CHAP 16. TẠM BIỆT

1.6K 172 7
                                    

Ten lê từng bước mệt mỏi về nhà. Cậu ngồi dầm mưa ở trạm xe buýt suốt một buổi chiều, bộ quần áo ướt dính sát trên người cũng đã gần khô cong rồi.

Cả người cậu lạnh buốt mà đầu lại đau đến muốn nổ tung ra được. Ten sờ lên trán mình, mồ hôi ướt đẫm cả lòng bàn tay. Có lẽ là bị cảm rồi. Nhưng bị cảm rồi thì sao chứ?

Căn nhà vẫn y nguyên như lúc cậu rời đi vào sáng nay.

Lee Taeyong bận rộn thật đấy. Đi với bạn gái đến giờ này còn chưa về nhà nữa. Nhìn hai người họ ở bên nhau cũng xứng đôi đấy chứ. Cậu căn bản không có tư cách xen vào.

Ten nhợt nhạt cười nhạo chính bản thân mình.

Cậu để ý nhiều thứ như vậy làm gì? Người ta cũng không quan tâm đến cậu. Cậu lại không khống chế được tình cảm của mình, muốn chạy đến tỏ tình với người ta nữa. Đúng là hết sức đáng thương mà.

Sống mũi cay cay, Ten ngẩng đầu lên. Phải khiến chính bản thân mình mạnh mẽ hơn.

Cậu vứt bộ quần áo ướt trên sàn, mặc bừa một bộ quần áo ngủ rồi chui vào trong chăn nằm. Hôm nay đến đây là đủ rồi. Cậu không muốn nghĩ thêm nữa.

Ngủ một giấc, ngày mai thức dậy mọi chuyện sẽ ổn cả thôi.

Đầu mỗi lúc một đau. Cả căn phòng xoay đến chóng cả mặt.


- Lee...Tae...Yong... – Ten kéo chăn trùm kín đầu, cuộn tròn người lại, thì thào gọi tên người này.


Ngày mai cậu sẽ dọn đồ. Phải rời khỏi đây thôi.

Trước khi cậu đi quá giới hạn. Trước khi Taeyong phát hiện ra tình cảm của cậu.

*

Taeyong mở cửa vào trong nhà.

Đôi giày ẩm ướt để trước cửa. Ten đang ở nhà mà sao lại yên ắng thế này?

Cậu đi xuống bếp lấy nước uống lại thấy thức ăn cậu để trên bàn ăn cũng chưa hề được đụng tới. Cậu ta không thể nào ngủ một mạch đến tận giờ này còn chưa dậy chứ?

Taeyong mở cửa phòng mình ra. Bên trong phòng hoàn toàn trống trơn.

Cậu tò tìm chiếc điện thoại trong túi quần, bấm số gọi cho Ten. Tiếng chuông điện thoại phát ra từ căn phòng phía đối diện.


Cốc...cốc...


Không có tiếng người trả lời.


- Ten, tôi vào nhé.


Taeyong mở hé cửa ra.

Trong phòng không có lấy một ánh điện. Chỉ loáng thoáng nhìn thấy một người đang nằm trên giường.


- Cậu ngủ rồi sao? – Taeyong nhìn vào đồng hồ trên tay. Bây giờ là chín giờ tối. Không phải bình thường giờ này Ten vẫn còn đang làm việc sao? – Sao hôm nay ngủ sớm vậy?

[LONGFIC|TAETEN] GẶP LẠI OAN GIAWhere stories live. Discover now