(Triệu Duyên Cover) Mèo và Bá...

Oleh Nho_dang_chap_ne

15.8K 432 2

Tác Giả: Lão Ti Cơ Lưu Tô Editor: Yulsosexy Thể Loại: Cao H, hiện đại, ngọt văn, bách hợp, tình hữu độc chung... Lebih Banyak

Chương 1: Không cẩn thận gõ sai cửa phòng
Chương 2: Vừa gặp đã yêu, lập tức bị thao (Hơi H)
Chương 3: Thích đến cầm khăn tắm tự an ủi (Hơi H)
Chương 4: Tôi là người Phạm tổng kêu phục vụ tính (H)
Chương 5: Đêm dài không ngủ chậm rãi ân ái (H)
Chương 6: Mộng xuân lại gặp mộng xuân
Chương 7: Nghề nghiệp của tôi là tiểu bạch kiểm
Chương 8: Cô đúng là một nhân tài (một kịch bản tiểu ba)
Chương 9: Tôi thật không phải là mèo lớn (H thanh lãnh giáo sư thụ x quan)
Chương 10: Tôi quyết định bao nuôi cô
Chương 11: Tôi muốn biết nhu cầu của cô (H)
Chương 12: Nghiêm túc chơi hỏng bé mèo Kitty (H)
Chương 13: Nghe nói ân ái có thể trị dị ứng
Chương 14: Người bạn kia của chị có phải tên là Minh Triệu (H)
Chương 16: Luận tiểu bạch kiểm tu dưỡng bản thân (hạ)
Chương 17: Ngủ cùng cũng là một trong những nghĩa vụ của tôi (khúc dạo đầu h)
Chương 18: Chúng ta ân ái đi (Hơi H)
Chương 19: Em sẽ chiếu cố Phạm tổng thật tốt
Chương 20: Bất ngờ xảy ra nguy cơ quan hệ xã hội (H)
Chương 21: Ta thấy là Minh Triệu luôn yêu thích đi lại khỏa thân (hơi H)
Chương 22: Bị đặt ở dưới đáy mông
Chương 23: Lại gặp mèo to kỳ quái
Chương 24: Kim giáo sư bàn động thượng (H)
Chương 25: Kim giáo sư bàn động hạ (H)
Chương 26: Em giúp Phạm tổng lau thân thể
Chương 27: Em giúp Phạm tổng lau khô thân thể (H)
Chương 28: Có một chút đi vào tâm
Chương 29: Chị dẫn em đi uống nước thượng (H)
Chương 30: Chị dẫn em đi phòng giải khát hạ (H)
Chương 31: Nấu đồ ăn của mèo cho nàng
Chương 32: Có người nguyện ý vì chị rửa tay làm canh thang
Chương 33: Tìm không thấy đồ (H)
Chương 34: Tiểu bạch kiểm kính nghiệp (hơi H)
Chương 35: Cha mẹ tới chơi (H)
Chương 36: Ba mẹ vợ từ trên trời rơi xuống
Chương 37: Lần đầu tiên thổ lộ hết
Chương 38: Kỹ xảo dùng lông chim đùa bỡn mèo con
Chương 39: Thân thể hoan triều (H)
Chương 40: Phạm tổng thật tuyệt
Chương 41: Nữ nhân đưa tới cửa (hơi H)
Chương 42: Tự an ủi cho chị nhìn (hơi H)
Chương 43: Tổng giám đốc có chút đau thắt lưng (H)
Chương 44: Em có thể hôn chị một cái không?
Chương 45: Sợ không phải may mắn
Chương 46: Cứ như vậy đừng có ngừng (H)
Chương 47: Kết quả cuối cùng mướn phòng (H)
Chương 48: Dù sao choáng đều choáng rồi (H)
Chương 49: Bị thao tỉnh lại bị thao choáng (H)
Chương 50: Con có phải thận hư không
Chương 51: Phạm tổng gấp sao (Hơi H)
Chương 52: Thưởng thức tơ lụa thơm tho.
Chương 53: Tiểu bạch kiểm có lương nghỉ ngơi (khúc dạo đầu H)
Chương 54: Phạm tổng muốn em làm gì (H)
Chương 55: Không muốn bị tùy ý "gắn cờ"
Chương 56: Em có phải cong rồi không
Chương 57: Bánh bao kim sa thì sao?
Chương 58: Thèm thân thể của nàng (hơi H)
Chương 59: Là ai đang mắng mình (H)
Chương 60: Em thích Phạm tổng thật lâu
Chương 61: Lại một lần nữa bị tổn thương
Chương 62: Đó không phải lỗi của chị (khúc dạo đầu H)
Chương 63: Tôi đã cao trào rồi sao? (H)
Chương 64: Phụ nữ có rất nhiều loại cao trào (H)
Chương 65: Dọn nhà là em rành nhất (hơi H)
Chương 66: Người ác không nói nhiều
Chương 67: Hồng trà chảy ra (H)
Chương 68: Ở trên ghế sofa bị "chạm" đến cao trào (H)
Chương 69: Chúng ta thử hẹn hò đi (hơi H)
Chương 70: Người em trai này có chút hổ báo
Chương 71: Em nghĩ ăn Phạm tổng (Hơi H)
Chương 72: Mèo may mắn Kỳ Duyên (H)
Chương 73: Tự nhiên đưa tới cửa
Chương 74: Cầu tình nhân (hơi h)
Chương 75: Không cẩn thận muốn ở trên cầu làm chuyện xấu hổ (hơi h)
Chương 76: Khiêng mèo con tranh thủ chạy trốn (H)
Chương 77: Không có khăn ướt làm sao đây (H)
Chương 78: Kỳ Duyên quay ngựa
Chương 79: Không muốn nàng
Chương 80: Nguyên lai mình mới là kẻ dư thừa (H)
Chương 81: Mèo to tinh thần chán nản rời đi
Chương 82: Vậy mà mơ thấy Kỳ Duyên (H)
Chương 83: Dị địa cùng mộng xuân (H)
Chương 84: Gặp người quen cũ
Chương 85: Không chê nàng là người ly hôn
Chương 86: Nguyễn tổng rất xấu xí
Chương 87: Mèo to là Kỳ Duyên
Chương 88: Cô xem A Gấu là cái gì
Chương 89: Kỳ Duyên bích đông Thập Tam
Chương 90: Tôi có hẹn
Chương 91: Quỷ vô lại trong truyền thuyết
Chương 92: Tôi có thể theo đuổi cô lần nữa không?
Chương 93: Thứ Nguyễn tổng không thích nhất.
Chương 94: Luận heo mẹ hậu sản hộ lý
Chương 95: Ngăn tường có lỗ tai mèo con thật dài
Chương 96: Gấu...
Chương 97: Tiểu hoa cúc xin mày có liêm sỉ một chút!
Chương 98: Cô đánh rắm thật dễ nghe
Chương 99: Lại một lần mở lòng
Chương 100: Tắm rửa sẽ khoẻ mạnh hơn (hơi H)
Chương 101: Ngốc phu phu (hơi H)
Chương 102: Kỳ Duyên bị bích đông
Chương 103: Bị nàng cắm đi vào thượng (H)
Chương 104: Meo meo giẫm phải sữa
Chương 105: Gấu cùng ảnh hậu kia có phải cũng làm thế này (H)
Chương 106: Nữ vương thượng (hơi H)
Chương 107: Nữ vương hạ
Chương 108: Mèo to hung hăng
Chương 109: Hậu tri hậu giác (hơi H)
Chương 110: Mèo to an ủi (H)
Chương 111: Ai muốn giết em (H)
Chương 112: Miêu miêu nữ vương thụ.
Chương 113: Mèo con là thuốc an thần (H)
Chương 114: Chồng trước xui xẻo
Chương 115: Ngao~
Chương 116: Dầu nóng bỏng gà
Chương 117: Xoay người để mèo con ca hát (hơi H)
Chương 118: Một đêm mười bảy lần (H)
Chương 119: Mèo to lật kèo (H)
Chương 120: Tôi yêu em (H)
Chương 121: Đỗ Hoa Yên nổi giận
Chương 122: Tàu điện ngầm báo dê xồm (hơi h)
Chương 123: Báo lớn móc chân (H)
Chương 124: Lớn tuổi dễ sinh ra ảo giác.
Chương 125: Chị, chị thật bá đạo (khúc dạo đầu H)
Chương 126: Bôi son môi (H)
Chương 127: Miêu miêu ngậm quần lót (H)
Chương 128: Mẹ đi uống nước nghe thấy
Chương 129: Cứ thế mà cắm em có được không (H)
Chương 130: Nhìn tôi làm em (H)
Chương 131: Em thích tỷ phu (H)
Chương 132: Luận nữ trang đại lão bản tu dưỡng bản thân
Chương 133: Xem mèo của con nè
Chương 134: Quà mới đính hôn
Chương 135: Mèo thức điều giáo (H)
Chương 136: Dưới bàn phòng họp
Chương 137: Mất mặt mèo con (H)
Chương 138: Quả nhiên là đại biến thái
Chương 139: Đại kết cục (thượng) (hơi H)
Chương 140: Đại kết cục hạ

Chương 15: Luận tiểu bạch kiểm tu dưỡng bản thân

123 4 0
Oleh Nho_dang_chap_ne

Nhanh đến năm giờ rưỡi, Kỳ Duyên đã làm xong bữa cơm bốn món mặn cùng một tô canh, cầm chén đũa bày đầy đủ

Minh Triệu hẳn là nghỉ ngơi không sai biệt lắm, Kỳ Duyên nhẹ nhàng mở cửa phòng ngủ, thò đầu kiểm tra xem Minh Triệu đã tỉnh hay chưa

Trong phòng yên tĩnh, lắng nghe kỹ có thể nhận ra được tiếng hít thở đều đều... Minh Triệu vẫn chưa thức

Giờ cơm nghi ngờ có hơi sớm, để cho bé mèo Kitty ngủ một chút nữa cũng không sao, Kỳ Duyên đang muốn lặng lẽ đóng cửa, bỗng nhiên có âm thanh hít hít mũi

Nàng sững sờ, lập tức ý thức được Minh Triệu đang khóc sao?

Ngực lập tức có chút buồn bực, Kỳ Duyên nhíu nhíu mày, liền chỉ đem cửa phòng khép hờ, sau đó đi phòng tắm lấy một cái khăn lông

Rón rén đi vào phòng ngủ, Kỳ Duyên nhìn thấy Minh Triệu rõ ràng nhắm mắt vẫn còn trong giấc mộng, trên mặt lại hiện lên hai vệt nước mắt

Minh Triệu, trong mộng cũng đang khóc

"..."

Thật lâu im lặng, Kỳ Duyên bình tĩnh đứng ở cạnh giường, cầm khăn lông mềm mại ấm áp đã được thấm ướt, nhất thời nỗi lòng chập chùng

Minh Triệu đến cùng bị hôn nhân thất bại lần này tổn thương nặng bao nhiêu?

Đột nhiên có chút hối hận mình qua loa, Kỳ Duyên ảo nảo nghĩ, nếu như nàng lúc trước không để ý đương nhiên cho rằng Minh Triệu cùng chồng nàng bằng mặt không bằng lòng, dễ dàng kêu Trí Tú gửi bằng chứng hắn ngoại tình cho nàng, có phải sẽ tốt hơn không?

Nhưng Trịnh Khắc Sảng không chỉ ngoại tình, tâm hắn chẳng đừng nói là không ở trên thân Minh Triệu, căn bản là từ trong ra ngoài đều thối nát

Kỳ Duyên thở dài thường thược một hơi, cẩn thận đem khăn mặt lau mí mắt Minh Triệu.

Thật là một nữ nhân ngu ngốc

Nàng không từng kết hôn, trên thực tế, Kỳ Duyên trước khi trả được thù cho Nguyễn gia, nàng không có nghĩ qua chuyện yêu đương

Có chỉ là thỏa mãn sinh lý, mà đều là người khác hầu hạ nàng

Kỳ Duyên không biết nữ nhân từng thất bại hôn nhân sẽ ảnh hưởng bao lớn, nhưng nàng biết tư vị bị tổn thương

Đau lòng khó khăn nhất để quên đi, Kỳ Duyên đột nhiên phiền muộn, không biết bé mèo Kitty này còn có khả năng yêu thêm lần nữa, chấp nhận được người khác hay không

Thay Minh Triệu lau con mắt, lau đi nước mắt, Kỳ Duyên đem khăn mặt treo trong phòng rửa mặt, sau đó gọi Minh Triệu rời giường

Thanh âm của nàng rất nhẹ nhàng, Kỳ Duyên đứng ở bên giường nhéo nhéo tay Minh Triệu, đem nàng tỉnh lại

"Nên ăn cơm chiều rồi" Kỳ Duyên xem như không biết Minh Triệu ở trong mộng rơi lệ, cười đùa với nàng "Phạm tổng ngủ tiếp, sẽ biến thành con heo nhỏ"

Minh Triệu đầu óc có chút mông lung, hoặc là nói còn chìm trong mộng cảnh thống khổ, nàng mở mắt nhìn Kỳ Duyên một chút, đột nhiên nhớ tới cái gì, vội vàng xuống giường đi vào phòng vệ sinh

Kỳ Duyên vốn định nói chuyện với Minh Triệu, lại bị nàng đẩy ra một chút

"..."

Minh Triệu xông vào phòng rửa mặt, trực tiếp mở vòi hoa sen ào ào, hắt nước vào trong mặt

Nàng không nghĩ để người khác nhìn thấy nước mắt của nàng, nhất là... Kỳ Duyên còn là tiểu bạch kiểm mà nàng bao dưỡng

Bỗng nhiên đóng lại vòi nước, Minh Triệu nhắm chặt hai mắt, ngửa mặt nhìn trần nhà, cũng không có lau nước, mặc cho giọt nước tùy ý rơi xuống, chảy đến cổ áo

Hồi lâu, cho đế khi giọt nước chảy đều muốn khô đi, nàng mới lấy xuống khăn mặt, lung tung lau lau

Gần như không có chí tiến thủ mà để vạt áo ướt ra ngoài, Minh Triệu đem tóc thả tán loạn tùy tiện buộc lại, liền nghĩ về phòng cho thuê của mình

Đi ra ngoài trong thoáng chốc, nàng đột nhiên nhìn thấy một bàn đầy thức ăn, còn có bát đũa sạch sẽ

"Phạm tổng?"

Ánh mắt Kỳ Duyên đều không có lệch, dường như cái gì cũng không thấy, cái gì cũng không có xảy ra, chỉ nhiệt tình chào hỏi Minh Triệu ăn cơm

Minh Triệu kinh ngạc nhìn trên bàn bốn dĩa thức ăn một tô canh, trong lòng đột nhiên giống như bị hung hăng đánh một cái

Vừa chua vừa chát, suýt tý nữa khiến Minh Triệu nước mắt chảy ròng

Đương nhiên không phải cảm động, mà là uống đủ mười loại thuốc đắng

Một bữa cơm gia đình thế này, nàng bao lâu chưa ăn qua?

Kể từ khi kết hôn với chồng cũ qua kỳ trăng mật, bọn họ liền không cùng một chỗ dùng bữa tối, cho đến cuối cùng dần dần tan rã

"Tôi cũng đang nướng mấy cái bánh gato nhỏ" Kỳ Duyên tìm cớ nhìn về phía nhà bếp "Phạm tổng trước ngồi xuống ăn đi"

Nàng bản ý là né tránh, sợ Minh Triệu không tự nhiên, bởi vì nàng nhìn ra được Minh Triệu không muốn để người thấy mình mềm yếu

Thế nhưng Kỳ Duyên vẫn quay lưng đi, còn chưa kịp đi vào nhà bếp, liền nghe bước chân dồn dập ở sau lưng, tiếp đó là tiếng đóng cửa

"..."

Minh Triệu trực tiếp rời đi

Trong không khí vẫn còn lẫn mùi thơm mê người nồng đậm, Kỳ Duyên quay đầu nhìn trên bàn bốn dĩa thức ăn cùng một tô canh "không người thăm hỏi" thật lâu, thất vọng thở dài

Chung cư đối diện

Minh Triệu đóng cửa lại, dựa lưng vào cửa, lệ rơi đầy mặt

Trái tim co lại đau đớn, tựa hồ đang chế giễu thân thể này của chủ nhân, đã từng là đồ ngốc chờ mong cũng trả giá

Nguyên lai nàng vẫn là tổn thương, Minh Triệu nghĩ

Túi bỗng nhiên chấn động, Minh Triệu sững sờ, vội vàng lau nước mắt, lấy điện thoại ra

Màn hình hiện lên là Trân Ni gửi tin nhắn, hỏi nàng có muốn tiếp tục tư vấn hay không

Minh Triệu mới nhớ tới, vài ngày trước nàng gọi cho Trân Ni, muốn tiến hành tư vấn tâm lý, nhưng bởi vì chương trình học của Trân Ni bị trì hoãn, bây giờ ngược lại kém chút nữa nàng quên mất

Vội vàng muốn trả lời, Minh Triệu hỏi chỗ của Trân Ni, đang nghĩ lập tức qua chỗ nàng, điện thoại lại một lần nữa chấn động

Lần này là tin nhắn của Kỳ Duyên "Phạm tổng, đồ của cô hình như bị ướt, nhớ thay đồ, coi chừng cảm mạo"

"..."

Nhìn hàng chữ này xuất thần một hồi, Minh Triệu mấp máy môi, trả lời Kỳ Duyên: "Tôi biết rồi"

Gửi đi xong, Minh Triệu tiếp tục gửi một tin nhắn khác: "Xin lỗi khẩu vị hôm nay của tôi không tốt lắm, làm phiền cô nấu cơm... Lần sau có cơ hội chúng ta sẽ cùng nhau ăn cơm"

Nghĩ nghĩ, lại gửi một cái icon biểu lộ cầu xin sự tha thứ, cộng thêm: "Tôi mời"

Kỳ Duyên trả lời một icon không sao, Minh Triệu nhẹ nhàng thở ra, bận bịu thay quần áo

Đại học Lê Thành, văn phòng Trân Ni.

Kỳ thật so với việc tư vấn trị liệu chứng "lãnh cảm" của nàng, Minh Triệu càng muốn tìm người thổ lộ hết, mà chuyện này, không ai so với bác sĩ tâm lý càng thích hợp

Huống chi hai người tuổi tác tương đương, quan hệ cá nhân cũng không có tệ

"Cho nên cậu muốn cùng chồng trước làm thỏa thuận ly hôn trước?"

Trân Ni rót cho Minh Triệu một tách cà phê sữa, để nàng thả lỏng một chút

"Đúng vậy a, mình không chưa thỏa thuận ly hôn, hơn nữa còn chưa nói với cha mẹ biết... Mình sợ bọn họ lo lắng cho mình"

Nói về cha mẹ, Minh Triệu cảm thấy khổ sở, lúc trước nàng ở Lê Thành dốc sức làm để bọn họ nóng gan nóng ruột, bây giờ còn ly hôn, còn không biết cha mẹ nàng cùng em trai nàng sẽ lo lắng đến mức nào

"Cậu có cần hỗ trợ về phương diện pháp lý không?"

Trân Ni ngồi xuống ghế sofa đối diện Minh Triệu, hai tay khoang ở trên đầu gối, lấy tư thế ôn hòa lắng nghe để đối mặt với nàng

"Mình nghe cậu vừa rồi nói, chồng trước của cậu là người sai, làm sao còn có thể yêu cầu cậu rời khỏi nhà được?"

Dừng lại một chút, nàng rất chân thành nhìn Minh Triệu "Mà cậu cảm thấy cái gọi là lãnh cảm kia, căn bản không phải là lý do cậu sai trái"

"Mình... Không biết"

Minh Triệu nhẹ nhàng vuốt ve cạnh tách, mím môi

Hồi lâu, nàng nhở miệng cười miễn cưỡng cùng mê man

"Trân Ni, mình không biết phải làm sao, cũng có thể là mình thật cảm thấy không quan trọng"

Để nàng cực độ thất vọng hôn nhân, Minh Triệu chỉ muốn rời khỏi cái chỗ thương tâm kia, cái gọi là phân chia tài sản gì đó, nàng thậm chí không có tinh lực để quan tâm

Trân Ni nhìn nàng, im lặng lắng nghe

"Kỳ thật cũng không quan hệ, hiện tại trọng yếu nhất là, cậu cảm thấy dễ chịu, cảm thấy phù hợp"

"May mà hết thảy không tính là muộn, Minh Triệu, cậu mới ba mươi tuổi"

Thanh âm Trân Ni ôn hòa mà êm tai, như gió xuân, Minh Triệu nghe nàng an ủi mình, cảm giác tâm tình tốt hơn rất nhiều

Đúng vậy a, nàng chỉ có ba mươi tuổi, hết thảy tựa hồ không có muộn

Một đoạn hôn nhân tràn đầy đau thương, sớm kết thúc chưa chắc là chuyện không tốt

Hai người lần lượt trò chuyện hồi lâu, cho đến khi thư viện đại học Lê Thành vang lên tiếng chuông báo hết tiết, các nàng mới xem thời gian, không ngờ là hơn mười giờ rưỡi đêm

Minh Triệu biết mình chậm trễ Trân Ni hồi lâu, liền vội vàng đứng lên nói lời cảm tạ với nàng, chuẩn bị rời đi

Trân Ni biết cảm xúc Minh Triệu không tốt, lo lắng tình trạng của nàng, liền rất quan tâm nói: "Mình đưa cậu về"

Minh Triệu đâu có thể phiền phức người khác, vội vàng nhã nhặn từ chối

"Không cần không cần, chính là mình lái xe đến, mà mình cũng mới chuyển nhà, cho nên tự mình lái thì tốt hơn"

Trân Ni biết nàng không có ý gì, liền cũng không cưỡng cầu

Hai người đi ra văn phòng, ở cửa thì chia tay

Trân Ni xuống tầng hầm lấy xe, Minh Triệu thì một mình đi dạo trên đường

Nàng không biết phía sau nàng mấy bước sau lùm cây, có một con "báo" đang đợi nàng rất lâu

Kỳ Duyên ở trong thú bông buồn bực mấy canh giờ, toàn thân đều ướt mồ hôi sền sệt

Lúc đầu có thể ở trong xe, nhưng nàng sợ bỏ lỡ Minh Triệu, lại sợ Minh Triệu phát hiện nàng theo dõi, nghĩ nửa ngày đành phải mặc phục trang gấu bông, khom người ngồi sau lùm cây quan sát

Một con "báo tuyết lớn" ẩn sau lùm cây xanh, lỗ tai nhọn, đuôi dài, nhưng cũng đủ khiến mấy học sinh đi ngang qua phải thốt lên "mẹ nó"

Hiện tại Minh Triệu rốt cuộc đi ra, Kỳ Duyên ở trong con báo lập tức hoạt động tay chân một chút, cẩn thận đứng lên sau lùm cây

Minh Triệu không có phát hiện nàng

Sắc trờ đã tối, Kỳ Duyên bất đắc dĩ gỡ đầu con báo xuống, kẹp ở cổ, sau đó tiếp tục theo dõi

Bóng đêm mênh mông, trên đường có một con "báo tuyết" nhồi bông đi trên đường sau lưng một mỹ nữ một mình, hình tượng này nhìn thế nào cũng có chút hoang đường buồn cười

Cũng may mắn hiện tại là thời gian nghỉ ngơi, khu vực này tựa hồ không có học sinh đi ngang qua, nếu không nhìn ánh mắt của Kỳ Duyên nhất định sẽ chửi "Mẹ nó đồ thiểu năng" hoặc là "mẹ nó, đồ biến thái"

Tóm lại, Kỳ Duyên cứ như vậy một đường buồn cười theo đuôi

Lanjutkan Membaca

Kamu Akan Menyukai Ini

470K 31.7K 47
♮Idol au ♮"I don't think I can do it." "Of course you can, I believe in you. Don't worry, okay? I'll be right here backstage fo...
199K 19.3K 24
"𝙏𝙤𝙪𝙘𝙝 𝙮𝙤𝙪𝙧𝙨𝙚𝙡𝙛, 𝙜𝙞𝙧𝙡. 𝙄 𝙬𝙖𝙣𝙣𝙖 𝙨𝙚𝙚 𝙞𝙩" Mr Jeon's word lingered on my skin and ignited me. The feeling that comes when yo...
6.4K 213 7
Short story #1 of reunion series It's a love story of two which started in thier teens and ended when they become adults But is it truly the end...
1.3K 62 6
The remake of Naruto Senju. Naruto Senju is the son of Orochimaru and Tsunade Senju. He is the great-grandson of Harashima Senju. A month after Dan'...