ cho cô biết đáp án.”

Tô Lương mạt ngắm nhìn bốn phía, “Bây giờ tôi không nhìn thấy ông ấy.”

Ánh mắt Chiêm Đông Kình toát ra hơi lạnh, chiếc quần vốn dĩ không nguyên vẹn của cô cũng không thể giữ được, Tô Lương Mạt không dám cử động, cái loại cảm giác này giống như một khối băng lướt qua da thịt, lạnh đến tận xương tuỷ, Chiêm Đông kình che giấu thần sắc, “Cô thật muốn bị cởi sạch như vậy thì tôi sẽ làm theo ý cô.”

Cô dứt khoát, cắn chặt hàm răng.

Ban đầu, trước ngực căng thẳng, về sau, trôi buộc từ hai bên tản ra, tròn trịa, thẳng đứng trong nháy mắt lộ ra, mặt Tô Lương Mạt tràn đầy bi thương, nhắm chặt hai mắt.

Nhưng hắn đương nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy.

Mũi đao đã chui vào thắt lưng cô, đến mảnh vải mỏng, không cần dùng nhiều lực, nơi bí mật cuối cùng cũng lộ ra trước mắt hắn.

Chiêm Đông Kình nhìn bộ dạng của cô, dường như cô không có ý định nói thật.

Continue Reading

You'll Also Like

842K 27K 68
"Real lifeမှာ စကေးကြမ်းလွန်းတဲ့ စနိုက်ကြော်ဆိုတာမရှိဘူး ပျော်ဝင်သွားတဲ့ယောကျာ်းဆိုတာပဲရှိတယ်" "ခေါင်းလေးပဲညိတ်ပေး Bae မင်းငြီးငွေ့ရလောက်အောင်အထိ ငါချ...
1.5M 112K 42
"Why the fuck you let him touch you!!!"he growled while punching the wall behind me 'I am so scared right now what if he hit me like my father did to...
411K 12.5K 37
The Sokolov brothers are everything most girls want. Intimidating, tall, broody, they are everything to lust after. Not that they... particularly car...
3M 95.5K 28
"Stop trying to act like my fiancée because I don't give a damn about you!" His words echoed through the room breaking my remaining hopes - Alizeh (...