Khi Nữ Phụ Gặp Nữ Phụ. (TẠM...

By chibi667

53.6K 3.6K 399

Thể loại: xk, nữ phụ văn, np, huyền huyễn, hài hước, sạch, sủng. Cô là một sát thủ khá nổi trong thế giới ngầ... More

Chương 1. Gia đình?
Chương 3. Nam chủ số một. Kỳ Luân.
Chương 5. Nguyệt nhi?
Chương 7. Xuất viện.
Chương 8. Về nhà. Thổ lộ.
Chương 9. Đi học!
Chương 10. Buổi kiểm tra phong ba. (1)
Chương 12. Tự rước lấy nhục. (1)
Phiên ngoại:
Chương 14. Cưỡng hôn?
Chương 15.
Phiên ngoại: La Thanh Nhi
Phiên ngoại: La Thanh Nhi.
Chương 16. Bữa ăn phong ba.
Chương 18. Gặp cướp! Liên Nhi!
Chương 19. Mộng!
Chương 20. Lần đầu gặp mặt.
Chương 21.
Chương 22. Trụy nhai!
Chương 23. Không thể vãn hồi!
Chương 24.Được yêu mến quá cũng khổ a...
Chương 25. Tình đầu?
Chương 26. Cuối cùng thì...
Chương 27. Nửa kia.
Chương 28. Thân phận! (1)

Chương 17. Sức hút đặc biệt của Dạ Nguyệt. Xe buýt.

2K 153 9
By chibi667

Chương 17. Sức hút đặc biệt của Dạ Nguyệt. Xe buýt.

Vì vụ Dạ Huyết nên tâm trạng La Thanh Nhi không được tốt lắm, cô nàng đã đóng đô ở Trần gia một tuần, cũng nghỉ học một tuần, Dạ Nguyệt tranh thủ cơ hội đòi ở nhà luôn, mỹ kỳ danh viết: an ủi bạn.

Thế là Hạo Nam cũng đòi nghỉ luôn, lý do? Trông em. Còn học thì học với Dạ Nguyệt là được rồi, dù sao cô so với giáo viên còn có năng lực hơn.

Một tuần này cả ba ở nhà vừa chơi, vừa học, dưới sự chỉ đạo của Dạ Nguyệt, chương trình nâng cao cấp ba đã hoàn thành phân nửa.

Tất nhiên ngày nào hai người Tử Thanh, An Gia Lộc cũng ghé qua ăn chực, phá đám nhưng riết cũng quen.

Tử Thanh không dám đến đây nhiều, sợ hai người Dạ Vũ, Ngô Tử Minh nghi ngờ.

Sau một tuần nghỉ ngơi, cả bọn lại đi học trở lại.

Sau sự việc lần trước với Nguyễn Phương Linh, toàn trường ai cũng biết đến cô, đa số họ đối với cô là sùng bái, sợ hãi, hâm mộ,....nhưng cũng có một số kẻ chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.

Bằng chứng là giờ ra chơi, mn xuống căn tin mua chút nước ngọt để ra sau trường ăn trưa thì có vài đứa trẻ trâu đã bày mưu tính kế cô.

Cô đã phát hiện ra những ánh mắt bất hảo từ một lũ con gái bên khối cấp 2, khẽ nhếch mép khinh thường, đây không phải là lũ "cô chiêu" vẫn hay bắt nạt nguyên chủ trong quá khứ sao?

Cô nháy mắt ra hiệu cho Thanh Nhi, cô nàng hiểu ý, cười đê tiện rồi vừa túm vừa lôi Hạo Nam đi mua đồ ăn, để lại cô đứng một mình chờ bên bàn.

Thời cơ đã đến!

Lũ con gái mắt sáng rực lên, một đứa có mái tóc đen dài được uốn xoăn phần đuôi tóc, buộc cao, trang điểm hơi đậm, môi son đỏ chót, khẽ hất mặt sang một bên ra hiệu, nó đứng phía sau cô cùng vài nhỏ khác, còn nhỏ được ra hiệu đứng trong đám đông, phía trước cô.

Nhỏ đó tóc nâu ngắn, trang điểm kỹ càng cũng không che giấu được...khuôn mặt bình thường của mình, nhưng trang sức hoa mỹ nói rõ nó cũng không phải dạng vừa, gật đầu, nó tiến lại chỗ một cô bé tầm 13 tuổi như tụi nó, trong mắt là trắng trợn khinh thường.

Cô bé ăn mặc như bao người khác, đeo một cái kính nobita che khuất cả gương mặt nhỏ nhắn, tóc xỏa tung càng che giấu kỹ hơn mặt cô.

Cô đang bê một suất ăn một người và một ly nước chanh dây đi vào một góc khuất thì bị nhỏ tóc ngắn xô một cái, cơ thể một cái lảo đảo, cả phần ăn liền bay lên trời, hướng về phía cô đổ ập xuống.

Mn tuy tỏ ra bình thường đi lại trong căn tin nhưng kỳ thực vẫn luôn chú ý bên này, thấy thế liền lắc đầu bi ai cho cô bé, họ nghĩ rằng cô chắc chắn sẽ không tha cho cô bé ấy.

Một vài người tiếc hận nhìn phần ăn như một trái banh xoay tròn trên không chuẩn bị rơi xuống người cô, vài kẻ khác vui sướng khi người gặp họa, một số lại lo lắng cho cô.

Bẹp.

Nói thì dài nhưng quá trình thì ngắn thôi, nào là cơm, canh, thịt kho tàu, thịt luộc, mắm tôm nữa (chả biết sao lại có thứ này) và một ly chanh dây màu cam sóng sánh nước đổ hết vào người....mấy nhỏ đầu sỏ.

Toàn trường tĩnh lặng, mọi âm thanh như bị một bóng đen hút mất, im bặt.

1s.

2s.

3s.

4s.

5s.

"A...áaaaaáa...."

"Tóc của tôi....."

"Mặt của tao..."

"Quần áo của tao...."

"Aaaaaaa......con khốn kiếp...Sao mày dám?"

Một loạt những âm thanh gào thét như tiếng lợn bị thọc tiết vang vọng khắp căn tin, nhỏ cầm đầu chỉ vào mặt Dạ Nguyệt hét lên.

An Gia Lộc thì thầm:

"Nhỏ này xong rồi!"

"Răng rắc."

Cô dùng một cái khăn tay túm lấy ngón tay của cô ta bẻ một cái, thế là...

"Aaaaaáa! Đau, đau quá. Làm...ơn th.a cho...tôi.....tôi...tôi ....sai rồi..."

Cô ghét nhất là bị người khác chỉ vào mũi mắng, vì nó khiến cô cảm thấy người đó đang khiêu khích cô, như thể họ chỉ vào mũi cô nói:

"Hừ, đồ mũi tẹt. Tao thích chỉ đấy thì sao?"

Trong quá khứ, hồi cô còn nhỏ, sư phụ thường vuốt mũi cô khiến trong tương lai mũi cô ngừng phát triển, bị vuốt đến tẹt luôn, dù so với người phương Đông thì cao hơn chút, nhưng với phương tây thì....

Vậy nên, sau này mỗi khi có ai dùng ngón tay chỉ vào mũi cô, cô sẽ không lưu tình mà bẻ gãy nó, như bây giờ.

Vụt.

Cô vất cái khăn tay đi, dùng một cái khăn khác lau sạch tay mình rồi vất luôn, bỏ lại một câu:

"Sau này không muốn chết thì đừng chỉ vào mũi tôi nữa!"

Nhấc chân đi đến trước mặt cô bé bị họ đẩy ngã kia, nâng dậy, phủi đi bụi bẩn trên người cô bé, ánh mắt nhu hòa đi đôi chút nói:

"Lần sau phải cẩn thận hơn."

"C...Cảm ơn." Cô bé đỏ bừng mặt, lí nhí đáp.

"Không có gì." Cô mỉm cười, nụ cười thật nhẹ nhưng đốn đổ biết bao trái tim của cả trai lẫn gái trong căn tin, suy nghĩ chung của họ ' hảo soái nha!'

"Liên nhi!" Hạo Nam bị Thanh Nhi và An Gia Lộc túm chặt nãy giờ, nhìn cô bị bắt nạt mà đau lòng muốn chết.

"Anh!" Hình tượng suất khí vừa rồi biến mất, thay vào đó là một con mèo nhỏ, làm nũng dụi dụi vào ngực anh.

Chíu Chíu Chíu Chíu Chíu.

Nháy mắt, Hạo Nam cảm thấy tứ phương tám hướng bắn về phía anh những ánh mắt giết người, anh rùng mình, cười hỏi:

"Em có sao không?"

"Ân! Mua nước xong chưa anh? Em đói~"

Aiz, thanh âm mềm nhũn làm trái tim người nghe như tan chảy, một loạt trái tim màu hồng phấn bắn về phía cô.

"Đi thôi!" Hạo Nam nhìn đám người xung quanh, khó chịu ôm lấy cô đi ra ngoài.

"A, mình...mình là Hồ Hải Ngọc! Cho hỏi bạn..." Cô bé nọ đột nhiên lên tiếng gọi với theo.

"Hử? Trần Liên nhi! Hân hạnh được làm quen!" Cô kéo áo Hạo Nam, quay đầu lại, nhếch mép.

Ánh mắt híp lại, môi son khẽ nhếch, điệu bộ mười phần lười biếng nhìn cô nàng, hệt một hoa hoa công tử trêu chọc gái nhà lành, vô tình cướp mất trái tim của những cô nàng hủ nữ và bách nữ.

"A, hân...hân hạnh được làm quen!" Hồ Hải Ngọc càng đỏ mặt, đáp.

Mãi đến khi cô đi rồi, mn trong căn tin vẫn chưa hoàn hồn, mà sau ngày hôm nay, danh tiếng của cô ngày càng cao hơn, có hẳn một câu lạc bộ riêng luôn.

Đến khi Nguyễn Phương Linh xuất viện trở về mới biết được, ả tức điên người nhưng không làm được gì hết.

.......

"Anh ơi! Hôm nay anh có cuộc họp ở công ty với ba phải không?" Vừa ăn, Dạ Nguyệt vừa hỏi.

"Ừ, sao vậy?" Tuy mới 13 tuổi nhưng Hạo Nam đã được ba Trần cho đến công ty tập làm quen dần rồi.

"Vậy em muốn đi xe buýt về nhà!" Hai mắt cô lấp lánh nói.

"Không được. Rất nguy hiểm! Em vẫn còn nhỏ lắm!" Hạo Nam, Thanh Nhi và Tử Thanh đồng thanh nói.

Cô cùng An Gia Lộc phiên trắng mắt, làm ơn, cô là sát thủ chi vương có được không? Người ta gặp cô không thấy nguy hiểm thì thôi, cô làm sao gặp nguy hiểm cho được.

"Yên tâm đê! Cô ấy không hại người đã tốt lắm rồi. Ai làm được gì cô ấy chứ!" An Gia Lộc nói ra nỗi lòng của cô.

"Nhưng mà..."

"Không sao đâu! Em cũng phải làm quen dần với thế giới này chứ!" Dạ Nguyệt ôm cánh tay Hạo Nam, nũng nịu nói.

"Em...Haiz, thôi được rồi! Nhưng phải cẩn thận đấy." Nhìn đôi mắt ướt sũng, đầy mong chờ của cô, Hạo Nam không cự tuyệt nổi, đành thỏa hiệp.

"Yeah! Anh tuyệt nhất! Em yêu anh chết mất thôi." Mỗ Dạ vui sướng quên trời đất, nói bừa.

"Ân? Vậy sau này Nguyệt nhi làm cô dâu xinh đẹp của anh nha!" Hạo Nam rèn sắt khi còn nóng, dụ dỗ.

Tử Thanh cùng An Gia Lộc vừa nghe, trong lòng quýnh lên, định ngăn cản thì không kịp rồi...

"Ân!"

Mỗ Dạ đã đồng ý.

Thình thịch.

Không hiểu sao, trong lòng hai người chợt dâng lên dự cảm bất hảo, tuy biết họ là anh em nhưng sao....

"Tốt lắm, Nguyệt nhi thật ngoan! Nào, ăn thử miếng gà chiên này đi, đây là món sở trường của mẹ đó!"

Hạo Nam híp mắt như một con hồ ly, trong mắt bay nhanh một tia sáng giảo hoạt, nhanh đến An Gia Lộc cũng không bắt kịp.

Anh vẫn bình thường gắp thức ăn cho Dạ Nguyệt, một bức "Anh em hài hòa" đã xóa tan sự nghi ngờ trong cả hai nam nhân, làm tương lai không xa khi mọi sự vỡ ra, cả hai mới đau khổ chui góc xó, gặm bánh mỳ đầy uất ức.

.......

Xình xịch.

"Nào, lên xe đi. Nhanh lên nào, xe sắp chạy rồi!"

Xe buýt đi đến, bác tài vội hối thúc mn, Dạ Nguyệt đeo ba lo, lững thững lên xe, gương mặt hờ hững nhưng ánh mắt lấp lánh, đầy háo hức đã tố cáo tâm trạng thực sự của ai đó.

Một cô bé nhỏ nhắn, xinh xắn, lại mặc đồng phục trường Royal đã thu hút ánh mắt của khá nhiều người trên xe, trong đó có một con sói xám.

"Ồ! Xem ra lần này tùy hứng đem lại một thú vị nho nhỏ cho mình rồi."

Lão sói xám nhếch mép cười âm hiểm, đôi mắt sâu thẳm xoáy sâu vào thân ảnh cô không dời.

Continue Reading

You'll Also Like

54.5K 4.3K 120
Tên gốc : Hảo Hảo Ái Ngã / 好好爱我 Tác giả : Hàn Thất Tửu Thể loại : Bách hợp, hiện đại, gương vỡ lại lành, hiện tại quá khứ đan xen, chua, cay, mặn, n...
973K 27.1K 38
CẢNH BÁO: Có giam cầm, cưỡng chế ái, ép buộc, có em bé, phi logic, truyện ngược và có nhiều yếu tố nhạy cảm, không tam quan, không đạo đức. Ai không...
1.3M 123K 151
Hán Việt: Xuyên Thành Giả Thiếu Gia Hậu Ngã Bạo Hồng Liễu Tác giả: Phong Hoa Như Cố Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt...
24.3K 1.9K 24
Tên khác: Xuyên thư sau ta thành hai đại hào môn đoàn Tác giả: Lang Không Nhất Sắc Tình trạng bản gốc Hoàn thành Tình trạng bản edit: 1/1/2023 Số chư...