Hoa Bồ Công Anh Trong Gió

Oleh PuShinHyun

77.7K 3.6K 986

Giới Thiệu Author: Lee Shin Hyun (gọi mình là Shin ^^) Pair: YuZhou, SongWen... Lebih Banyak

Giới thiệu
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Thông báo
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Thông báo
Chương 10
Thông báo
Chương 11
Chương 12
Quắn quéo thông báo
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Tin vui và tin buồn
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Thông báo
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Thông báo
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Thông báo
Chương 37
Chương 38
Hỏi Ý Người Đọc
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Thông báo
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Thông báo
Chương 51
Chương 52
Thông báo
Chương 53
Thông báo
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Thông báo
Chương 59
Chương 60
Chương 61 (Hoàn)
Lời Kết
Thông báo PHIÊN NGOẠI
Phiên ngoại 1
Thông báo về PN
Phiên ngoại 2
Phiên ngoại 3
Phiên ngoại 4
Phiên ngoại 5 (KẾT)

Chương 24

844 52 18
Oleh PuShinHyun

Chiếc xe taxi cứ bon bon trên con đường ở nơi Bắc Kinh bận rộn. Có vẻ như mọi thứ thay đổi rất nhiều. Cậu đã nghĩ vậy. Đương nhiên rồi, con người còn thay đổi huống chi là cảnh vật. Rồi bất chợt, điện thoại reo lên

- Chị Nhu Vy, em về đến nơi rồi. Uhm, dạ. Em biết rồi. Xong rồi cậu tắt điện thoại, khẽ nhìn màn hình mà mỉm cười

Flashback:

Cách đây 4 năm, cậu tình cờ gặp chị ấy ở Paris. Chị ấy đến đó để dự lễ hội thời trang, còn cậu là nhiếp ảnh gia bên đó. Gặp lại nhau trong tình cảnh khó khăn như vậy nhưng chị ấy vẫn luôn mỉm cười với cậu, và cũng không hề nhắc đến anh. Cô ấy biết, cậu cần thời gian để ổn định lại. Hai chị em bắt tay nhau và hỏi thăm

- Em khỏe không?

- Dạ, em bình thường. Chị sao rồi? Nghe nói anh Alex theo đuổi chị mà

- Haizz, thôi, hai chị em mình kiếm chỗ nào nói chuyện đi. Sẵn tiện em dùng cơm trưa với chị nha

- Dạ

Hai người đi vào một quán ăn không đến nỗi quá khoa trương, ở đây thoải mái hơn. Từng không gian trong đây như một bức tranh, từng góc cạnh đều mang lại cảm giác ấm áp cho người khác. Mùi thơm thoang thoảng của sáp thơm ventibar dịu nhẹ khiến không gian thoải mái hơn rất nhiều

- Hôm nay em mời, đừng giành với em. Cậu mỉm cười

- Uhm

- Sao? Chị kể chuyện của chị đi

- Cũng đơn giản thôi mà. Chị và anh ấy không thuộc cùng một thế giới. Anh ấy là người đàn ông lý tưởng của tình yêu thương ngọt ngào, dịu dàng, không chút vướng bận trong tình cảm. Nhưng chị ... thì khác. Chị là "con gái" của công chúng. Không biết sau này còn có gì hơn không. Chị không muốn anh ấy đau khổ

Ngồi nghe từng lời của người đối diện làm cậu thấy chạnh lòng hơn. "Không cùng thế giới" Cái ngày cậu rời khỏi người đó, 4 chữ này đã khắc sâu vào tâm trí cậu, tình yêu vẫn còn đó, lòng nhung nhớ vẫn luôn trực trào bên trong cậu, trái tim cậu đập liên hồi nhưng nó cũng rất đau khi nhớ về những cái sự thật kinh khủng đó. Cũng rất may là cậu được tuyển chọn để làm nhiếp ảnh gia cho hãng thời trang cũng thuộc sở hữu cổ đông của chị Nhu Vy. Duyên phận không thể tránh khỏi sự gặp lại. Thôi thì đành chấp nhận

- Em còn hận gia đình chị?

- Dạ... Cậu khá giật mình trước câu hỏi đó

- Em còn vướng bận chuyện đó, đúng không?

- Còn thì đương nhiên. Có thể em sẽ lấy lại cho bằng được tập đoàn của ba mẹ. Nhưng không phải vì thế mà em không xem chị là chị của em. Chị là người đã an ủi, yêu thương em như em ruột, cho em công việc như thế này, huống chi chị không phải là người làm ra chuyện đó. Cậu mỉm cười

- Uhm, vậy thì chị yên tâm rồi. Ngoài miệng thì nói vậy, nhưng trong lòng cô thì khác. Còn Cảnh Du - em trai cô thì sao? Rồi con người đó.... Dù sao thì ông ta vẫn là ba ruột của cô. "Ba" nói lên sự hàn gắn không thể chối bỏ được, cho là cô cũng không thể tha thứ cho ông nhưng cái định nghĩa "gia đình" phải như thế nào đây

Cậu nhìn biểu hiện và ánh mắt lo lắng của chị, cậu cũng rất nhói lòng. Có một thứ gì đó nó ngăn cho tim cậu đập, rất khó chịu. Nhưng cậu cũng vậy, "gia đình" cậu phải như thế nào nếu như cậu bỏ qua hết mọi thứ. Nhưng điều quan trọng là cậu không còn đủ tự tin để bước vào cuộc đời của người đó một lần nữa. Cậu không dám... Lỡ như......

- À mà chị Thinh Thinh và Phong Tùng sao rồi chị?

- Thinh Thinh thì bình thường, thằng Bo đi học cấp một rồi, họ trở về Mỹ cách đây 3 tháng rồi, nhưng vẫn thường xuyên liên lạc. Còn Phong Tùng thì vẫn vậy

- Vẫn vậy? Anh ấy không ....

- Từ khi Ổn biết được sự thật của gia đình em, nó cắt đứt mọi liên lạc với Phong Tùng luôn. Cũng không trách được thằng bé, sao có thể yêu đương trong tình cảnh như vậy chứ. Haizzz. Thói quen thở dài này theo cô từ ngày mẹ cô mất, cho đến tận bây giờ, trong bất cứ những lúc mệt mỏi nào cô cũng thở dài

Bữa ăn trôi qua một cách nhẹ nhàng, sau đó thì hai người hai hướng khác nhau. Rồi sự chuyển động của cuộc sống thấm thoát, cứ trôi qua thêm 4 năm. Mọi thăng trầm, suy nghĩ, lo lắng.... cứ thế mà vẫn trôi

.....

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

- Nhóc con, tớ về rồi này. Cậu bước vào trong cửa hàng của anh Alex. Sau chừng đó năm, nó đã thành nhà hàng bánh ngọt khá nổi tiếng ở Bắc Kinh này. Lượng khách ngày càng đông, ngay cả nhân viên cũng nhiều hơn rất nhiều. Cái gì cũng thay đổi hết

- Yaaa >.< Cấm gọi tớ là nhóc con nha. Lớn rồi đấy. Ổn hét lên

- Ok ok được rồi, tôi biết cậu lớn rồi. Ăn bánh kem không, mới mua nè

- Ăn ăn, ăn chứ. Ổn liến thoắng 

Ngụy Châu nhìn đứa bạn mà lắc đầu cười cười. Cứ vậy mà bảo người khác đừng gọi là nhóc con. Nhìn thấy nụ cười của Ổn, Ngụy Châu cũng không biết làm sao cho phải, nói gì cho đúng. Haizz, ngốc thật, tại sao lại vì chuyện của mình mà đánh mất hạnh phúc của bản thân chứ

- Em về rồi à? Alex lên tiếng

- Dạ. Ngụy Châu quay lại cười tươi. Anh Alex vẫn vậy, nhẹ nhàng như ngày đầu tiên mà cậu gặp mặt

- Chắc mệt rồi, vô rửa mặt nghỉ ngơi chút đi. Có phòng nghỉ ngơi ở trên tầng 1 đó.

- Dạ, xong rồi kéo tay Ổn đi theo. Cậu nhóc vẫn đáng yêu như vậy, cầm muỗng ăn bánh kem khiến cho người khác chỉ muốn nhéo hai bên má

- Này, này...

Lên đến phòng, đặt ba lô xuống rồi thả người xuống giường. Êm ái, bây giờ cậu chỉ muốn ngủ thôi

- Cậu sẽ sống ở đâu, hay đến nhà tớ ở đi

- Nhà cậu? 

- Tớ mua được một căn hộ cao cấp ở chung cư Sea á

- Woaaa ~~~ Ghê thiệt nha, công việc dạo này sao rồi? Nghe nói cậu nộp đơn vào Hoàng thị

- Thì được nhận vào làm mới mua được nhà chứ

- Cậu không gặp Phong Tùng à

Nhắc đến tên người này, Ổn chỉ biết im lặng, đi đến và thả người nằm trên ngực của Ngụy Châu

- Sao vậy? Hai người có chuyện gì vậy? Tớ nghe chị Nhu Vy nói cậu không liên lạc với hắn

- Liên lạc để làm gì chứ?

- Đứa ngốc này, đừng vì chuyện của tớ mà đánh mất hạnh phúc chứ, cậu như vậy, tớ thấy có lỗi lắm

- Yên tâm đi, không phải vì vậy đâu

- Chứ sao? Cậu xoa đầu Ổn Ổn, để cho cậu ấy tựa đầu lên ngực mình. Khi còn nhỏ, hễ bị ai bắt nạt hay có chuyện buồn thì Ổn vẫn như vậy, sẽ thoải mái hơn

- Có thể một phần cũng là chuyện của cậu khiến tớ ác cảm. Thôi, tớ đi làm việc đây, cậu ngủ đi. Nói rồi Ổn ngồi dậy, định đi ra ngoài, thì quay lại

- Chủ tịch vẫn luôn tìm kiếm cậu. Cậu xem lại chút đi, chuyện này do ba anh ta làm, chứ không phải anh ta, còn cuốn băng đó, nghe nói là kế hoạch của ba hắn. Người anh ta yêu chỉ có cậu, dù là tớ cũng chả ưa gì hắn ta, nhưng tớ nghĩ cậu chưa bao giờ hết yêu hắn, đúng không?

- Haizzz..... Ngụy Châu không nói gì mà thở dài. Thấy vậy, Ổn cũng không muốn làm phiền , nhẹ nhàng đóng cửa

Bên trong phòng, Ngụy Châu ngồi tựa vào thành giường. "Người anh ta yêu chỉ có cậu" Thật sao? Cậu chậm rãi lấy trong ba lô tấm hình của ba mẹ

"Con phải làm sao đây? Ba mẹ hãy chỉ cho con hướng đi đúng đi? Con... yêu anh ấy nhiều lắm"

Và giọt nước mắt rơi xuống bức hình, thì ra là cậu còn yêu, mà cũng không phải là còn, mà là chưa bao giờ hết yêu hắn. Chuyện cuộn băng đó, cậu đã biết từ khi bỏ đi đúng 1 năm, Ổn gọi cho cậu. Nhưng làm sao được, làm sao mà có thể bỏ mặc sự thật đó mà quay về đây?

.......

------------------------------------------------------------------------------

Chương sau là hai người gặp lại nha :))

Trong tình huống khá căng thẳng :))

Nhưng ta thấy hài hước lắm :v



Lanjutkan Membaca

Kamu Akan Menyukai Ini

2.3K 130 14
Chỉ cần bạn không ngại ship, thì mình sẽ chèo All tới bến ^^ _ _ _ Sẽ có hàng no-cp / main trung tâm trong đây nhé (•̪ o •̪)
9K 838 17
Một trạch nam Vương Nguyên. Một nghiện game mới chia tay bạn gái Vương Tuấn Khải. Loanh quanh luẩn quẩn, thế mà đụng phải nhau. --- Một câu chuyệ...
2.2M 115K 64
↳ ❝ [ INSANITY ] ❞ ━ yandere alastor x fem! reader ┕ 𝐈𝐧 𝐰𝐡𝐢𝐜𝐡, (y/n) dies and for some strange reason, reincarnates as a ...
1.1M 49.2K 95
Maddison Sloan starts her residency at Seattle Grace Hospital and runs into old faces and new friends. "Ugh, men are idiots." OC x OC