[Longfic][Nyongtory] Trước Mặ...

By hyuniedabest

25.9K 1.8K 128

Đây là một câu chuyện mà tôi muốn kể. Nó không quá cao trào, không quá mãnh liệt, không dùng nhiều từ ngữ cuố... More

Phần 1 : Tiểu bảo bối, em xuất hiện rồi!
Phần 2: ''Đeo vòng tay giúp tôi đi!''
Phần 3: Trái tim Seungri rung rinh rồi?
Phần 4: Chào đón Tân chủ tịch.
Phần 5: Là tỏ tình hay dối trá?
Phần 6: "Bằng chứng là... anh thích em!"
Phần 7: Ngủ lại nhà Gấu nhỏ.
Phần 8: Về với nhau.
Phần 9: Có nên công khai?
Phần 10: Đến sau thì mãi đến sau.
Phần 11: Nhất định chỉ có mình em!
Phần 13: "Chào năm mới!"
Phần 14: Du hí Singapore (1)
Phần 15: Du hí Singapore (2)
Phần 16: Seungri thật sự là đồ xui xẻo?
Phần 17: "Mình chia tay nha..."
Phần 18: Chính thức chia tay.
Phần 19: Dứt tình.
Phần 20: Thì ra kỉ niệm vẫn là thứ đau đớn nhất.
Phần 21: Nhớ...
Phần 22: Lạc mất nhau.

Phần 12: Dọn dẹp nhà.

1K 84 4
By hyuniedabest

Sắp đến năm mới, cả công ty được nghỉ để về bên gia đình.

- Seungri ah! Con bê cái thùng đồ đó đặt sang bên này giúp mẹ đi! - Bà Lee chỉ tay về góc nhà.

- Mẹ định trang trí như thế nào vậy? Con và anh hai đã ngồi đây chờ một tiếng rồi! - Hana thở dài đấm vào lưng.

- Rồi! Bắt đầu thôi!

Hana cùng mẹ cắm hoa vào lọ. Seungri phải treo xẻng Bok Jo Ri, cậu đứng lên một cái ghế cao, dù vậy cậu vẫn phải nhón chân. Cậu với lên, đột nhiên cái ghế lay lay, mất đà, Seungri ngã xuống cùng cái ghế. Tiếng cậu hét xé tan căn nhà khiến cho mẹ và em gái cũng phải hoảng hốt.

- Ơ? - Cậu nhìn xung quanh. - Ji Yong? Anh có sao không?

Anh lại đỡ cho cậu một lần nữa. Seungri vội vàng dìu anh đứng lên. Lo lắng hỏi han. Anh cốc cậu một cái rõ đau.

- Em định mừng năm mới trong bệnh viện hay sao? Làm gì cũng cẩn thận chứ? Không có anh hôm nay em sẽ ra sao hả? - Anh lên lớp khiến con gấu nhỏ chỉ biết đứng hối lỗi.

- Anh Ji Yong!!! Anh có sao không? - Hana chạy vội ra.

- Này này! Sao em thiên vị quá vậy? Anh mới là anh em mà? - Con gấu nhỏ nổi máu ghen tị.

- Thôi thôi! Anh không sao hết! Em đừng lo, kẻo có người lại giận! - Anh khoác vai Hana nhìn cậu nói to.

- Hai người... Hứ! - Seungri quay ngoắc đi.

- Sao con đến đây sớm thế? Không giúp mẹ dọn nhà sao? - Bà Lee hỏi anh.

- Nhà con dọn xong từ hôm kia rồi bác, con sang đây xem có gì phụ bác, kẻo lại có ai đó phá hỏng! - Anh vừa nói, mắt tia về Seungri.

- Yahh! Anh có giỏi thì anh treo cái này giúp em đi! - Cậu chìa tay đưa cho anh cái xẻng Bok Jo Ri, giận dữ.

- Được thôi! - Anh vui vẻ nhận lấy và treo lên.

Hai con người này như hai hành tinh khắc nhau, hễ gặp là chiến, nhưng xa lại làm không khí trở nên trống vắng. Mặc cho phụ huynh đang đứng đó, hai người vẫn vô tư đùa giỡn.

- Hai đứa đừng giỡn nữa! Mẹ và Hana đi ra siêu thị một lát, mua chút đồ ăn về, bố con hôm nay về trưa, không có cơm trưa ổng sẽ khó chịu lắm!

- Mẹ cứ đi đi ạ! - Seungri nhanh nhẩu trả lời.

Thế là bây giờ ngôi nhà này là của đôi chúng ta. Seungri giao cho anh một cái khăn:

- Anh lau kính bên này, em bên kia!

- Lau chung không được sao bảo bối! - Anh nũng nịu nhìn cậu.

- Không! Em sợ đang lau sẽ ném cái khăn vào mặt anh mất! - Cậu nhúng vai, chạy mất.

Hai người lau kính chẳng ai nói với ai câu nào. Seungri quay mặt lấy chai lau kính, quay lại cậu suýt giật mình vì gương mặt phóng đại của tên người yêu ở phía bên kia cửa.

- Yahhh! Muốn chết sao? - Cậu nói, luôn tay xịt thẳng vào tấm kính, nơi Ji Yong đang đứng.

- Ple pleeee! - Anh lè lưỡi trêu cậu.

- Anh quả là muốn chết! - Cậu càng xịt nhiều hơn vào tấm kính.

- Cùng lau nha! - Anh dùng ánh mắt long lanh nhìn cậu.

Seungri hoàn toàn bó tay, bật cười. Đúng là sức mạnh của tình yêu, người ta lau một cái kính trong khoảng 20 phút, anh và cậu thì lau tận ... một tiếng. Lau kính xong anh và cậu cùng ra vườn.

- Này, anh phải kéo ống dây sang bên này chứ! Tưới hoa trước mà!

- Anh biết rồi, Ri lảm nhảm ạ!

- Anh dạo này có vẻ gan quá ha! - Cậu lườm anh.

- Anh cũng chả biết nữa, nhưng mà theo anh thấy quen em mới là cái gan lớn nhất trong đời anh mới đúng!

- Muốn chết hả! - Nói rồi cậu chạy lao đá anh một cái.

Gấu nhỏ của chúng ta quên mất rằng Ji Yong đang cầm ống nước. Anh tiện tay hướng ống nước vào cậu mà xịt.

- Anh phải tưới hoa chứ, sao lại xịt vào em!

- Ôi trời! Anh tưởng em là hoa cơ! - Ánh mắt anh long lanh .

- Anh nghĩ nói vậy liệu anh có gữi được tính mạng không? Anh chết chắc với emmmm!

Cậu cùng anh đùa giỡn, nước ướt cả hai, anh ôm cậu, hai người chạy khắp cả khu vườn, nhìn nhau cười. Cái khoảng khắc hạnh phúc này làm người ta muốn dừng thời gian lại ngay, muốn được chìm sâu trong nó mãi...

Hoa cũng đã tưới, người cũng đã ướt. Cậu vào phòng quăng cho anh bộ quần áo. Anh vào nhà tắm thay. Cậu cũng đã thay xong. Con gấu nhỏ đang lau khô tóc, anh nằm ườn trên chiếc gường của cậu.

- Em còn thích ba cái kiểu đồ bánh bèo này sao?

- Dễ thương mà! - Cậu vẫn lau tóc.

- Nhưng anh thì không hợp!

- Thế cởi ra đi!

- Cởi ra? Anh cởi thật đấy nhá! - Anh nhìn cậu "nham hiểm", tay bắt đầu cởi cúc áo.

- Đừng nhìn em bằng ánh mắt đó! - Cậu đỏ mặt quay đi.

- Em lau tóc lâu vậy? Lại đây! - Anh vỗ vỗ lên gường.

- Không ... - Chưa kịp nói hết anh đã kéo gấu nhỏ ngồi lên chân mình.

Anh nhẹ nhàng lau khô, bàn tay dịu dàng di chuyển. Cậu chưa bao giờ cảm nhận được sự ôn nhu như thế. Đúng là chỉ có Seungri làm anh cảm thấy thoải mái khi ở cạnh. Mùi hương của cậu cũng khiến anh dễ chịu. Nếu một ngày nào đó Seungri rời xa, anh sẽ như thế nào đây?

"Ting" - Là tin nhắn điện thoại của Seungri.

"Mẹ cùng bố đi ăn trưa đây, Hana đế nhà bà rồi! Con ở nhà tự ăn nhé!"

- Anh đói không? - Seungri đặt điện thoại xuống hỏi anh.

- Đói lắm rồi đây!

- Đi thôi! - Cậu kéo tay anh.

- Đi đâu?

- Muốn ăn thì lăn vào bếp. Xuống bếp giúp em.

Cậu lấy tạp vể. Lay hoay cột dây phía sau lưng.

- Em chỉ được cái mông to, còn tay thì quá ngắn! - Giọng anh trầm, khẽ giúp cậu cột tạp về.

- Em cho anh nhịn đói bây giờ!

Cậu mở tủ lạnh lấy rau củ. Quay sang lấy nồi nấu nước. Cậu chọn dao, định cắt rau củ, anh từ đâu đến, lấy con dao từ tay cậu, sắc mặt không đổi, cắt rau củ.

- Sao anh không để em làm.

- Anh sợ em cắt vào tay.

- Em không hậu đậu vậy đâu.

- Phòng cháy hơn chữa cháy.

- ...!

Ji Yong nhìn vậy mà không phải vậy nha. Anh nấu ăn phải gọi là siêu luôn. Nấu ba món, hai món khét, một món lại thừa muối. Con gấu nhỏ chỉ biết cười trừ mà lôi mì gói ra ăn.

Mẹ cậu đi đến chiều rồi vẫn chưa về. Hai người ở nhà lôi hết game ra chơi, rồi đến mở phim, xong lại hát karaoke, dường như thế giới này là của chúng mình.

Cậu đứng nhìn ra cửa sổ. Anh vòng tay ôm cậu từ phía sau.

- Seungri à!

- Hử?

- Sao em lại quyết định yêu anh?

- Em cảm thấy anh là người có thể tin tưởng! Còn anh? Sao anh lại yêu em?

- Tại vì em đặc biệt, không giống nhưng người khác.

- Nếu giờ em bỏ anh thì sao? - Cậu quay lại, nhìn vào anh.

- Anh nhất định sẽ bắt nhốt em cho cừa cái tội dám bỏ anh! - Anh nhéo mũi Seungri.

Ánh nắng xuyên qua cửa sổ. Chim chóc hót ríu rít. Một mùa xuân nữa lại sắp về một cách rộn ràng.

Tìm được nhau là một cái duyên. Giữa cái thế giới bận rộn này lại có một người mà khi người đó buồn, cả thế giới một màu u tối, khi người đó cười, thế giới lại bỗng chốc bừng sáng.

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

*Bok Jo Ri (cái xẻng bằng rơm dùng hốt thóc gạo rơi vãi) ngoài cửa với mong muốn nhận được phúc lộc quanh năm.

Mọi người chuẩn bị đón Tết chưa? :>

Continue Reading

You'll Also Like

25.3K 2.6K 15
"Chưa thấy Cửu Vĩ Hồ xinh đẹp bao giờ à?" Tiền bối Lee Sanghyeok? "Gọi ta là Ari"
3.3M 138K 86
150621 - 200322
26.6K 4.7K 37
Rốt cuộc thì đối với Thùy Trang, cái gì mới là quan trọng? Là tự do ... hay là Lan Ngọc
163K 7.2K 51
lichaeng