[NT] Thuần Phục Cô Vợ Bé Nhỏ...

By dreambt

82.6K 1.2K 24

More

C42. Lộ Phi nghỉ học
C43. Nguỵ trang không nổi nữa
C44. Thiên Hi trở lại
C45. Cô làm sao vậy?
C46. Đứa bé này là của ai ?
C47. Quán bar Dạ
C48. Thanh toán toàn bộ
C49. Cô chỉ là người giúp việc
C50. Ánh mắt của hắn
C51. Xoa bóp cho cô ta
C52. Đứa con này là của ai ?
C53. Tôi mới là ông chủ của cô
C54. Quét dọn vệ sinh
C55. Học tập nấu ăn
C56. Cố ý gây khó khăn
C57. Dọn dẹp hồ bơi
C58: Ngày mai làm tiếp món cay Tứ Xuyên
C59. Mạc Tiểu Hàn ngốc nghếch
C60. Kêu xe cứu thương cho tôi
C61. Tôi không đi bệnh viện
C62. Cam đoan của anh
C63. Trên ti vi là anh ấy
C64. Cùng hắn triền miên
C65. Chu đáo
C66. Ác mộng
C67. Cứ như vậy mà gặp
C68. Sắc mặt tái nhợt
C69. Cưỡng ép hôn
C70. Không cần xin lỗi
C71. Mượn rượu giải sầu
C72. Động lòng
C73. Cô là ăn trộm
C74. Nơi này thật ồn ào
C75. Tiệc tối lông trọng
C76. Hắn trêu đùa
C77. Cơ thể rất thoải mái
C78. Đói bụng ăn quàng
C79. Em đang ghen?
C80. Mãi mãi đẹp nhất
C81. Em thương hắn
C82. Đây là Cầu Tuyết
C83. Chia tay đi
C84. Đưa em trở về
C85. Sắc mặt âm trầm
C86. Bỉ ổi
C87. Cậu chủ rất quan tâm cô
C88. Tuyệt vời như lên mây
C89. Đấu nhau trên bàn ăn
C90. Kế hoạch
C91. Bị ghét bỏ (1)
C92. Bị ghét bỏ(2)
C93. Đau nhói
C94. Em cẩn thận một chút
C95. Em không sợ sao
C96. Lễ kết hôn
C97. Mạc Tiểu Hàn
C98.
C99. Người thừa kế
C100. Để nó chọn lựa
C101.Bóng dáng quen thuộc
C102. Anh huỷ hoại tôi còn chưa đủ sao
C102.Chỉ nhớ tới tôi
C104. Quần áo ướt
C105. Bú sữa
C106. Tôi không làm gì cả ?
C107. Tôi không đồng ý
C108. Tôi muốn em xem
C109. Đưa cô đi mua quần áo
C110. Sở tiên sinh thần bí
C111. Tôi không yêu anh
C112. Lau miệng cho tôi
C113. Không bằng em chủ đồng
C114. Tôi muốn giết chết anh
C115. Hội nghị cao cấp
C116. Mang cô đi cấp cứu
C117. Cô bị sa thải
C118. Tặng cô hoa hồng
C119. Hội gặp mặt thân thiếc
C120. -" Lời thật lòng"- Trò chơi mạo hiểm
C121. Anh thích Mạc Tiểu Hàn phải không ?
C122: Cô chờ đó cho tôi!
C123. Sở tổng yêu cậu
C124. Rạp chiếu bóng
C125. Ánh mắt tuyệt vọng
C126. Cảm ơn
C127. Anh thật sự rất đẹp trai
C128. Tôi ở trong xe chờ em
C129. Có phải là em rất cảm động hay không
C130. Sự kiều diễm trong xe
C131. 17 tuổi non nớt
C132. Chuyến đi suối nước nóng
C133. Nụ hôn đột nhiên xuất hiện
C134. Đơn độc chung đụng
C136. Kích động trong đình
C137. Cầu xin anh dừng lại
C138. Thở di thoả mãn
C139. Cô ấy là bạn gái tôi
C140. Giúp em bôi thuốc
C141. Thuốc phải phối hợp xoa bóp mới hữu hiệu
C142. Em nói muốn anh làm gì ?
C143.Người phụ nữ tôi đã dùng qua mà anh cũng muốn?
C144. Người mà lúc trên giường cô hay gọi chính là hắn
C145. Tôi khiến cô không đủ thoải mái sao ?
C146. Cô ấy thế nào
C147. Mang cô ấy đi đi
C148. Ba năm sau
C149. Làm mẹ con đi
C150. Một nhà ba người ước hẹn
C151. Con muốn ngủ cùng cha mẹ
C152. Gả cho anh được không?
C153. Tai nạn xe
C154. Hạnh phúc đích thực
C155. Khúc nhạc hôn lễ
C156. Anh yêu em
C157. Em đồng ý
C158_End. Hôn lễ lãng mạn nhất

C135. Hắn động tình

707 12 0
By dreambt

Bên này Mạc Tiểu Hàn cũng bắt đầu cảm thấy không được bình thường, thân thể càng ngày càng nóng, đầu bắt đầu có chút choáng váng , một chỗ trong cơ thể cũng bắt đầu nóng lên, cảm giác khát vọng tràn đầy.

Không đúng không đúng, Mạc Tiểu Hàn cố gắng lắc đầu.

Vốn đang khỏe, uống một ly rượu Sở Thiên Ngạo đưa liền thay đổi thành ra như vậy rồi. Có phải Sở Thiên Ngạo động tay động chân vào trong rượu hay không?

Cô quá ngây thơ! Thật không nên dễ dàng tin tưởng Sở Thiên Ngạo! Hắn là người thế nào, cô phải rất rõ ràng mới đúng!

Đôi mắt trong veo của Mạc Tiểu Hàn trở nên mơ hồ, trên khuôn mặt tái nhợt cũng nổi lên hai đóa hoa đỏ ửng, cả người kiều mỵ vô cùng.

Giọng nói rất mờ ám, thật sự muốn uống một chén nước đá để làm giảm đi nhiệt độ nóng bỏng của cơ thể. Mạc Tiểu Hàn run giọng mở miệng: "Sở Thiên Ngạo, anh đến cùng là đang làm cái trò quỷ gì? Anh bỏ gì trong rượu?"

Hết sức áp chế nội tâm xao động, giọng nói Mạc Tiểu Hàn vô cùng bình tĩnh, mang theo điểm thở dốc, nghe vào càng thêm mê người.

Bộ vị nào đấy của Sở Thiên Ngạo đang kịch liệt bành trướng. Nghe thấy giọng nói mang theo vẻ thở dốc mờ ám của Mạc Tiểu Hàn, hắn không nhịn được nữa, đẩy cái ghế ra, hướng Mạc Tiểu Hàn đi tới.

Mạc Tiểu Hàn rất muốn chạy trốn, nhưng thân thể lại mềm nhũn, một chút hơi sức cũng không có!

Hơi thở nồng đậm của phái nam phả vào chop mũi Mạc Tiểu Hàn. Tròng mắt đen sâu như nước của Sở Thiên Ngạo mang theo dục vọng say mê, khiến tim Mạc Tiểu Hàn chợt đập nhanh!

"Không nên tới. . . . . ." Hơi thở gấp rút, thay vì nói cự tuyệt, không bằng nói là muốn mời!

Ánh mắt Sở Thiên Ngạo sắp bốc cháy rồi. Giọng nói ám ách từ tính: "Tiểu Hàn, em cảm thấy tôi bây giờ còn có thể nhịn được sao?"

Sở Thiên Ngạo quả thật đã như tên lắp vào cung, phía trước áo choàng tắm đã giương cao như một cái lều. Không cần phải nói, Mạc Tiểu Hàn cũng biết hắn khát vọng nhiều như thế nào rồi!

Một ngọn lửa nhỏ lan ra bốc cháy toàn thân, cuối cùng ở góc bí ẩn tĩnh mịch nhất sôi trào, Mạc Tiểu Hàn chỉ cảm thấy hô hấp càng ngày càng gấp rút, cảm giác trống rỗng trong thân thể càng ngày càng tăng.

"Tiểu Hàn, cho anh. . . . . ." Sở Thiên Ngạo nói xong, nhẹ nhàng đem Mạc Tiểu Hàn toàn thân nhức mỏi kéo vào trong ngực.

Cái ôm của hắn chặt như vậy, tựa như sợ Mạc Tiểu Hàn chạy thoát.

Nơi cứng như sắt kia chỉa vào Mạc Tiểu Hàn, khiến gương mặt vốn đã hồng của Mạc Tiểu Hàn càng thêm hồng nhuận, trở nên kiều diễm ướt át!

Mặc dù hiệu lực của thuốc đã từ từ phát tác, Sở Thiên Ngạo đã sắp đến nổi điên, nhưng hắn vẫn dùng sức khống chế phản ứng của mình, bởi vì hắn có rất nhiều rất nhiều lời muốn nói với Mạc Tiểu Hàn.

"Nhớ tôi không?" Bờ môi cọ xát bên tai Mạc Tiểu Hàn.

Hơi thở quen thuộc nóng rực phả vào tai Mạc Tiểu Hàn, cô khó chịu phát ra một tiếng rên thật nhỏ.

Tiếng rên này lại giống như một liều thuốc kích thích, Sở Thiên Ngạo không thể nhịn được nữa!

Đột ngột cúi người, ngậm chính xác vào cánh môi mềm mại của Mạc Tiểu Hàn, ra sức trằn trọc bú mút.

Một lần lại một lần hôn kịch liệt, vừa nhỏ giọng nỉ non: "Tiểu Hàn, anh rất nhớ em. . . . . . Em biết không? Anh rất nhớ em, anh nhớ em sắp phát điên rồi. . . . . ."

Bàn tay vân vê nơi mềm mại tròn trịa kia, xoa nắn lúc mạnh lúc nhẹ, lời nói tâm tình vòng vào tai Mạc Tiểu Hàn: "Tiểu Hàn, sao em ác tâm như vậy. . . . . . Nói không gặp liền không gặp. . . . . . tiểu yêu tinh này. . . . . . Nhất định không muốn thả đi. . . . . . Chẳng lẽ một phút cũng không nhớ anh sao?"

Mạc Tiểu Hàn bị Sở Thiên Ngạo hôn mãnh liệt mềm nhũn như một cái đầm nước, ý thức đã dần dần mơ hồ, căn bản không nghe ra Sở Thiên Ngạo đang nói gì.

Chỉ biết là giọng nói của hắn bao hàm thống khổ cùng vui mừng, còn có nhớ nhung, chui vào trong đáy lòng cô thật sâu.

Nơi nào đó trên người, giống như kiến cắn vừa nhột vừa đau, thật sự rất khát vọng. . . . . .

Miệng của Sở Thiên Ngạo di chuyển trên mặt, trên môi, trên cổ Mạc Tiểu Hàn, theo động tác của hắn, Mạc Tiểu Hàn phát ra từng tiếng thở dài đè nén.

Sở Thiên Ngạo cũng kềm nén không được nữa, bàn tay không chút do dự thăm dò vào quần lót của Mạc Tiểu Hàn. Ngón tay thon dài, giống như ngón tay của một nhà âm nhạc vĩ đại nhất, khảy lên những âm thanh mê người.

Tác dụng của thuốc đã hoàn toàn phát huy, nơi nào đó của Mạc Tiểu Hàn đã xuân thủy tràn trề. Mạc Tiểu Hàn ưỡn người, đem chính mình nghênh hướng Sở Thiên Ngạo.

Muốn nhiều hơn, muốn nhiều hơn. . . . . . Giờ phút này, chỉ có người đàn ông trước mắt này có thể thỏa mãn cô!

Ngón tay Sở Thiên Ngạo lập tức cảm thấy Mạc Tiểu Hàn đã chuẩn bị tốt.

"Tiểu Hàn, anh muốn tiến vào. . . . . ." Giọng nói của Sở Thiên Ngạo tràn đầy mùi vị dục vọng. Vật nóng bỏng khiến người ta run rẩy.

"A. . . . . . Không. . . . . ." Mạc Tiểu Hàn phát ra tiếng chống cự yếu đuối, nhưng thân thể thành thực hơn, bao thật chặt ngón tay Sở Thiên Ngạo. Khiến hắn gần như không có cách nào rút ngón tay ra được.

Chóp mũi rỉ ra tầng mồ hôi mịn, cả người đều run rẩy, Mạc Tiểu Hàn không biết bộ dạng này của cô thật sự quá mê người!

"Tiểu Hàn. . . . . . Anh yêu em!" Cúi người mãnh liệt hôn lên cái miệng nhỏ nhắn đầy hương thơm tinh khiết của cô, Sở Thiên Ngạo đem lấy chính mình cắm thật sâu vào chỗ sâu thẳm nhất của Mạc Tiểu Hàn!

Đột nhiên được lấp đầy khiến Mạc Tiểu Hàn phát ra tiếng thở dài thỏa mãn.

"Ngoan, kêu đi. Anh thích em gọi tên anh. . . . . ." Sở Thiên Ngạo vừa vận động kích tình, vừa nhỏ giọng dụ dỗ Mạc Tiểu Hàn.

Người phụ nữ này, đúng là Yêu Tinh. Hắn đi vào liền cảm thấy mình không chịu được!

Cùng người phụ nữ khác ở chung một chỗ, hắn có thể kiên trì trong thời gian rất lâu. Nhưng với Mạc Tiểu Hàn lại không kềm chế được

Hít thở một hơi thật sâu, Sở Thiên Ngạo kiềm lại ý muốn phun trào, Mạc Tiểu Hàn quá ngọt ngào, sao hắn chịu cứ như vậy mà đầu hàng đây?

_______________________________________________________________

Cố Cẩm Tâm và Bùi Tuấn trò chuyện ở phía trước, chợt quay đầu lại phát hiện không thấy Mạc Tiểu Hàn.

Cố Cẩm Tâm có chút sốt ruột: "Ở đây khắp nơi tối thui, Tiểu Hàn chắc đi lạc a, chúng ta tìm cô ấy đi!"

Bùi Tuấn thật vất vả mới bắt được cơ hội ở cùng Cố Cẩm Tâm, dĩ nhiên không muốn đi tìm Mạc Tiểu Hàn.

"Không có việc gì, nơi này công ty chúng tôi đặt bao hết, an ninh rất tốt. Tiểu Hàn không có việc gì. Em không nhìn ra sao, cô ấy không muốn làm kỳ đà cản mũi." Khóe miệng Bùi Tuấn nâng lên một nụ cười xấu xa.

"Cái gì kỳ đà cản mũi, không nên nói chuyện lung tung!" Cố Cẩm Tâm hiểu hàm ý của Bùi Tuấn, mặt có chút đỏ. Thật may là bóng đêm rất đậm, Bùi Tuấn không nhìn thấy nét mặt của cô.

Bông tuyết nhẹ nhàng bay xuống dưới ánh đèn dường, đẹp như một bức họa.

Cố Cẩm Tâm vốn bản tính lém lỉnh nghịch ngợm giống con trai, lần này cũng động lòng, vô cùng muốn đạp tuyết chơi.

Bùi Tuấn cưng chiều nhìn Cố Cẩm Tâm, sau đó nhảy xuống tuyết trước, rồi vươn tay đỡ Cố Cẩm Tâm.

Cố Cẩm Tâm đỏ bừng mặt, nhìn chằm chằm Bùi Tuấn: "Làm gì đó? Muốn ăn đậu hũ bản cô nương hả?"

Bùi Tuấn cười híp mắt nhìn Cố Cẩm Tâm: "Đúng nha, Hoa cô nương, mau nhảy xuống để cậu chủ nếm thử một chút."

Đây quả thực là liếc mắt đưa tình trắng trợn a! Cố Cẩm Tâm vội đẩy tay Bùi Tuấn ra, không thèm nhìn tới hắn, tự mình nhảy xuống mặt tuyết!

Người tới tắm suối nước nóng đều đi guốc gỗ, căn bản guốc gỗ không có co dãn, Cố Cẩm Tâm lại nhảy quá nhanh, cơ thể liền nghiêng một cái.

Bùi Tuấn vừa đúng lúc vươn cánh tay ra, vững vàng ôm Cố Cẩm Tâm vào trong lòng.

"A! Làm gì á..., mau buông tay!" Cố Cẩm Tâm không cảm kích ý tốt của Bùi Tuấn! Sớm đã biết người đàn ông này rắp tâm không tốt!

"Không thả! Tôi lạnh quá a, trên người em ấm áp." Đôi mắt hoa đào của Bùi Tuấn cười híp lại nhìn Cố Cẩm Tâm.

"Cái gì? Người anh so với tôi còn ấm hơn chứ?" Cố Cẩm Tâm ngây ngốc vươn tay sờ vào ngực Bùi Tuấn.

Nhìn nha, nóng hừng hực đấy! Rõ ràng thân nhiệt so với mình cao hơn!

Trong lòng Bùi Tuấn rất muốn cười, tiểu nha đầu này sao đơn thuần như vậy? Cứ ở trên người hắn sờ loạn!

"Tiểu nha đầu, em có biết mình đang làm gì không?" Bùi Tuấn có ý tốt nhắc nhở.

"A! . . . . . ." Cố Cẩm Tâm đột nhiên ngẩng đầu, thấy ánh sáng ranh mãnh trong mắt Bùi Tuấn, mới ý thức được việc mình làm!

"Cái tên lưu manh này! Mau buông tôi ra!" Cố Cẩm Tâm cố gắng thoát ra khỏi lồng ngực từ Bùi Tuấn.

"Ai lưu manh? Mới vừa rồi ăn đậu hũ của người khác hình như là em!" Bùi Tuấn cảm thấy đùa giỡn với Cố Cẩm Tâm rất thú vị, cãi vã cũng thật sự là một loại hưởng thụ, "Đáng thương cho tôi đã giữ 27 năm trong sạch! Cứ như vậy bị em hủy rồi ! Em phải có trách nhiệm với tôi!"

Bùi Tuấn làm ra vẻ uất ức, đôi mắt đào hoa lại hàm chứa ý cười ranh mãnh.

"Anh. . . . . . !" Cố Cẩm Tâm im lặng.

------------------------------------------------------------------------

Cơ thể Sở Thiên Ngạo và Mạc Tiểu Hàn dán chặt vào nhau, Sở Thiên Ngạo hít thật sâu mùi thơm trên người Mạc Tiểu Hàn. Mùi thơm này, đã ba tháng nay hắn chưa được ngửi. . . . . .

Mạc Tiểu Hàn chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, thân thể lại nóng như lửa, rất mong được lấp đầy. . . . . .

Bàn tay Sở Thiên Ngạo nhẹ nhàng vuốt ve làn da trơn mềm của Mạc Tiểu Hàn.

Hắn quả thật có chút gấp gáp không nhẫn nại được, cũng không nhịn nổi nữa.

Bàn tay tùy tiện di động, bắt được tay Mạc Tiểu Hàn, hướng dẫn cô cảm nhận bộ vị nóng bỏng và cứng như sắt của mình. Một tay cởi áo choàng tắm xuống.

Vùng bụng Sở Thiên Ngạo dính sát vào bụng Mạc Tiểu Hàn. Trời, của cô vừa nóng vừa mềm, khiến vật cứng rắn của hắn như muốn tan ra. Cảm giác kềm chế có chút khó chịu, phía dưới trướng căng khiến hắn cảm thấy đau đớn và nóng lòng.

"Ưmh. . . . . ." Mạc Tiểu Hàn hung hăng cắn chặt môi mình, muốn cho thần trí đang mơ hồ tỉnh táo lại một chút.

Hai tay vô lực chống vào ngực Sở Thiên Ngạo, muốn đẩy hắn ra.

"Muốn chạy trốn sao?" Sở Thiên Ngạo lè lưỡi liếm vành tai cô gây kích thích,.

Bàn tay nắm giữ bộ vị của đàn ông khiến cô nhịn không được run rẩy .

Phía dưới xao động khiến cho người ta một khắc cũng không thể bỏ ra, trong lòng khát vọng lại càng ngày càng kịch liệt, kêu gào muốn thỏa mãn.

Sở Thiên Ngạo cũng hoàn toàn không chịu nổi, hắn đã sớm muốn nổ tung.

Nâng một chân Mạc Tiểu Hàn lên, thân thể nặng nề đè xuống dưới, cuối cùng đem mình hoàn toàn chôn vào! Hai người đồng thời tràn ra một tiếng thở dài.

"Ngoan, thích không. . . . . . thích anh như vầy phải không?" Giọng nói Sở Thiên Ngạo mang theo dụ dỗ, muốn nghe câu trả lời hài lòng của Mạc Tiểu Hàn.

Mạc Tiểu Hàn không để ý tới hắn, chỉ cắn chặt đôi môi.

Sở Thiên Ngạo cố ý muốn bức bách Mạc Tiểu Hàn mở miệng, đổi lại góc độ, hung hăng đụng chạm, giọng nói càng thêm mờ ám: "Kiểu này? Thích không?"

Bị giọng nói khiêu gợi dục vọng của hắn hỏi, trong lòng Mạc Tiểu Hàn thấy thẹn thùng, phía dưới cũng trở nên căng thẳng, khiến Sở Thiên Ngạo rên lên một tiếng.

Thấy cô không nói lời nào, Sở Thiên Ngạo lại làm chuyện xấu, dùng sức ấn mạnh, đi vào sâu hơn, Mạc Tiểu Hàn la to một tiếng, nhưng dư âm còn lại toàn bộ biến thành tiếng rên mềm mại.

Một tay Sở Thiên Ngạo nắm eo thon của cô, không để cho cô nằm xuống, một tay giữ bờ vai mỏng của cô, đầu tiên là nhấc lên, sau đó lại nằng nặng kéo xuống, nơi rất to lớn của hắn hung hăng ra vào.

Tư thế như vậy vốn đã đi vào rất sâu, cộng thêm tối nay Mạc Tiểu Hàn lại rất trơn ướt mềm mại, hai người xa cách gặp lại, Sở Thiên Ngạo càng đánh càng hăng, không buông ra, thấy Mạc Tiểu Hàn cuối cùng mệt mỏi cũng không nhịn được nữa, cũng không rút ra ngoài, cứ như vậy ôm cô nghiêng người, đem cô đảo lại, hướng mặt về mình.

"Ô ô ô. . . . . ." Không biết là thoải mái hay khổ sở, Mạc Tiểu Hàn nhẹ giọng hừ hừ, cô cảm thấy có chút khác lạ, nhưng chút khác lạ đó, lại không giải thích được.

Cho rằng Mạc Tiểu Hàn muốn thúc giục, Sở Thiên Ngạo chỉnh lại vị trí, đem đầu gối cô tạo thành hình chữ M thật to, gác ở hai bên khuỷu tay hắn.

"Thiên Ngạo. . . . . ." Mạc Tiểu Hàn rốt cuộc chịu đựng không nổi, run rẩy khẽ kêu thành tiếng.

Đây là lần đầu tiên Mạc Tiểu Hàn gọi tên hắn, Sở Thiên Ngạo vô cùng mừng rỡ.

"Tiểu Hàn, gọi anh, gọi tên anh. . . . . ." Dùng sức chỉa vào, Sở Thiên Ngạo rất muốn nghe Mạc Tiểu Hàn gọi tên hắn. Hắn rất thích cảm giác khi Mạc Tiểu Hàn gọi tên của mình.

"A. . . . . . Thiên Ngạo. . . . . . Thiên Ngạo. . . . . ." Mạc Tiểu Hàn không thể kiềm được, rốt cuộc cũng thể hiện sự nhiệt tình của mình.

Sở Thiên Ngạo vô cùng hưng phấn, chỉ cảm thấy phía dưới trướng đến độ muốn nổ tung, càng thêm vội vàng, không nói lời gì đè hông dùng sức đẩy.

Vốn là vẫn còn một phần ba ở bên ngoài, lần này hung hăng toàn bộ vùi sâu vào, lập tức chống đỡ ở nơi sâu nhất của cô, Sở Thiên Ngạo nhạy bén nhận thấy cơ thể Mạc Tiểu Hàn không kìm được nâng lên hạ xuống, trong lòng đắc ý, vật nhỏ này, so với tưởng tượng của mình không cần thầy dạy cũng biết một chút.

Cúi đầu ngậm cái miệng nhỏ của Mạc Tiểu Hàn, không để cho cô nói ra bất kỳ lời nào cự tuyệt hắn, tiếng la của cô bị phong bế, cảm giác thỏa mãn dâng trào trong đầu, tầng mồ hôi mịn trên trán càng ngày càng nhiều, cuối cùng biến thành từng viên từng viên, rơi vào da thịt nóng bỏng của hai người.

Sở Thiên Ngạo cũng đã nhận ra, càng như được khích lệ, càng thêm dũng mãnh chọc nhẹ mài nặng.

Một cái lại một cái, chỉ cảm thấy cả người đều muốn đâm vào sâu trong cơ thể Mạc Tiểu Hàn, hận không thể chết chìm trong ngực của cô.

Sở Thiên Ngạo quan sát biểu tình của Mạc Tiểu Hàn, dựa vào phản ứng của cô điều chỉnh góc độ, dùng sức loay hoay, đong đưa, đột nhiên đụng vào một vị trí, khiến cả người Mạc Tiểu Hàn run rẩy, hai chân siết chặt, cong người lên đỉnh.

Continue Reading

You'll Also Like

180K 15.6K 52
Gemini nhìn vậy chứ không phải như vậy, hắn không phải là người đơn giản nhưng cách Fourth đã nghĩ về hắn. ... ‼️ Don't repost - 3 ngày / 1 chap - t...
515K 44.5K 129
🏆 QT: Xuyên thư: Ở oa tổng bãi lạn sau, ta bạo hồng 🏆 Tác giả: Tinh Đàm 🏆 Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên sách, trâm anh thế phiệt...
27K 405 20
Tác giả: Hạ Đa Bố Lí Ngang Tình trạng : Hoàn thành Số chương: 109+ 1 phiên ngoại Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , H văn...
152K 5.4K 60
Reup chỉ để đọc offline, nếu nhóm dịch không đồng ý xin hãy ib, mình sẽ gỡ ngay ạ (♡°▽°♡) Reup từ truyenfull vì không biết nhóm dịch ở đâu (*꒦ິ꒳꒦ີ) ...