[Edit][Hi Trừng] Trạch Vu Quâ...

By phamquynhanh3011

33.2K 2.4K 64

link ảnh: https://twitter.com/hello_kumakuma/status/1359523638790135815/photo/1 Nguồn QT: xichengdang Tác gi... More

1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
31
32
33
34
35
36
37
38
39
40
41
42
43 + 44
45
46
47
48
49
50
51

30

479 38 0
By phamquynhanh3011


Ngụy Vô Tiện thở dài, chậm rãi đi đến Hàn thất, quả nhiên Lam Hi Thần bên trong ngồi vô cùng tốt.

"Huynh làm gì với Giang Trừng vậy?" Ngụy Vô Tiện tùy ý tựa ở cửa Hàn thấy , nhìn bên trong có vẻ như là mấy cuộc cãi vả giữa nam nhân, " Sắc mặt Giang Trừng có vẻ không tốt lắm."

Lam Hi Thần nghe vậy nở nụ cười một tiếng, "Không có gì, không cẩn thận chọc tới."

Ngụy Vô Tiện nheo mắt lại, "Lam Hi Thần, ta thật sự không hiểu huynh muốn làm cái gì." Hắn luôn cảm giác Lam Hi Thần đang tính toán một chuyện rất lớn, nhưng hắn không biết tại sao lại không dám cẩn thận suy nghĩ.

Hắn chỉ có thể dựa vào đoạn đối thoại giữa mình với Lam Hi Thần mà lớn mật suy đoán ra mục tiêu của Lam Hi Thần là Giang Trừng, nhưng Ngụy Vô Tiện thật sự không cảm thấy hai người này trong khoảng thời gian kia có thể đụng chạm cái gì.

Giang Trừng là kiểu người mắt cao hơn đầu, đối với bất kỳ người nào hay bất cứ chuyện gì đều tràn ngập dáng vẻ xem thường ngạo mạn, có thể cùng vị Trạch Vu Quân ôn nhu như ngọc có chút cố chấp phúc hắc này có quan hệ gì đây?

Lam Hi Thần cụp mắt, đột nhiên nở nụ cười, "Nếu như đệ có thể đoán được, vậy Giang Trừng nhất định cũng có thể đoán ra." Ta chỉ hi vọng có thể giúp mình bớt trông ngóng mấy năm. . .

Đầu Ngụy Vô Tiện méo mó, trong chuyện này ẩn tình rất sâu nha.

"Giang Trừng không phải đồ ngốc," Ngụy Vô Tiện như vô tình nói, "Huynh muốn giấu sự tình cũng không giấu được bao lâu."

Lam Hi Thần đứng lên, thuận tay sửa lại góc áo có chút nhăn nheo, "Ta biết hắn sớm muộn sẽ biết, nhưng ta hi vọng hắn có thể hiểu chậm một chút."

Ngụy Vô Tiện nhíu mày, đứng thẳng người, "Tại sao nghe như không phải chuyện tốt."

Lam Hi Thần cười khẽ hai tiếng, có lẽ vậy.

Ngụy Vô Tiện không nhịn được bĩu môi, "Huynh thật sự để Giang Trừng buổi tối ở lại Hàn thất với huynh?"

"Ta quen rồi."

Ngụy Vô Tiện vừa nghĩ tới Lam Khải Nhân sẽ có dáng vẻ vô vùng đau đớn liền cảm thấy buồn cười, ai bảo chính hắn đưa người tới đây!"

"Được rồi, à đúng rồi," Ngụy Vô Tiện đột nhiên cười nói, "Tuy rằng đã muộn, nhưng ta vẫn là muốn nói với huynh một tiếng, dáng ngủ của Giang Trừng rất tệ ha ha ha ha ha!"

Lam Hi Thần chớp mắt mấy cái, nhìn Ngụy Vô Tiện cười nghiêng nghiêng ngả ngả, sờ sờ chóp mũi của chính mình.

Ngụy công tử, kỳ thực, dáng ngủ của ngươi buổi tối cũng không có chỗ nào tốt hơn.

Đối với Vân Mộng Song Kiệt thích vạch trần khuyết điểm lẫn nhau, Lam Hi Thần hiện tại mới có cảm giác trực diện, thì ra tình bạn như vậy cũng có thể sao?

Ngụy Vô Tiện lấy lại tinh thần, tay nắm thành quyền che trước môi giả ý ho khan một cái, chỉ  chỉ về phía A Nghiệp gian nan đi tới Hàn thất , "Lam lão tiên sinh vẫn giống như muốn để huynh thử một chút."

Lam Hi Thần cũng hướng ra ngoài liếc mắt nhìn, "Ta sẽ nói chuyện với thúc phụ."

"Được thôi." Ngụy Vô Tiện không tính tìm hiểu quá nhiều về bí mật nhỏ của Lam Hi Thần, ngược lại chỉ cần không mạo phạm tới Giang Trừng là được.

Ngụy Vô Tiện dường như nhớ ra gì đó, nhìn về phía Lam Hi Thần,  "Nhiếp Hoài Tang đưa lễ đến đây, lúc đó vừa hay A Nghiệp tới, Lam lão tiên sinh liền nói chờ các huynh quay lại lấy đồ."

Lam Hi Thần sững sờ, Hoài Tang? Chần chừ chốc lát hắn vẫn gật đầu, "Ta sẽ đi gặp."

Phòng trà đột nhiên mở ra, Lam Vong Cơ đứng trước, Giang Trừng đứng phía sau hắn, đương nhiên bọn họ cũng nghe thất âm thành A Nghiệp trầm trọng đi tới.

Lam Hi Thần nhìn Giang Trừng, vô tình hơi nhíu mày, ánh mắt Giang Trừng, có chút hoang mang?

Ngụy Vô Tiện hướng tới chỗ A Nghiệp lười nhác phất tay một cái, "Sao mà nhiêu đồ vậy?"

A Nghiệp sắc mặt trắng bệch, cắn răng cố gắng nở nụ cười, "Ta cũng không biết nữa."

"Gian nhà tiểu viện ngay gần đâu," Lam Hi Thần cười nói, "Cực khổ rồi."

A Nghiệp đột nhiên cứng đờ, có ý gì! Xem hắn là kẻ sai vặt sao? !

"Thúc phụ."

"Thúc phụ."

Lam Khải Nhân vẫn là không quá yên tâm về mấy miêu miêu Lam gia của mình, đặc biệt muốn đến Hàn xem một chút.

"Lão tiên sinh." A Nghiệp vội vàng thả đồ vật xuống, đứng một bên có chút eo hẹp.

Lam Khải Nhân nhìn A Nghiệp, lại liếc nhìn Giang Trừng đứng phía sau không có vẻ mặt gì, liền cảm giác trong lòng mình có gì đó hoảng hốt. Lam Hi Thần một mực quyết định để Giang gia ngủ lại.

"Hi Thần, trong Hàn thất có cần mua đồ gì hay không?"

Lam Hi Thần cười nói, "Không có, thúc phụ yên tâm. Ta với Giang tông chủ sớm đã quen ở chung một gian phòng."

Giang Trừng nhìn A Nghiệp một cái, bất động thanh sắc cười lạnh một tiếng, nhìn thấy không, tà túy như ngươi trong lòng người ta không muốn nhìn kỹ!

Kỳ thực lúc Lam Hi Thần nói ra vẫn là có chút căng thẳng, dù sao bình thường tính tình của Giang Trừng không nhịn được. Hắn nói xong liền không nhịn được liếc mắt nhìn Giang Trừng một cái, thấy sắc mặt Giang Trừng tuy rằng không tốt, nhưng không có phản bác, Lam Hi Thần cũng xem như thở phào nhẹ nhõm.

Hai người này không cảm thấy gì, Lam Khải Nhân nghe nói như vậy cảm giác mình quên chuyện quá khứ quá nhanh, miêu miêu của hắn! Quen thuộc! Cùng với một nam nhân khác! Một gian phòng!

"Mùi hương của người khác ta ngửi không quen" Lam Hi Thần chớp mắt mấy cái, nhìn Lam Khải Nhân, "Người nên hiểu rõ ta." Động lòng tức là gặp trúng người đầu tiên."

Lam Khải Nhân không biết lời này có ẩn ý, nhưng hắn vẫn là hiểu rõ người nhà họ Lam cố chấp, bỏ đi, cứ theo hắn vậy.

A Nghiệp đáng thương còn chờ đợi Lam lão tiên sinh có thể cho mình chút công bằng, đều là một mùi hương, dựa vào cái gì mà Lam Hi Thần liền yêu thích màu tím đóng gói?

Ngụy Vô Tiện không nhịn được thay A Nghiệp cảm thán một câu, nhưng đầu óc lại không cảm thấy lời này của Lam Hi Thần hình như có chỗ kì quái.

Lam Khải Nhân phất tay một cái, "Nhiếp gia đưa tới một phần lễ, đi xem đi."

Lam Hi Thần gật đầu, một đám người cứ như vậy liền đi tới chỗ để lễ vật.

Nếu như Lam Hi Thần sớm biết Nhiếp Hoài Tang đưa chính là chúc mừng gì đó, hắn nhất định sẽ lén lút tự mình xử lí. . .

Đương nhiên, Lam Hi Thần hiện tại chính là đang cố ý đi chậm lại vài bước, đi bên cạnh Giang Trừng.

"Sao vậy?" Từ khi Lam Hi Thần đi bên cạnh hắn, Giang Trừng vẫn dùng loại vẻ mặt vô cùng xoắn xuýt thỉnh thoảng liếc hắn một cái.

Giang Trừng áy này không được, Lam Hi Thần đưa hắn một món quà liền cứ thế bị hắn làm vỡ vụn, hắn nhớ lại thật không tiện mở miệng.

Tuy rằng Lam Hi Thần có thể cảm thấy chỉ là một cái kiếm tuệ mà thôi, nhưng chuyện này với hắn mà nói chính là bằng chứng nhìn rõ nội tâm mình đó!

Quên đi thôi, Giang Trừng mím môi, đống vỡ vụn hắn đã cất cẩn thận, trước hết không nói, Lam Hi Thần chỉ cảm thấy mình không có chút cẩn thận nào.

----------------

Lam Hi Thần giấu một vài thứ, chính là, đồ vật rất quan trọng. . .

Tiểu Giang vô cùng hổ thẹn, a, đây chính là là tín vật đính ước ( không)

---------------

Lời tác giả:

Bọn họ đã hiểu rõ một chút tâm tư nhỏ của đối phương, ám muội trong cả hai.

----------------









Continue Reading

You'll Also Like

50.1K 1.7K 200
Đệ tử đời thứ 13 của Đại Hoa Sơn Phái, Mai Hoa Kiếm Tôn - Chong Myung, người đã liều mình cùng chết với Thiên Ma, kết thúc một thời đại đen tối của v...
7.1K 1.2K 37
🌙 Tên hồ: Bạo Quân - 暴君 🌙 Người bán hồ: Dung Hằng - 容恒 🌙 Người nuôi cá: Hắc Nguyệt Linh Ngư 🌙 Số đo hồ: 130 mét 🌙 Chủng tộc cá có trong hồ: Nhất...
2.5K 172 5
Không theo bất kì một chi tiết nào trong nguyên tác. Dị ứng thì tránh, đừng để tôi nóng. AllChủy là chân ái cuộc đời.
12.1K 558 18
Đây là một học viên vô cùng nổi tiếng, học ở đây bạn sẽ được trải nghiệm cảm giác như chơi tàu lượn siêu tốc