(Triệu Duyên Cover) Mèo và Bá...

Nho_dang_chap_ne tarafından

15.8K 432 2

Tác Giả: Lão Ti Cơ Lưu Tô Editor: Yulsosexy Thể Loại: Cao H, hiện đại, ngọt văn, bách hợp, tình hữu độc chung... Daha Fazla

Chương 1: Không cẩn thận gõ sai cửa phòng
Chương 2: Vừa gặp đã yêu, lập tức bị thao (Hơi H)
Chương 3: Thích đến cầm khăn tắm tự an ủi (Hơi H)
Chương 4: Tôi là người Phạm tổng kêu phục vụ tính (H)
Chương 5: Đêm dài không ngủ chậm rãi ân ái (H)
Chương 6: Mộng xuân lại gặp mộng xuân
Chương 7: Nghề nghiệp của tôi là tiểu bạch kiểm
Chương 8: Cô đúng là một nhân tài (một kịch bản tiểu ba)
Chương 9: Tôi thật không phải là mèo lớn (H thanh lãnh giáo sư thụ x quan)
Chương 10: Tôi quyết định bao nuôi cô
Chương 11: Tôi muốn biết nhu cầu của cô (H)
Chương 12: Nghiêm túc chơi hỏng bé mèo Kitty (H)
Chương 13: Nghe nói ân ái có thể trị dị ứng
Chương 14: Người bạn kia của chị có phải tên là Minh Triệu (H)
Chương 15: Luận tiểu bạch kiểm tu dưỡng bản thân
Chương 16: Luận tiểu bạch kiểm tu dưỡng bản thân (hạ)
Chương 17: Ngủ cùng cũng là một trong những nghĩa vụ của tôi (khúc dạo đầu h)
Chương 18: Chúng ta ân ái đi (Hơi H)
Chương 19: Em sẽ chiếu cố Phạm tổng thật tốt
Chương 20: Bất ngờ xảy ra nguy cơ quan hệ xã hội (H)
Chương 21: Ta thấy là Minh Triệu luôn yêu thích đi lại khỏa thân (hơi H)
Chương 22: Bị đặt ở dưới đáy mông
Chương 23: Lại gặp mèo to kỳ quái
Chương 24: Kim giáo sư bàn động thượng (H)
Chương 25: Kim giáo sư bàn động hạ (H)
Chương 26: Em giúp Phạm tổng lau thân thể
Chương 27: Em giúp Phạm tổng lau khô thân thể (H)
Chương 28: Có một chút đi vào tâm
Chương 29: Chị dẫn em đi uống nước thượng (H)
Chương 30: Chị dẫn em đi phòng giải khát hạ (H)
Chương 31: Nấu đồ ăn của mèo cho nàng
Chương 32: Có người nguyện ý vì chị rửa tay làm canh thang
Chương 33: Tìm không thấy đồ (H)
Chương 34: Tiểu bạch kiểm kính nghiệp (hơi H)
Chương 35: Cha mẹ tới chơi (H)
Chương 36: Ba mẹ vợ từ trên trời rơi xuống
Chương 37: Lần đầu tiên thổ lộ hết
Chương 38: Kỹ xảo dùng lông chim đùa bỡn mèo con
Chương 39: Thân thể hoan triều (H)
Chương 40: Phạm tổng thật tuyệt
Chương 41: Nữ nhân đưa tới cửa (hơi H)
Chương 42: Tự an ủi cho chị nhìn (hơi H)
Chương 43: Tổng giám đốc có chút đau thắt lưng (H)
Chương 44: Em có thể hôn chị một cái không?
Chương 45: Sợ không phải may mắn
Chương 46: Cứ như vậy đừng có ngừng (H)
Chương 47: Kết quả cuối cùng mướn phòng (H)
Chương 48: Dù sao choáng đều choáng rồi (H)
Chương 49: Bị thao tỉnh lại bị thao choáng (H)
Chương 50: Con có phải thận hư không
Chương 51: Phạm tổng gấp sao (Hơi H)
Chương 52: Thưởng thức tơ lụa thơm tho.
Chương 53: Tiểu bạch kiểm có lương nghỉ ngơi (khúc dạo đầu H)
Chương 54: Phạm tổng muốn em làm gì (H)
Chương 55: Không muốn bị tùy ý "gắn cờ"
Chương 56: Em có phải cong rồi không
Chương 57: Bánh bao kim sa thì sao?
Chương 58: Thèm thân thể của nàng (hơi H)
Chương 59: Là ai đang mắng mình (H)
Chương 60: Em thích Phạm tổng thật lâu
Chương 61: Lại một lần nữa bị tổn thương
Chương 62: Đó không phải lỗi của chị (khúc dạo đầu H)
Chương 63: Tôi đã cao trào rồi sao? (H)
Chương 64: Phụ nữ có rất nhiều loại cao trào (H)
Chương 65: Dọn nhà là em rành nhất (hơi H)
Chương 66: Người ác không nói nhiều
Chương 67: Hồng trà chảy ra (H)
Chương 68: Ở trên ghế sofa bị "chạm" đến cao trào (H)
Chương 69: Chúng ta thử hẹn hò đi (hơi H)
Chương 70: Người em trai này có chút hổ báo
Chương 71: Em nghĩ ăn Phạm tổng (Hơi H)
Chương 72: Mèo may mắn Kỳ Duyên (H)
Chương 73: Tự nhiên đưa tới cửa
Chương 74: Cầu tình nhân (hơi h)
Chương 75: Không cẩn thận muốn ở trên cầu làm chuyện xấu hổ (hơi h)
Chương 76: Khiêng mèo con tranh thủ chạy trốn (H)
Chương 77: Không có khăn ướt làm sao đây (H)
Chương 78: Kỳ Duyên quay ngựa
Chương 79: Không muốn nàng
Chương 80: Nguyên lai mình mới là kẻ dư thừa (H)
Chương 81: Mèo to tinh thần chán nản rời đi
Chương 82: Vậy mà mơ thấy Kỳ Duyên (H)
Chương 83: Dị địa cùng mộng xuân (H)
Chương 84: Gặp người quen cũ
Chương 85: Không chê nàng là người ly hôn
Chương 86: Nguyễn tổng rất xấu xí
Chương 87: Mèo to là Kỳ Duyên
Chương 88: Cô xem A Gấu là cái gì
Chương 89: Kỳ Duyên bích đông Thập Tam
Chương 90: Tôi có hẹn
Chương 91: Quỷ vô lại trong truyền thuyết
Chương 92: Tôi có thể theo đuổi cô lần nữa không?
Chương 93: Thứ Nguyễn tổng không thích nhất.
Chương 94: Luận heo mẹ hậu sản hộ lý
Chương 95: Ngăn tường có lỗ tai mèo con thật dài
Chương 96: Gấu...
Chương 97: Tiểu hoa cúc xin mày có liêm sỉ một chút!
Chương 98: Cô đánh rắm thật dễ nghe
Chương 99: Lại một lần mở lòng
Chương 100: Tắm rửa sẽ khoẻ mạnh hơn (hơi H)
Chương 101: Ngốc phu phu (hơi H)
Chương 102: Kỳ Duyên bị bích đông
Chương 103: Bị nàng cắm đi vào thượng (H)
Chương 104: Meo meo giẫm phải sữa
Chương 105: Gấu cùng ảnh hậu kia có phải cũng làm thế này (H)
Chương 106: Nữ vương thượng (hơi H)
Chương 107: Nữ vương hạ
Chương 108: Mèo to hung hăng
Chương 109: Hậu tri hậu giác (hơi H)
Chương 110: Mèo to an ủi (H)
Chương 111: Ai muốn giết em (H)
Chương 112: Miêu miêu nữ vương thụ.
Chương 113: Mèo con là thuốc an thần (H)
Chương 114: Chồng trước xui xẻo
Chương 115: Ngao~
Chương 117: Xoay người để mèo con ca hát (hơi H)
Chương 118: Một đêm mười bảy lần (H)
Chương 119: Mèo to lật kèo (H)
Chương 120: Tôi yêu em (H)
Chương 121: Đỗ Hoa Yên nổi giận
Chương 122: Tàu điện ngầm báo dê xồm (hơi h)
Chương 123: Báo lớn móc chân (H)
Chương 124: Lớn tuổi dễ sinh ra ảo giác.
Chương 125: Chị, chị thật bá đạo (khúc dạo đầu H)
Chương 126: Bôi son môi (H)
Chương 127: Miêu miêu ngậm quần lót (H)
Chương 128: Mẹ đi uống nước nghe thấy
Chương 129: Cứ thế mà cắm em có được không (H)
Chương 130: Nhìn tôi làm em (H)
Chương 131: Em thích tỷ phu (H)
Chương 132: Luận nữ trang đại lão bản tu dưỡng bản thân
Chương 133: Xem mèo của con nè
Chương 134: Quà mới đính hôn
Chương 135: Mèo thức điều giáo (H)
Chương 136: Dưới bàn phòng họp
Chương 137: Mất mặt mèo con (H)
Chương 138: Quả nhiên là đại biến thái
Chương 139: Đại kết cục (thượng) (hơi H)
Chương 140: Đại kết cục hạ

Chương 116: Dầu nóng bỏng gà

57 3 0
Nho_dang_chap_ne tarafından

Thật lâu trước đó, Vân Ca từng hỏi Kỳ Duyên, muốn giải phẫu thẩm mỹ không, đem vết sẹo trên mặt xoá đi.

Bà đau lòng cháu ngoại của mình, mặt sẹo một đường dài như thế thường khiến bà cảm thấy trái tim mình như bị dao cắt, mà nói với con gái thì có một vết sẹo trên mặt như thế, thực tế quá gây chú ý cùng dị thường.

Mặt một đường sẹo nghiêng dài như vết rách, đem khuôn mặt hoàn mỹ kinh diễm cắt ra làm đôi, khiến người bóp cổ tay thở dài đồng thời cảm thấy một loại e ngại khó hiểu.

Lệ Sa cùng mấy bạn thân không quan tâm khuyết điểm của nàng, nhưng người khác khó mà không để ý, nếu có cảm thụ trực quan, chính là dù mười phần hỗn loạn cùng quậy phá ở quán bar, nàng cũng rất ít có người tới bắt chuyện, dù là nam hay nữ.

Mặt sẹo khiến cho nàng trở nên hung ác không bình thường, trừ Minh Triệu, không có người trong lòng không khuất mắc mà tiếp cận nàng.

Minh Triệu lần đầu tiên gặp Kỳ Duyên là tình một đêm, sau đó mèo nhỏ tỉnh tỉnh mê mê trong ánh mắt chỉ có một câu hỏi "Đã xảy ra chuyện gì thế này"

Về sau, Minh Triệu nói, em cảm thấy rất đẹp... Đây là lần đầu tiên có người khen vết sẹo của nàng đẹp.

Lại lần nữa, Minh Triệu thể hiện một dạng hiếu kỳ khác thường, Kỳ Duyên thường xuyên cảm giác được mèo con trong ngực nàng đưa móng vuốt nhẹ nhàng sờ vết sẹo trên mặt nàng.

Ngẫu nhiên, sẽ còn hôn lên vết sẹo của nàng, liền giống như bây giờ, Minh Triệu theo thói quen hôn lên vết sẹo trên mặt.

Trái tim Kỳ Duyên hoàn toàn mềm mại... Minh Triệu yêu nàng, yêu cả vết sẹo trên mặt nàng, cùng quá khứ lúc trước của nàng.

Nàng bỗng nhiên buông mèo con ra, đứng lên, lúc Minh Triệu không kịp phản ứng đã bồng nàng lên.

"Cha, mẹ, lão sư" đối mặt với bia mộ, Kỳ Duyên trang trọng thông báo "con có vợ rồi"

Minh Triệu kinh ngạc một chút, lúc này mới phát hiện phía sau lưng Kỳ Duyên là ba tấm bia mộ, hai tấm là hợp táng, một tấm ở bên phải, cách một mét, trên bia không có chữ, không viết một chữ nào.

Bản chất mèo con nên có chút hiếu kỳ, nhưng ở trước bia mộ được ôm kiểu công chúa đột nhiên có chút quỷ dị, Minh Triệu vừa thẹn vừa không biết làm sao bây giờ, muốn Kỳ Duyên mau buông mình ra.

Kỳ Duyên cố chấp ôm nàng một lúc lâu mới bỏ xuống, Minh Triệu sửa sang quần áo, đi đến tấm bia mộ phía trước, đặt một bó hoa cúc.

Lúc nàng đối mặt với cha mẹ Kỳ Duyên, nàng cũng không biết nên nói gì, chỉ là cẩn thận từng li từng tí ngồi xuống, cung kính đem bó cúc trắng đặt trước bia mộ hợp táng của họ, mặc niệm.

Mặt trời sắp lặn, ánh nắng ấm áp nhu hoà phủ trên vai, cùng lưng nàng, dịu dàng thắm thiết.

Kỳ Duyên không nghĩ nàng tới còn mang theo đoá hoa cúc trắng, ngơ ngác nhìn, đột nhiên cảm thấy mình may mắn.

Nàng giống như nhìn thấy ánh sáng của mình, một bé mèo con ấm áp của nàng.

"Gấu" Minh Triệu có chút ngượng ngùng đứng lên "em không biết, hẳn là chỉ mua một đoá cúc trắng thôi, thật có lỗi..."

"Không sao" Kỳ Duyên nắm tay nàng "lần sau mang cũng được"

Lặng im hai phút, tính đến gặp cha mẹ cùng lão sư xin phép được đưa Minh Triệu đến thăm bia mộ của mọi người.

"Gấu, tấm mộ bia không có chữ là của ai?"

"Lão sư của tôi, Nguỵ Triều"

Tựa hồ có rất nhiều ẩn tình, bất quá trước mắt không thích hợp hỏi, Minh Triệu cũng lặng im, đi theo Kỳ Duyên ra khỏi chùa.

Bên ngoài, Lệ Sa chờ đến ngáp lên ngáp xuống, Thái Anh một mặt nghiêm túc, vô tình hay cố ý nhìn chằm chằm Kỳ Duyên

Lên xe, Lệ Sa quay đầu cười cười "Tốt rồi hả?"

Nhìn như lời chào hỏi đơn giản, Kỳ Duyên lại hiểu ý tứ nàng, bởi vì Lệ Sa rõ ràng nhất, nàng lúc nào sẽ đến thăm mộ

Khi trong lòng nàng ngo ngoe sự bạo lực muốn trỗi dậy.

Kỳ Duyên hơi nheo mắt, trong đầu hiện ra tình hình ở Thái Lan lúc đó.

Căn cứ theo lời Hứa Bách, nàng đến tiệm rượu nhỏ bề ngoài dơ bẩn mất vệ sinh tìm thấy Trịnh Khắc Sảng.

Hắn uống say không biết gì, cong vẹo ngồi trên bàn, miệng lẩm bẩm những lời thô tục, cắn hạt dưa cùng đậu phộng.

Kỳ Duyên ném thuốc lá xuống dẫm tắt, thuận tay cầm một chai bia không, đi qua hướng đầu Trịnh Khắc Sảng đập mạnh.

Bịch một tiếng, chai rượu không kịp vỡ, Trịnh Khắc Sảng đã bị hất té xuống đất, cái ót một mảnh đau kịch liệt.

Kỳ Duyên mở đèn pin, chiếu vào mặt hắn, cười đến quỷ dị "Nhìn cho rõ, tao là ai"

Trịnh Khắc Sảng say khướt, đầu óc đương nhiên không nghĩ ra đây là ai, Kỳ Duyên mặc kệ hắn, cầm ly rượu trên bàn, đổ vào đũng quần hắn.

Lấy bật lửa ra đốt một điếu thuốc, tàn thuốc cháy đến đỏ hồng, buông tay để nó rơi xuống.

Đầu thuốc lá còn lửa dính rượu trên đất, đũng quần phồng lên một ngọn lửa, đáng tiếc không đủ lớn.

Hai tên lưu manh tiến tới đè tay chân của hắn, Kỳ Duyên quay đầu liếc mắt nhìn bếp lò giản dị đen sì sau lưng, duỗi tay cầm cái muôi lớn.

Thuận tiện nở nụ cười xinh đẹp doạ lão bản ngơ ngác, nàng từ trong nồi múc ra một muỗng dầu nóng, quay người tưới lên đũng quần Trịnh Khắc Sảng.

Ngọn lửa nháy mắt phụt lên cao, Trịnh Khắc Sảng kêu la thảm thiết đau đớn vang vọng thật lâu trong đêm vắng vẻ.

"Chụt~"

Minh Triệu bỗng nhiên xích lại gần hôn Kỳ Duyên một cái, Kỳ Duyên giật mình hoàn hồn, trông thấy Lệ Sa đang theo dõi nàng.

"Mình ổn"

Hết thảy bất quá xuất hiện chốc lát trong não, Kỳ Duyên cười cười, ôm mèo con bên người, sờ sờ đầu nàng.

Lệ Sa thấy thế rốt cuộc yên tâm, quay đầu khởi động xe.

Không lâu trở lại trong thành, Lệ Sa đưa các nàng đến dưới lầu.

"Còn định ở trong căn phòng cho thuê hả?"

"Dọn đi cũng cần thời gian, còn chưa kịp sắp xếp" Kỳ Duyên mở cửa xuống xe "Bất quá sẽ không quá lâu"

Lệ Sa gật gật đầu, hai bên nói tạm biệt, Kỳ Duyên liền theo Minh Triệu đi lên lầu.

"Thái Anh?"

Quay đầu nhìn Thái Anh một đường vẫn còn đang im lặng ngẩn người, Lệ Sa đưa tay quơ quơ trước mặt nàng hỏi "làm sao rồi?"

Thái Anh không đáp, nghiêng đầu liếc mắt nhìn Minh Triệu đã đi xa, đột nhiên hơi xúc động

Đại khái chỉ có Minh Triệu ngốc phu phu, mới có thể chữa trị được kẻ có tâm lý u ám như Kỳ Duyên.

Thu hồi ánh mắt, Thái Anh nhéo một bên lỗ tai Lệ Sa "Đi thôi, chúng ta về nhà... Ân ái~"

Lệ Sa nghe xong, con mắt sáng rực, tích cực hơn bất kỳ ai khởi động xe, chạy về nhà.

Ở trong phòng chung cư của Minh Triệu

Kỳ Duyên ở trong phòng ngủ thay quần áo, vừa mới cởi nút áo, Minh Triệu đột nhiên từ ngoài chạy vào ôm đằng sau lưng nàng

Bộ ngực bị một đôi tay ngọc nắm lấy.

Bên tai có chút ngứa, Minh Triệu nhón chân cắn vành tai nàng, hơi thở như lan "Lần trước không phải muốn ướt cho em cắm sao?"

Mèo to cao hơn tuyệt đối là ưu thế, nhưng giờ phút này Minh Triệu cũng không yếu, nàng ở sau cổ Kỳ Duyên nặng nề hôn một cái, tay phải dọc theo bụng mò đi xuống, trực tiếp luồn vào quần

Vượt qua cả quần lót mà đi vào, cho đến khi ngón tay sờ được cỏ dại.

Cỏ dại đâm đâm, tay nhỏ nhẹ nhàng gãi mấy lần, rời đi, Minh Triệu buông Kỳ Duyên ra "Gấu, quay lại nhìn em"

Bầu không khí trong nháy mắt khô nóng, Kỳ Duyên vài giây sau mới xoay người, nhìn Minh Triệu.

"Mèo to ngoan"

Minh Triệu nâng cằm nàng lên, ý cười thật sâu "Đêm nay cho em~"

Âm cuối mập mờ khiến Kỳ Duyên một trận phát khát, không đợi trả lời, Minh Triệu bỗng nhiên đẩy ngã nàng xuống giường

Hai tay bị khống chế, Kỳ Duyên cảm thấy Minh Triệu nằm úp lên người nàng, đỉnh ngực mềm mại cọ cọ.

Nội y đã bị cởi ra, đầu ngực bị cọ tô tô, nàng mới phát hiện Minh Triệu không có mặc áo ngực, dưới lớp áo sơ mi mơ hồ lộ ra hai viên tiểu hồng quả.

Ánh mắt hoàn toàn bị hấp dẫn, tay trái Minh Triệu chống giường, tay phải nâng cằm Kỳ Duyên, cười nói:

"Nhìn cái gì? Còn không mau mở chân ra cho em làm?"

Okumaya devam et

Bunları da Beğeneceksin

16.3K 648 117
Tác giả: Cảnh Ngô Thể loại: Đô Thị, Bách Hợp Nguồn: Wattpad.com/user/ddoobaeBp Trạng thái: Full Thể loại: Tình yêu chốn đô thị, Duyên phận bất ngờ...
134K 5.9K 53
**Fic ko nam hóa** Mình đang chỉnh sửa lại, các bạn thông cảm ❤ --------@----@--------@-------@--------@------- Phụ nữ đối với Ahn HeeYeon chỉ có thể...
330K 9.9K 105
Daphne Bridgerton might have been the 1813 debutant diamond, but she wasn't the only miss to stand out that season. Behind her was a close second, he...
8.6K 265 40
"𝐈 𝐬𝐚𝐰 𝐭𝐡𝐚𝐭 𝐟𝐚𝐦𝐢𝐥𝐲'𝐬 𝐝𝐞𝐦𝐢𝐬𝐞, 𝐚𝐧𝐝 𝐈'𝐦 𝐬𝐭𝐢𝐥𝐥 𝐡𝐞𝐫𝐞 𝐭𝐨 𝐰𝐢𝐭𝐧𝐞𝐬𝐬 𝐭𝐡𝐞 𝐜𝐨𝐧𝐬𝐞𝐪𝐮𝐞𝐧𝐜𝐞𝐬." ⊶-⊶-⊶-⊶-⊶-⊶...