[LONGFIC|TAETEN] GẶP LẠI OAN...

By haanhhhh

54.9K 5K 178

Chúng ta vốn dĩ không phải là tình một đêm. Nhưng nói sao cũng không phải là tình nhân. Cậu v... More

CHAP 1. SỰ CỐ HỌP LỚP
CHAP 2. AI LÀ NGƯỜI CHỊU TRÁCH NHIỆM
CHAP 3. GẶP MẶT MẸ "CHỒNG"
CHAP 4. CHÚNG TA KẾT HÔN GIẢ ĐI
CHAP 5. CĂN NHÀ MỚI
CHAP 6. CUỘC SỐNG HÔN NHÂN
CHAP 8. NGỦ CHUNG
CHAP 9. NHỮNG ĐIỀU NHỎ NHẶT
CHAP 10. CÓ GÌ ĐÓ. GIỮA TÔI VÀ CẬU.
CHAP 11. LỄ KỈ NIỆM
CHAP 12. TỎ TÌNH
CHAP 13. TÌNH YÊU ĐƠN PHƯƠNG CỦA LEE TAEYONG
CHAP 14. NỤ HÔN ĐẦU
CHAP 15. GIỮA CƠN MƯA LỚN
CHAP 16. TẠM BIỆT
CHAP 17. BIẾN MẤT
CHAP 18. KÍ ỨC
CHAP 19. THÚ NHẬN
CHAP 20. ĐẤU TRANH TƯ TƯỞNG
CHAP 21. KẾ HOẠCH
CHAP 22. TRỞ VỀ
CHAP 23. GIẢI THÍCH
CHAP 24. TÔI YÊU CẬU
CHAP 25. BẠN TỐT
CHAP 26. ĐÁM CƯỚI - END
NGOẠI TRUYỆN

CHAP 7. BỐ MẸ CHỒNG TIẾP ĐÃI

1.7K 181 0
By haanhhhh

Ten đi xuống phòng bếp lấy nước uống lại nghe thấy tiếng chuông điện thoại trong phòng khách.

Điện thoại của Taeyong đổ chuông báo cuộc gọi đến liên hồi. Ten nhìn qua tên hiển thị trên màn hình, nghĩ nghĩ mấy giây rồi bắt máy.


- Bác gái, cháu là Ten đây ạ. Taeyong đang tắm nên không có nghe điện thoại được.


- Sao lại vẫn gọi là bác gái? Gọi mẹ mới đúng chứ. Có phải mẹ làm phiền hai đứa rồi không? – Mẹ Taeyong cười cười, trêu đùa cậu.


- Không có ạ. Taeyong đang tắm nên cháu nghe điện thoại thay thôi. – Mỗi lần đều trêu cậu như vậy, làm cậu chỉ đang nghe điện thoại thôi cũng đỏ mặt bừng bừng.


- Được rồi. Mai là cuối tuần, hai đứa về nhà chơi một hôm đi.


- Dạ được. Cuối tuần Taeyong cũng nói không bận gì. Để lát nữa cháu nói lại với cậu ấy. Vâng, bác...a...mẹ ngủ ngon.


Ten ngắt máy, vừa vặn lúc Taeyong tắm xong. Đầu tóc ướt nhẹp, dính sát vào khuôn mặt.


- Có ai gọi đến sao?


- Cậu để quên điện thoại trong phòng khách, là bác gái gọi nên tôi nghe máy. Bác nói ngày mai chúng ta về nhà chơi một hôm.


- Vậy cậu đi ngủ sớm đi. Mai cầm theo một bộ quần áo là được.


- Quần áo? Chúng ta phải ngủ lại sao? Cũng phải a, không thể đến ăn bữa cơm xong đi về được. – Ten đưa trả điện thoại cho Taeyong, đang muốn đi về phòng cậu, bỗng dưng nhớ đến một việc. – Khoan đã, chúng ta phải ngủ chung phòng sao?


Về nhà Taeyong với danh nghĩa là vợ chồng, rõ ràng hai người sẽ ngủ cùng một phòng không phải sao? Cái này, cái này phải làm sao đây?

Taeyong nhìn Ten đang ôm đầu suy nghĩ, không nói gì cả. Về vấn đề này, Taeyong cảm thấy cũng không có gì to tát.

Chỉ là ngủ chung một đêm thôi mà. Hoàn toàn không có vấn đề gì đâu.

*

Đây là lần đầu tiên Ten đến nhà Taeyong sau khi hai người "kết hôn", cảm giác so với mấy ngày trước đều không sai biệt cho lắm. Vẫn là bối rối lúc đối mặt với mẹ Taeyong, không những thế lần này còn có bố Taeyong ở đây nữa.


- Ten, mau vào. Ngồi đi. – Bố mẹ Taeyong đón cậu từ ngoài cửa, hoàn toàn bỏ rơi Taeyong ở phía sau.


- Người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ con không phải con trai của bố mẹ đấy. – Taeyong cầm theo túi xách của hai người, chả khác nào chân khuân vác đồ.


- Thỉnh thoảng mẹ cũng nghĩ như thế, người đâu mà ít nói ít cười. Nhìn xem, vẫn là Ten đáng yêu hơn nhiều. – Mẹ Taeyong vỗ vỗ hai má trắng mềm của Ten, cười nói.


- Với người đàn ông hai mươi ba tuổi đầu mà làm thế, mẹ nghĩ cậu ta sẽ thấy vui sao?


- Đừng nói a. Chỉ cần Ten ngồi đó cũng có thể khiến cho chúng ta thấy vui vẻ rồi. Con mang đồ lên phòng đi, đừng đứng đó nói nữa.


Ten dở khóc dở cười nhìn Taeyong mang túi xách lên tầng. Bố mẹ Taeyong quá mức nhiệt tình như vậy làm cậu không biết phải làm sao nữa.


- Ten, có đói bụng hay không? Muốn ăn gì cứ nói với mẹ.


- M...ẹ... Con ăn gì cũng được. Để con đi giúp mẹ. – Ten theo mẹ Taeyong xuống bếp. Đồ ăn Hàn do nhà làm bao lâu rồi cậu không được ăn, nhất thời tâm trạng trở nên vui vẻ hơn nhiều.


Taeyong cất đồ đạc trong phòng cũ của cậu xong, đi xuống phòng khách dưới tầng liền thấy thiếu mất hai người.


- Bố, mẹ và Ten đâu rồi?


- Đang cùng nhau nấu cơm tối. Ten so với năm năm trước vẫn không thay đổi là bao. Hai đứa thường xuyên về nhà một chút, mẹ con sẽ rất vui.


Về điểm này thì Taeyong phải công nhận, Ten của hiện tại vẫn vui vẻ hoạt bát giống như năm năm trước. Khó trách mẹ cậu lúc nào cũng yêu quý Ten như vậy.


- Sắp xếp được thời gian con sẽ về. – Taeyong ngồi xuống ghế, cảm giác cưới "vợ" vào, không còn là cuộc nói chuyện giữa bố con mà là cuộc nói chuyện giữa những ông chồng rồi.


- Công việc của con thường xuyên bận rộn. Mới cưới mà cứ bỏ mặc Ten ở nhà cũng không được. Hay là về khách sạn học việc đi.


- Ten hiểu cho công việc của con mà. Bố đừng lo lắng.


Taeyong quay đầu nhìn vào trong bếp. Ten mặc chiếc tạp dề màu xanh, hòa thuận cùng mẹ cậu nấu cơm. Cảm giác ấm áp của một gia đình, đúng là chỉ có những người đã lập gia đình mới có thể hưởng thụ một cách trọn vẹn như vậy.

*

Bàn cơm tối bốn người so với thường ngày thịnh soạn hơn hẳn. Taeyong nhìn vài lần, đũa cũng chưa gắp, nhíu mày lại.


- Con còn tưởng bố mẹ đang mở tiệc nữa.


Đổi lại câu nói của cậu là ánh mắt hình viên đạn của mẹ cậu, còn có ánh mắt đừng-làm-mẹ-mất-hứng của bố Taeyong.


- Ten nấu ăn rất khá. Con đừng cằn nhằn mà tập trung vào ăn có được không? – Mẹ Taeyong gắp đồ ăn đến lúc bát Ten nhìn muốn đầy tràn ra mới thôi. – Mau ăn nhiều vào một chút đi Ten.


- Dạ vâng. – Ten len lén nhìn sang Taeyong đang gắp đồ ăn. Trình độ nấu ăn của cậu còn thua xa cậu ta. Không phải sẽ cảm thấy đồ ăn của cậu nấu rất khó ăn đấy chứ?


- Món này là cậu làm?


Ten gật gật đầu.


- Không tệ.


Taeyong gắp thêm một đũa, tiếp tục ăn cơm.

Không tệ. Cái này cũng có thể coi là Lee Taeyong đang khen ngợi cậu đi.

Continue Reading

You'll Also Like

2.7K 222 9
hyunjin×felix(skz) ooc,bl.. #12 hyunlix 9/6/2023
36.7K 3.1K 22
🌆 Liệt Nhật Tương Trầm (Câu mặt trời rực rỡ xuống) ◉ Tác giả: Thập Mễ Cửu Vạn Lý ◉ Edit: Bạch Đơn ◉ CP: Học bá trung khuyển phúc hắc Vương Nhất Bác...
456K 38.6K 93
Top: Gemini - Bot: Fourth Một fic mới nữa dành cho hai bạn. Chốn nhỏ này đã được mình ấp ủ và bây giờ sẽ được mình xây dựng lên. Lưu ý: Không được ma...
133K 13.5K 84
H+ nhưng nói không với futa và nam hoá 😩