[Jaywon] Mê hoặc cấm kị

Door Edennie_18

166K 20.2K 1.7K

Nguồn: https://truyentr.org/truyen/boss-hung-du-ong-xa-ket-hon-di/ Meer

1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30
31
32
33
34
35
36
37
38
39
40
41
42
43
44
45
46
47
48
49
50
51
52
53
54
55
56
57
58
59
60
61
62
63
64
65
66
67
68
69
70
71
72
73
74
75
76
77
78
79
80
81
82
83
84
85
86
87
88
89
91
92
93
94
95
96
97
98
99
100
101
102
103
104
105
106
107
108
109
110
111
112
113
114
115
116
117
118
119
120
121
122
123
124
125
126
127
128
129
130
131
132
133
134
135
136
137
138
139
140
141
142
143
144
145
146
147
148
149
150
151
152
153
154
155
156
157
158
159
160
161
162
163
164
165

90

806 111 3
Door Edennie_18

Yang Jungwon nhìn thẳng vào mắt Yang Somin, biết cô ta đang đè né cơn giận dữ không để cho nó bộc phát, cố ý nói: "Nhưng mà............tính ra thì bây giờ anh ta cũng không phải là người đàn ông của cô, hay nói cách khác, từ trước tới giờ, chưa bao giờ thuộc về cô, cô nói xem có đúng không cô thân yêu."

Mặt Yang Somin trắng bệch, cơ thể run lên nhè nhẹ, hốc mắc phiếm hồng, cố tỏ ra hình tượng nhẫn nhịn nhưng lại tràn đầy kiên cường, đúng là khiến cho người khác đau lòng.

"Jungwon, chúng ta cần thiết phải đi đến mức này sao?"

"Bằng không đâu?"

Yang Somin cắn môi: "Chúng ta không thể quay lại như trước đây sao, như hồi nhỏ ấy? Cô tình nguyện nhường Park Jongseong cho cháu, chỉ cần cháu buông tay không cần cứ mãi u mê như thế, có được không?"

Yang Jungwon khẽ nhướng môi, cười một cách gian ác: "Đương nhiên là...........không được rồi, con người của tôi, xấu xa đê tiện đến như vậy sao có thể dễ dàng buông tha. Ba năm trước tôi đã nói rồi, chỉ cần tôi còn sống, mấy người các người đừng có mong được an ổn."

"Nhìn cô sống tốt như vậy, trong lòng cháu không cách nào vui vẻ được, cháu đã không vui thì đương nhiên sẽ không để cô được vui vẻ rồi."

Yang Somin bóp chặt chiếc túi xách trong tay, cô ta không ngừng nghĩ cách bôi xấu Yang Jungwon trước mặt Park phu nhân, nhưng con nhỏ này ngày càng khó chơi, ngày càng khó có thể động vào.

Cô ta tỏ vẻ đau đớn nói: "Jungwon, sao cháu lại trở thành như vậy? Nếu mẹ cháu mà biết cháu trở nên như thế này, bà ấy nhất định sẽ rất đau lòng......"

"Cô thân yêu, lại đây ôm cái nào, lâu lắm rồi chúng ta không gặp nhau."

Yang Jungwon đột nhiên ôm lấy Yang Somin, dùng gót đôi giầy bên phải nghiến mạnh lên chân Yang Somin.

Yang Somin đau đến mức phát run nhưng vẫn cố cắn môi, kìm nén không hét ầm lên, Yang gia đã không còn gì, cô ta không thể phá hỏng buổi lễ trưởng thành của thiên kim nhà Lee được.

Yang Jungwon đưa tay ra phía sau Yang Somin, túm lấy tóc cô ta giật mạnh khiến cô ta đau chảy cả nước mắt.

Rồi, Yang Jungwon kề mặt sát tai Yang Somin, lạnh lùng nói: "Đừng có nhắc đến mẹ tôi, cô không xứng.......... Yang Somin, cô bớt giở trò tính kế tôi đi, ba năm trước, tôi có thể ngủ với đàn ông của cô, ba năm sau, có thể biến cô thành hai bàn tay trắng."

Yang Jungwon buông Yang Somin ra, lùi về phía sau một bước, trong tay vẫn còn nắm một ít tóc. Cậu giơ tay thổi nó bay tới chân của Yang Somin, nhếch môi nói: "Cô à, thật xin lỗi, cháu kích động quá không cẩn thận làm cô rụng mấy sợi tóc, cô khoan dung độ lượng như thế chắc sẽ không tức giận với cháu đâu nhỉ?"

Yang Somin đang đau đến mức run cả người căn bản không thốt ra được lời nào, cả khuôn mặt trở nên dữ tợn một cách khác thường.

Park phu nhân đứng xem ở bên cạnh cũng bị dọa cho ngây người, Park Jongseong thì âm trầm quan sát Yang Jungwon.

Người này, dường như vĩnh viễn không bao giờ học được cách nhờ cậy người khác, một thân một mình chiến đấu cho thương tích đầy mình cũng quyết không chịu cầu xin người khác giúp đỡ.

Trong lòng Park Jongseong bỗng nghẹn lại, có chút đau...........

"Cô không nói gì, thế tức là không trách tội cháu rồi.... bữa tiệc tối nay cô chơi vui nhé."

Vừa quay đầu, Yang Jungwon liền đổi sắc mặt luôn, lôi kéo Park phu nhân và Park Jongseong, làm nũng nói: "Anh yêu, bác gái, chúng ta sang bên kia ngồi đi, đứng mãi như thế mỏi chân lắm."

Nói rồi, vừa kéo hai người rời đi vừa quay đầu liếc Yang Somin, cười lạnh, tất cả chỉ vừa mới bắt đầu thôi cô thân yêu à.

Nhìn bóng lưng của ba người, gương mặt kìm nén nãy giờ của Yang Somin bỗng chốc sụp đổ, cả cơ thể lung lay như sắp đổ nhưng vẫn nghiến răng ken két: "Yang Jungwon.....mày cứ chờ đấy, để rồi xem mày đắc ý được bao lâu."

Chân trái của cô bị Yang Jungwon nghiến cho tróc da, chảy máu, không biết có thương đến gân cốt, cứ cử động là đau muốn chết, tóc cũng bị nó đó túm loạn hết lên, trông y như một bà điên.

Yang Somin chống đỡ những ánh mắt chế nhạo của mọi người xung quanh, nhấp chân tập tễnh đi về phòng vệ sinh, cô cần chỉnh sửa lại bản thân.

.........

Sau khi ngồi xuống, Park phu nhân nhìn nhìn Yang Jungwon, muốn nói gì đó rồi lại thôi.

Yang Jungwon đại khái là biết tâm trạng của Park phu nhân bây giờ, không chừng là đã dọa tới vị phu nhân ngây thơ ngọt ngào này rồi, mở miệng hỏi: "Bác đang sợ cháu sao.?"

"Cái này bác yên tâm đi, bác đáng yêu lại tốt tính như thế, sao cháu nỡ ra tay với bác được?"

Park phu nhân "hừ" một tiếng xoay người đi không để ý tới cậu.

Một lát sau, lại không kìm được, xoay người lại, lưỡng lự một hồi mới hỏi: "Tôi.....tôi thấy......Somin, nó có nói cái gì đâu, sao cậu lại........."

Yang Jungwon cắt ngang lời của Park phu nhân: "Bác, nếu có người ngủ với người đàn ông bác yêu, bác sẽ làm thế nào?"

Park phu nhân nghĩ một hồi mới nói: "Tôi.....có lẽ.....sẽ làm thịt cô ta."

Yang Jungwon cười cười, giơ tay ôm lấy bả vai Park phu nhân: "Đúng vậy đấy, trong lòng thì muốn giết chết cô ta nhưng mặt ngoài thì dịu dàng thân thiết coi như không có gì, bác nói xem...như thế có đáng sợ không?"

Park phu nhân ngẫm nghĩ, hình như... cũng có chút đúng!

Yang Jungwon nhìn bộ dạng rối rắm của Park phu nhân, cười khổ một tiếng: "Bác à, bác hạnh phúc thật đấy."

"Cái gì?"

Yang Jungwon mỉm cười: "Có thể mãi hồn nhiên ngây thơ như vậy, không phải là rất hạnh phúc thì là gì."

Cậu cũng muốn được sống một cuộc sống hồn nhiên ngây thơ lãng mạn, không cần phải quan tâm tới bấy cứ thứ gì, nhưng có người sẽ bảo vệ sự ngây ngô đó của cậu sao?

Park phu nhân trừng mắt nhìn Yang Jungwon và Park Jongseong: "Trước kia còn nghĩ chờ con trai tôi chán ngấy cậu, cậu sớm muộn gì cũng khóc lóc van xin nó, hôm nay mới biết hai đứa chúng mày chẳng có ai là tốt đẹp cả, đúng là lo lắng vớ va vớ vẩn, chẳng biết ai mới là đứa khóc trước?"

Park Jongseong thở dài một hơi: "Mẹ, đừng có nói chúng con như vậy được không?"

Yang Jungwon cười ha hả: "Bác nói đúng quá rồi, nói không chừng người khóc lại là cậu con trai yêu quý của bác."

Park phu nhân đẩy tay của Yang Jungwon ra: "Cậu đừng có bám lấy tôi, tôi trông thấy cậu là đau đầu."

"Anh Jongseong, bác Park sao hai người lại ngồi đây, con tìm hai người mãi."

Thanh âm của một cô gái trẻ đột nhiên vang lên, giống như một giọng oanh vàng, hoạt bát sinh động. Khiến Yang Jungwon không nhịn được mà nhìn lên.

Cô ấy cười một cách rất ngây thơ hồn nhiên, khoác tay với Lee Heeseung, hai người có ba bốn phần giống nhau, phía sau họ còn có một đôi vợ chồng trung niên.

Yang Jungwon lập tức đoán ra, đây là cả gia đình nhà Lee, cô gái trẻ này chắc chắn là chủ nhân bữa tiệc ngày hôm nay.

Park phu nhân tươi cười đứng dậy, kéo lấy cánh tay của cô gái: "Miyeon, hôm nay cháu đẹp thật đấy, mới nháy mắt đã thành thiếu nữ rồi."

Yang Jungwon vừa nhìn bọn họ hàn huyên vừa đánh giá cô gái kia, thiếu nữ 18 tuổi, trẻ trung duyên dáng, ánh mắt trong sáng, tràn đầy hạnh phúc, vui vẻ, ngây ngô.....đâu có giống ánh mắt của cậu, ánh mắt đã trải qua bao tang thương của đời người.

Không đúng, không phải ai khi 18 tuổi cũng được vô tư lự như vậy, ánh mắt năm 8 tuổi của cậu đã phức tạp hơn ánh mắt hiện tại của Lee Miyeon nhiều.

Ga verder met lezen

Dit interesseert je vast

27.4K 2.4K 38
"trùm trường hay trùm mền...?" /lhs x sjy/ /++pjs x yjw/ /only text? - idk=))/ /bad word? - yes/ /longfic or shortfic? - medium=))/ author gốc: Oghna...
2.2K 219 6
"tôi vẫn đang đợi em ấy trở về để hoàn thành ước mơ còn dang dở" Tình trạng: Hoàn (SE) Fic không liên quan đến người thật xin đừng đặt quá vấn đề
280K 20.1K 74
Tác phẩm: Nghe Nói Thái Hậu Với Thái Hậu Là Thật Sao?! Tác giả: Tửu Tiểu Quỹ Thể loại: Bách hợp, cổ đại, xuyên không, hài hước, hư cấu, quyền mưu, l...
14.6K 1.1K 12
"Would you like a bar of white chocolate?" ------- • Có sai sót gì nhắc mình nha. • Truyện logic, do trí tưởng tượng của mình.