CỬA HÀNG NHANG ĐÈN CỦA TIỂU L...

By thitkhocaichua

1.7M 131K 14.5K

NẾU BẠN LÀ NGƯỜI NGHIÊM TÚC, KHÔNG THÍCH VĂN CÓ TEENCODE VÀ CHỬI TỤC XIN ĐỪNG VÀO ĐỌC VÀ CM DROP TRUYỆN. THAN... More

Chương 1 : CỔ TRẠCH KINH HOÀNG
Chương 2: HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN.
Chương 3 : VẪN LUÔN NHÌN ANH.
Chương 4 : NGÀY CHẾT TỚI RỒI.
Chương 5: ĐỔI ĐÔI MẮT.
Chương 6: TÔI KẾT HÔN RỒI.
Chương 7 : OÁN KHÍ THẬT DÀY.
Chương 8: ÉP MUA ÉP BÁN.
Chương 9 : ĐỪNG MONG SỐNG TỐT.
Chương 10 : DẬP ĐẦU , HỘC MÁU
Chương 11: BÁN ĐỨNG LINH HỒN
Chương 12: TÔI TỚI ĐẦU THÚ.
Chương 13: HÉT GIÁ.
Chương 14
Chương 15: CỨU PHẠM THIÊN HẠO
Chương 16 : VIDEO CHỨNG CỨ.
Chương 17: CƠM HỘP ĐẾN RỒI.
Chương 18: ĐỘI ƠN TỊNH VÕNG???
Chương 19 : MÓC RA THAY VÀO ĐÔI MẮT .
Chương 20: TIỂU TÂM TƯ.
Chương 21 : CHỈ CÒN 1 BƯỚC.
Chương 22: TỤ ÂM TRẬN.
Chương 23 : THẾ GIỚI MỚI.
Chương 24a : MÙI BÚN ỐC
Chương 24b: MÙI BÚN ỐC.
Chương 25: HƯƠNG LAN THẦN BÍ.
Chương 26: NHÂN QUẢ BÁO ỨNG.
Chương 27 : VIDEO BỖNG HOT.
Chương 28: CA CA, CHÀO ANH!
Chương 29: QUÁ ĐÁNG LẮM LUÔN.
Chương 30: VIỆN VỆ SINH
Chương 31:TIẾP TỤC MỐI DUYÊN NGƯỜI- QUỶ
Chương 32:ÔM CÂY ĐỢI THỎ.
Chương 33: CHUI ĐẦU VÀO LƯỚI.
Chương 34
Chương 35: BỆNH VIỆN GIAI HOÀ.
Chương 36 : NGUYỆN GIẢ THƯỢNG CÂU.
Chương 37: TIỂU MỄ.
Chương 38: NÚI THÂY BIỂN MÁU.
Chương 39: HOÁ THÀNH ANH QUỶ.
Chương 40: ĐÂM ĐẠI VẬN.
Chương 42: NẮNG NGÀY HÈ.
Chương 41: ĐỐT CHÁY HẾT.
Chương 46: THAY NGƯỜI CHỊU TỘI.
Chương 47: TIỂU MĨ NHÂN.
Chương 48
Chương 49: BỨC TƯỢNG ĐIÊU KHẮC.
Chương 50: RA OAI PHỦ ĐẦU..
Chương 51 : EM YÊU ANH NHƯ VẬY!
Chương 43 : CÓ 3 TUYẾN.
Chương 52: CẦU MÀ KHÔNG ĐƯỢC .
Chương 53: CAO KHÔNG VỚI TỚI.
Chương 54 : CHỊ BÉ ƠI, RA TAY HAY LẮM!
Chương 55: LÀM KHÓ TỪ GIỮA.
Chương 56:NGƯỜI QUEN GÂY ÁN
Chương 44: THƯỢNG CỐNG THẦN MINH.
Chương 57: THIÊN SỨ NHÂN GIAN
Chương 58: CÓ ĐẾN MÀ KHÔNG CÓ VỀ.
Chương 59: HẮC BẠCH NGHỊCH CHUYỂN.
Chương 60: ÁNH NẮNG SOI RỌI MỌI NƠI.
Chương 61: QUỶ VƯƠNG XUẤT THẾ.
Chương 62: MUỐN ĐÁNH LIỀN ĐÁNH.
Chương 63: ĐƠN GIẢN MÀ ĐẦY THÔ BẠO
Chương 45: HOA ĐÀO MÂY ĐỎ.
Chương 64: VU CỔ CHI THUẬT.
Chương 65: MẤT CẢ HÌNH TƯỢNG.
Chương 66: HUY HOÀNG ĐIỆN ẢNH.
Chương 67: THẾ GIỚI RẤT LỚN
Chương 68: KÝ TÚC XÁ 404.
Chương 69: THÊM MỘT CÁI MIỆNG.
Chương 70: KHẨU NGHIỆP.
Chương 71 : TIỂU KHU CŨ.
Chương 72:ĐÔI MẮT XANH THẲM.
Chương 73: NÓI HƯƠU NÓI VƯỢN.
Chương 74: NHIỀU CHUYỆN.
Chương 75 : NGƯỜI QUỶ THÙ ĐỒ.
Chương 76: TÔI MUỐN BÁO THÙ.
Chương 77: VÀI PHẦN TƯƠNG TỰ.
Chương 78: HẾT ĐƯỜNG CHỐI CÃI.
Chương 79: NGƯỜI SI NÓI MỘNG.
Chương 80: BỊ ĐỔI NGŨ QUAN.
Chương 82: NGƯỜI PHÂN THEO NHÓM.
Chương 83
Chương 84: ĐÔI MẮT NHỎ NGẮM NHÌN.
Chương 85: LINH Y TRUYỀN THỪA.
Chương 86: MẢNH GHÉP CÒN LẠI CỦA BỨC TRANH.
Chương 87: NGHI NGỜ.
Chương 88: ĐẤU PHÁP BÙA CHÚ.
Chương 89: GIỞ TRÒ.
Chương 90: NÓI LÀ LÀM.
Chương 91: ĐÁNH THỨC THẦN MINH.
Chương 92: THÀNH VIÊN BÌNH THƯỜNG.
Chương 93: ĐÚNG LÀ MẸ RUỘT.
Chương 94: ĐI CASTING.
Chương 95: THÂM NHẬP VÀO BÊN TRONG.
Chương 96: CHUỘT BẠCH THÍ NGHIỆM .
Chương 97: RÚT DÂY ĐỘNG RỪNG.
Chương 98: HƠN 300 NGƯỜI.
Chương 99: TRẬN PHÁP NGHỊCH CHUYỂN.
Chương 100: BÌNH TĨNH! BÌNH TĨNH!
Chương 101: LÃO CÀNG THÍCH.
Chương 102: VÀO NHẦM QUỶ THỊ.
Chương 103: CẦM LÒNG KHÔNG ĐẬU.
Chương 104: LAI LỊCH BỨC HOẠ.
Chương 105: CON RỐI BÔNG.
Chương 106: ĐÔI TAY CỦA NGƯỜI TẬP ĐÀN.
Chương 107: NHẬN LẠI ĐÔI TAY.
Chương 108: TINH CHUẨN ĐÁNH DẤU.
Chương 109: TRÒ CHƠI TÌM BẢO VẬT.
Chương 110: ĐẠI KHÍ VẬN GIẢ.
Chương 111: MUA LẠI VẬN KHÍ.
Chương 112: NGÂY THƠ VÔ TRI.
Chương 113: NGHIỆT LỰC HỒI QUỸ.
Chương 114: THỜI GIAN CHI LỰC.
Chương 115: SƠN TRANG LỬA LỚN.
Chương 116: BÍ MẬT THƯỢNG TIỀU.
Chương 117: VẠN VẬT ĐỀU CÓ LINH HỒN.
Chương 118: HỔ BÁO NHƯ VẬY.
Chương 119: HÀ DUỆ ĐÃ ĐẾN.
Chương 120: QUỶ DIỆN SANG.
Chương 121: MUA HAY BÁN ĐỀU CÓ TỘI.
Chương 122: TRANG WEB THẦN BÍ.
Chương 123: CÓ CỨU CŨNG CHẢ ĐƯỢC GÌ.
Chương 124: LINH KHÍ TRONG LĨNH VỰC.
Chương 125: HẢI THẦN CHE CHỞ.
Chương 126: KHÔNG HỀ YÊN ỔN.
Chương 127: VIÊN NGỌC THỜI GIAN
Chương 128: BÚT KÝ THẦN SỬ
Chương 129: MẶC LINH CẦM QUYỀN.
Chương 130: LÒNG THAM KHÔNG ĐÁY.
Chương 131: QUỶ THỊ GỬI THƯ.
Chương 132: PHONG THƯ THỨ 5.
Chương 133: BÁN ĐẤU GIÁ QUỶ PHÙ.
Chương 134: LẠI CÓ ÁN TỬ.
Chương 135: PHÒNG VỆ CHÍNH ĐÁNG.
Chương 136: CON TRAI CƯNG CỦA MẸ.
Chương 137: MỘT CON MÈO ĐEN.
Chương 138: ẤN KÝ QUỶ VƯƠNG.
Chương 139: ÂM DƯƠNG ĐỀU NHẬN.
Chương 140: THÔNG ĐẠO HAI GIỚI.
Chương 141: LỖ VỐN RỒI!
Chương 142: TỚI CỬA XIN GIÚP ĐỠ.
Chương 143: GIAO LỘ KINH HỒN.
Chương 144: MẤT RỒI LẠI ĐƯỢC.
Chương 145: KHÔNG CÓ HỨNG?
Chương 146: CÀNG LÚC CÀNG U ÁM.
Chương 147: ĐẠI SẮC ĐỒ ĐẰNG.
Chương 148: RỐT CUỘC CŨNG TƯƠNG PHÙNG.
Chương 149: PHONG THỦY BẢO ĐỊA.
Chương 150: CÙNG MỘT NGƯỜI.
Chương 151: MẶT NẠ TÊN HỀ.
Chương 152: NGƯỜI NẮM THỊ TRƯỜNG.
Chương 153: MẪU TỬ CỔ.
Chương 154: CHẤP NIỆM BẢO HỘ.
Chương 155: VỘI VÀNG CHUYỂN NHÀ.
Chương 156: THIÊN SƯ MỚI.
Chương 157: THUẬT ĐỌC TÂM.
Chương 158: BÁI KIẾN ÂU HOÀNG.
Chương 159: MUỐN CỌ NHIỆT ĐỘ.
Chương 160: CON RỐI THẾ THÂN
Chương 161: COSPLAY.
Chương 162: LỄ PHỤC ĐUÔI TÔM.
Chương 163: TÂM CHI SỞ HƯỚNG.
Chương 164: TỪ LƯU ĐÃ CHẾT.
Chương 165: LIÊN QUAN 3 VỤ ÁN.
Chương 166: THẨM VẤN DẠ DÃ.
Chương 167: THẨM VẤN KỶ CẦN.
Chương 168: HAI PHIÊN BẢN.
Chương 169: ẢNH HƯỞNG TÂM LÝ.
Chương 170: CẮT BÀO ĐOẠN NGHĨA.
Chương 171: CHÁU CHẮT BẤT HIẾU.
Chương 172: CHÂM NGÒI LI GIÁN
Chương 173: ẢO ẢNH TIÊU TAN.
Chương 174: NGƯỜI CÓ Ô DÙ.
Chương 175: HAI PHẦN VĂN KIỆN.
Chương 176: BẠI LỘ THÂN PHẬN.
Chương 177: MỘT THÂN XÁC HAI LINH HỒN.
Chương 178: NGÔN NGỮ CẢM XÚC.
Chương 179: LINH HỒN ĐỔI THÀNH.
Chương 180: CHƠI LỚN.
Chương 181: ĐỂ TÂM VÀO CHUYỆN VỤN VẶT.
Chương 182: NHẬN TỔ QUY TÔNG.
Chương 183: THÂN PHẬN CỐ TẤN NIÊN.
Chương 184: CÁ MÈ MỘT LỨA.
Chương 185: ĐÓNG CỬA THÔNG ĐẠO.
Chương 186: NÓ VẪN LUÔN Ở ĐÂY.
Chương 187: VÀO ĐƯỢC TRANG WEB.
Chương 188: KHỐNG CHẾ TÙNG MÂN.
Chương 189: NUÔI MẪU CỔ.
Chương 190: PHẢN TỬ VÌ MẪU.
Chương 191: LUYỆN NGƯỜI THÀNH CỔ.
Chương 192: TREO THƯỞNG TRĂM TRIỆU.
Chương 193: THEO TA ĐI.
Chương 194: BÙA MÀU ĐEN.
Chương 195: CON MỒI CHÂN CHÍNH

Chương 81: QUÀ SINH NHẬT.

7.4K 712 34
By thitkhocaichua

Tác giả: Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử.

Câu nói của Hạ Cô Hàn khiến cả cửa tiệm lặng ngắt . Vẫn là Tiểu Mễ không nhịn được mà lên tiếng trước .

" Tại vì sao vậy anh?"

Rõ ràng ngày đó, cô thấy bé con Tiểu Lộ khi thấy ba ba của mình thì vô cùng vui mừng và ỷ lại. Cô cũng nhìn ra Tiểu Lộ là đứa nhỏ ấm áp và ngoan ngoãn.

Tại vì sao Cốc Duy Nguyên lại muốn đôi mắt của chính con trai mình ? Đó là con ruột của gã. Sao gã có thể nhẫn tâm như vậy?

" Đi xem tình hình thế nào!"

Hạ Cô Hàn không trả lời vấn đề của Tiểu Mễ , mà bấm ngón tay tìm phương hướng Tiểu Lộ đang ở.

Hạ Cô Giang cùng Tiểu Mễ tự nhiên không có dị nghị.

Cốc Duy Nguyên lag người Vụ Châu , nhà của gã ở khu Tân Giang Uyển, là khu người giàu nổi danh Vụ Châu thị. Khu nhà có chốt bảo vệ , nếu không phải chủ nhân bên trong khu nhà đồng ý thì người lạ không một ai có thể bước vào.

Bất quá, đối với 3 người 1 quỷ này chỉ là cái búng tay. Một đường cả 4 đi thẳng vào bên trong , đến trước căn nhà của Cốc Duy Nguyên.

Theo những gì Hạ Cô Giang biết, hôm nay tuy rằng là thứ bảy, nhưng Cốc Duy Nguyên vẫn còn đang tăng cả trong công ty . Hiện tại ở nhà ngoài trừ Tiểu Lộ thì có một người bảo mẫu.

Hạ Cô Giang bước đến ấn chuông cửa , chỉ một lát sau người bảo mẫu đã ra mở, nhưng ả ta đang tính hỏi cả 3 người là ai thì ánh mắt bỗng dại ra. Giống như đang bị khống chế , không nói một lời mà vươn tay mở lớn cánh cửa để bọn họ bước vào.

Nhà Cốc Duy Nguyên kiểu Duplex , diện tích khá lớn, trang hoàng vô cùng xa hoa lộng lẫy . Trong phòng khách có một cái TV thật lớn đang phát bộ phim truyền hình nổi tiếng hiện giờ .

Tuy sắp đến giờ cơm,nhưng trong nhà bếp lại không có dấu hiệu muốn nấu nướng .

Bảo mẫu mở cửa xong thì lại trực tiếp đi ngang qua bọn họ sau đó nhàn nhã ngồi bắt chéo chân chữ X trên sofa . Vừa nhìn liền thấy liền biết đây chính là thành phần cộm cán trong việc         ' núi không hổ, khỉ xưng vương. '

" Em đi tìm Tiểu Lộ."

Tiểu Mễ nhớ mong Tiểu Lộ , bước vào nhà không thấy bé con liền cảm thấy sốt ruột không thôi . Nhanh chóng nói với Hạ Cô Hàn một tiếng , liền guồng chân mà đi tìm cậu bé.

Tiểu Mễ vừa rời đi thì bên này điện thoại của người bảo mẫu cũng vang lên.

Bảo mẫu theo bản năng liền bấm nhỏ tiếng TV lại , sau đó nhìn tên hiển thị trên màn hình thấy không phải chủ nhà gọi thì thở nhẹ một hơi.

Sau đó vô cùng đắc ý mà bấm nhận cuộc gọi.

Cũng không biết điện thoại bên kia người ta nói cái gì, bảo mẫu cười đến khoái chí sau đó còn kể ra công việc hằng ngày .

" Tao làm bảo mẫu cho một nhà giàu."

" Ầy chỉ là thằng mù mà thôi. Nó ăn gì đâu liên quan đến tao. Kén ăn ? Kệ nó chứ , tao cho cái gì thì phải ăn cái đó."

" Ầy ông chủ bận rộn lắm , cả ngày chưa chắc thấy được mặt. Gì mà lo cho con , con ổng có bị gì ổng còn chả biết nữa là."

" Cái này nhàn lắm mày ơi , dù sao thằng mù đó cũng không thích nói chuyện , lúc đầu tao còn sợ nó mách lẻo với ba nó..."

......

Bảo mẫu càng nói càng đắc ý, giống nhau việc làm của ả là đúng , hoàn toàn không hề nghĩ tới cách xưng hô lẫn áy náy khi nói về một đứa nhỏ như vậy .

Hạ Cô Hàn càng nghe thì gân trên trán càng bạo khởi, ngón tay bắn một cái .

Nguồn lực vô hình theo động tác của y chui vào miệng ả bảo mẫu , ả muốn nói tiếp nhưng chỉ phát ra tiếng a a sau đó thì không nói được gì.

Hạ Cô Hàn trực tiếp đi qua khỏi bảo mẫu mà theo hướng Tiểu Mễ đến phòng Tiểu Lộ.

Phòng của bé con nằm trên tầng phía tay trái , được sơn màu xanh biển , trên tường còn có những hoạ tiết sinh vật biển đáng yêu . Quả thật vô cùng thích hợp với lứa tuổi hiện giờ của Tiểu Lộ.

Từ cách trang hoàn rồi mỗi vật dụng trong phòng đều có thể thấy được Cốc Duy Nguyên thương con trai mình đến nhường nào .

Nhưng cái sự yêu thương của gã với con trai cũng không quan trọng bằng chính mạng sống của gã.

Hạ Cô Hàn cùng Hạ Cô Giang đi vào phòng cũng không thấy bé con đâu.

Giữa phòng ngủ là một cái giường thiết kế đặc biệt theo hình tàu ngầm , mà hiện tại cửa khoang tàu ngầm đóng cứng từ bên trong.

Tiểu Mễ ngồi xổm một bên , nhẹ nhàng mà gõ lên cánh cửa vừa dịu dàng mà nói chuyện với Tiểu Lộ.

"Louis, dì là dì của Tương Tương . Tương Tương rất lo lắng cho con nên nhờ dì đến xem con thế nào. Con có thể mở cửa cho dì được không?"

Kỳ thật chỉ cần Tiểu Mễ duỗi tay thì đã có thể mở cánh cửa thậm chí không cần dùng lực . Nhưng cô lại lo Tiểu Lộ bị hoảng sợ nên mới nhẹ nhàng gõ cửa , hi vọng bé con chủ động mở cửa ra.

Tiểu Mễ hống một hồi lâu, cũng không nghe được động tĩnh gì liền cảm thấy lo lắng không thôi .

" Tiểu Lộ ơi, con không sao chứ ? Con mở cửa đi, con đừng sợ dì không có ác ý."

Tiểu Mễ nói để chuyển sự chú ý của Tiểu Lộ đi , sau đó nhẹ nhàng vung tay khiến cánh cửa khoang không ai đụng đến cùng từ từ mở ra.

Trong nháy mắt cánh cửa khoang mở ra, Tiểu Lộ đang cuộn tròn trong một góc liền run lên bần bật, cố gắng lùi sát hơn vào góc. .

Tiểu Mễ thấy bé con như vậy cũng không dám đến gần .

Tiểu Lộ ngồi cuộn tròn khuôn mặt chôn vào đầu gối , Tiểu Mễ chỉ thấy mỗi cái ót của đứa nhỏ, hơn hết ngang đôi mắt còn cuốn một vòng băng vải .

Bé con vẫn bận bộ đồng phục của trường mẫu giáo , cả người đều run rẩy, hai tay nắm chặt lấy đồng phục của chính mình.

Bộ dáng nho nhỏ , đem chính mình cuộn trong một góc , cả người run lên, trong im lặng phát ra tiếng khóc nức nở.

Bất chợt mất đi ánh sáng, mà người ba ba bé con tin tưởng nhất lại đem bé cho bảo mẫu giữ . Đừng nói là Tiểu Lộ , đặt trường hợp vào người lớn còn sợ hãi bất an chứ nói chi một đứa nhỏ chỉ mới 3-4 tuổi.

Tiểu Mễ lại dỗ Tiểu Lộ , nhưng đứa nhỏ như tự lập ra một bức tường vô hình ngăn cản tất cả mà tự cuộn tròn bên trong.

" Để anh."

Hạ Cô Hàn bên này nói thì cũng nhẹ nhàng bước đến mép giường , khuôn mặt xinh đẹp dịu dàng, đôi mắt ôn nhu ,dừng trên người Tiểu Lộ.

Hạ Cô Hàn nhìn thấy rõ ràng.

Trên đầu của Tiểu Lộ là một vòng sương đen dày đặc , xen kẽ trong đó còn có vài sợi huyết sắc. Hạ Cô Hàn cũng cảm nhận được một mùi có chút quen thuộc lại có chút xa lạ bên trong đám sương đen đó -- quen thuộc là vì nó chứa năng lượng của Linh y , xa lạ và vì nó vô cùng tà ác không phải ôn hoà như của Linh y.

Hạ Cô Hàn nhắm mắt lại, linh khí theo dòng sương đen mà tới . Nhanh chóng bao bọc sương đen bên trong.

Sương đen chạm vào linh khí như gặp khắc tinh, nhanh chóng phát ra tiếng xèo xèo sau đó biến mất .

Tiểu Lộ chậm rãi ngẩng đầu lên, khuôn mặt nhỏ nhắn có một tầng băng vải che đi đôi mắt , chỉ lộ ra cái mũi nhỏ hồng hồng , đôi môi tái nhợt khô khốc. Đứa trẻ béo béo với đôi má bánh bao nhìn là muốn bẹo lần đầu Tiểu Mễ gặp đã không còn. Lúc này bé con gầy đi thấy rõ.

Bé con vươn bàn tay trái như muốn cảm thụ gì đó, giống nói nho nhỏ :" ấm quá."

Từ khi đôi mắt không còn thấy gì , Tiểu Lộ cảm thấy xung quanh luôn lạnh lẽo , giống như bé đang trần truồng mà đứng giữa trời tuyết lớn.

Hạ Cô Hàn quan sát phản ứng của bé con thì bàn tay liền đem linh khí ngưng tụ lại thành một quả cầu ánh sáng sau đó truyền qua bàn tay của Tiểu Lộ .

Quả cầu ánh sáng trên tay bé con nhảy lên vài cái , tuy Tiểu Lộ không nhìn được nhưng bé vẫn có thể cảm nhận được rõ ràng hơi ấm trong bàn tay đang nhảy lên nhảy xuống .

Tiểu Lộ cũng chỉ là một đứa nhỏ nên tâm tính cũng vô cùng đơn thuần , hai tay áp lại giống như đang nâng bảo bối quý giá.

Bé con cẩn thận mà xoa xoa , sau đó còn vươn tay tự vuốt mặt mình, độ ấm từ quả cầu nhanh chóng xua đi hàn băng trong có thể bé.

Tuy không thấy nhưng theo bản năng bé muốn thân cận quả cầu nhiều hơn nữa.

Tiểu Mễ cùng Hạ Cô Giang không dám phát ra tiếng, vì sợ sẽ làm đứa nhỏ hoảng .

Hạ Cô Hàn lại lẳng lặng mà nhìn chằm chằm Tiểu Lộ ánh mắt cuối cùng dừng lại trên băng vải , chậm rãi lên tiếng :" Tiểu Lộ , nói cho thúc biết hiện tại con muốn cái gì nhất."

Thanh âm dịu dàng nhẹ nhàng , không khác gì quả cầu ánh sáng toả ra hơi ấm trên tay, khiến Tiểu Lộ cũng không bị bất ngờ hay sợ hãi . Ngược lại bé còn đáp lại .

" Muốn ?"

" Tiểu Lộ, hiện tại con muốn cái gì nhất?" Hạ Cô Hàn lặp lại lần nữa.

" Nó có thể thực hiện được ước muốn của con sao?" Tiểu Lộ nhỏ giọng hỏi, thanh âm mềm mại, có chút khàn khàn.

"Đúng vậy." Hạ Cô Hàn chắc chắn nói: "Nó có thể thực hiện ước muốn của con."

" vậy ......" Tiểu Lộ Dịch ôm quả cầu ánh sáng do dự hồi lâu, mới nhẹ giọng nói: "con muốn thấy mọi thứ như trước kia."

Muốn thấy bầu trời màu xanh, đám mây trắng nhỏ, cây cao cùng hoa nhỏ nhiều màu...

Nhưng hiện tại, bé chỉ thấy màu đen , không có gì cả... Bé không thấy được gì cả....

Bé còn muốn thấy thế giới xinh đẹp này , bé muốn đi nhà trẻ, nơi đó có thầy cô, có bạn bè còn có Tương Tương.

"Thúc thúc," Tiểu Lộ Dịch thanh âm kiên định lên: " đôi mắt con không còn, con không thể thấy được gì nữa rồi . Nếu có thể , con muốn một lần nữa thấy thế giới này, nó có thể nghe được sao? Nó có thể giúp con thực hiện nguyện vọng sao?"

" nó có thể! " Hạ Cô Hàn chém đinh chặt sắt mà nói.

Quả cầu ánh sáng như hiểu ý Hạ Cô Hàn , ở trên tay Tiểu Lộ liền chia thành hai luồng , mà cùng bay về hai mắt của bé.

Bé con chỉ cảm thấy có luồng gió nhẹ ấm áp tiến vào hai mắt mình , xua đi cảm giác lạnh lẽo đau đớn bên trong.

Khi tròng mắt bị móc ra, hai mí mắt của Tiểu Lộ không thể mở ra. Bây giờ có hai luồng gió nhẹ ấm áp khiến bé cảm giác được hai mí mắt khẽ giật , bé chậm rãi mà thử mở mắt.

Hạ Cô Hàn không biết khi nào đã đến bên cạnh bé con, nhẹ nhàng cởi ra vòng băng vải trên đầu bé.

Bất quá vì để Tiểu Lộ thích ứng với ánh sáng , y cởi băng vải nhưng vẫn dùng tay che trước mắt bé.

Ánh sáng từ khẽ hở ngón tay nhẹ nhàng xuyên qua xua đuổi hắc ám .

"Oa!"

Tiểu Lộ hé miệng, ngơ ngác mà phát ra một tiếng cảm thán kinh ngạc , trừng mắt tròn xoe , sau đó lại chớp chớp nhưng lại sợ hãi mà nhắm chặt hai mắt .

Hạ Cô Hàn nhẹ buông bàn tay , để ánh sáng và màu sắc xinh đẹp của thế giới này lần nữa bày ra trước mặt bé con .

" Đẹp quá đi thôi!"

Tiểu Lọ bò lên cửa khoang một chút mà nhìn xung quanh căn phòng của mình , khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vui vẻ.

Rõ ràng chính là căn phòng quen thuộc nhưng giờ phút , đối với bé nó như một thế giới mới , chỗ nào cũng thật mới mẻ.

Đôi mắt xanh xinh đẹp trước kia của Tiểu Lộ đã không còn , giờ phút này cái trong hốc mắt đứa bé còn không thể gọi là tròng mắt . Vì nó không có tròng trắng , lại không có đồng tử .

Thấu triệt mà quỷ dị.

Tiểu Lộ Dịch ghé vào cửa khoang nhìn một lúc lại muốn dụi mắt , để chứng minh bản thân không nhìn lầm, nhưng bé lại sợ đụng vào rồi tất cả sẽ không còn , nó chỉ là giấc mộng của bé.

Hồi lâu lúc sau, Tiểu Lộ Dịch mới xoay người đối mặt Hạ Cô Hàn, khuôn mặt nhỏ tràn đầy hưng phấn : "Thúc thúc, cảm ơn ngài . Đây là quà ... Quà sinh nhật lớn nhất tốt nhất của con ."

Ngôn ngữ của đứa nhỏ vẫn chưa nhiều , thấy cái gì tốt nhất lớn nhất liền nói là vậy , nhưng quả thật dùng linh khí thiên địa hoá thành ' đôi mắt' thì đúng là thứ lớn nhất tốt nhất trên đời .

Nhưng thật ra Hạ Cô Hàn có chút sửng sốt , vì y nhớ hình như trong tư liệu sinh nhật đứa nhỏ chính là mấy ngày trước . Hiển nhiên, không ai nhớ đến cũng không ai bên cạnh đứa nhỏ .

Tiểu Lộ bị vây trong hắc ám, đương nhiên sẽ không biết thời gian đã trôi qua thế nào nên nghĩ rằng sinh nhật của bé vẫn chưa qua.

" Tiểu Lộ, chúc mừng sinh nhật ." Hạ Cô Hàn cong đôi mắt mà mỉm cười , bàn tay nhẹ nhàng xoa đỉnh đầu Tiểu Lộ , ôn nhu mà nói tiếp :" bây giờ thúc cho con thêm một món quà, con chịu không!"

Linh khí từ Hạ Cô Hàn khuếch tán ra , sau đó tụ lại rồi bùm bùm mà nở giống như pháo hoa , màu nào cũng có nở rộ xinh đẹp.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Lộ trầm mê mà nhìn căn phòng , pháo hoa nở rộ ánh lên bức tường . Khiến cho bé cá voi , bé cá mập rồi bé sứa, ... Đều hóa thành nhiều màu xinh đẹp .

Đáy biển muôn màu muôn vẻ trước mặt Tiểu Lộ , xua đi bóng ma sâu trong nội tâm của bé.

Có lẽ rất nhiều năm sau , cái Tiểu Lộ nhớ nhất không phải người ba ba đã từng phản bội mình , cũng không phải thời gian đôi mắt không thấy gì mà sợ hãi . Mà chính là một trận pháo hoa xinh đẹp soi sáng cả đáy biển tối tăm.

Continue Reading

You'll Also Like

2.8M 238K 98
Tác giả: Công Tử Nhu Tình trạng: 95 chương + 5 phiên ngoại Thể loại: ABO, cường cường, tương lai, tình cảm, ngọt sủng, sinh tử, chủ thụ, đam mỹ, HE...
729K 100K 129
[ĐAM MỸ] [end] [Người 2D ông trùm nuôi ba năm chạy rồi- Sơn Dữu Tử] Couple: Hoạt-bát-vui-tươi thỏ-tai-cụp thụ x u-ám-chung-tìn...
4K 743 43
"let me call you youth." ma những kẻ bắt ma thần và quỷ