[ᴛʀườɴɢ - ᴠươɴɢ] 𝐓𝐮𝐲ế𝐭 Đầ...

By sisichoi118

53.3K 6.5K 515

Bộ truyện lần này thật sự là một sự đột phá của mình. 🔞Truyện rất nhạy cảm và mặn đắng! 🔞 ⚠️ Mem nào cảm th... More

1. Kʜᴏáɪ ᴄảᴍ
2. Bᴀ ư? Eᴍ ᴛʀᴀɪ ư? Kʜôɴɢ!
3. Cʜơɪ ᴛʀò ᴄʜơɪ?!
4. Cʜỉ ᴍớɪ ʟà ᴋʜởɪ đầᴜ
5. Tôɪ ʏêᴜ ᴀɴʜ
6. Aɴʜ ʟᴜôɴ ʟà ᴋẻ ᴛʜắɴɢ
7. Đɪêɴ ᴠì ʏêᴜ ᴀɴʜ
8. Cùɴɢ đɪêɴ ʜếᴛ ᴄả ʀồɪ!
9. Tʀốɴ ᴄʜạʏ
10. Đốɪ ᴅɪệɴ
11. Tʀò ᴄʜơɪ ᴍớɪ ʟạɪ ʙắᴛ đầᴜ
12. Yêᴜ?
13. Nụ ᴄườɪ ᴄủᴀ ᴇᴍ
14. Đồ ᴋʜó ưᴀ
15. Tɪɴ ᴛôɪ ʟầɴ ɴàʏ
16. Kʜôɴɢ ʙᴜôɴɢ ᴛᴀʏ ᴀɴʜ
17. Mãɪ ᴍãɪ ᴛʜᴜộᴄ ᴠề ᴛôɪ
18. Nó ʟà đồ ᴄʜơɪ
19. Cʜúɴɢ ʀᴀ ᴄùɴɢ ᴄʜơɪ
20. Sự ᴛʜậᴛ
21. Kʜôɴɢ!
22. Hɪệɴ ᴛʜựᴄ ᴄᴀʏ đắɴɢ
23. Gɪá ɴʜư
24. Qᴜᴀʏ ᴠề đɪ
25. Đổɪ ᴛʀáᴏ
26. Kʜôɴɢ ᴛʜể ᴄứᴜ ᴠãɴ
27. Nó ᴠề ᴛʜậᴛ ʀồɪ!
28. Kʜôɴɢ ᴄòɴ ʟà ᴍơ
29. Kʜôɴɢ ʟà ɢì
30. Tấᴛ ᴄả ᴘʜảɪ ᴛʀả ɢɪá
31.Đềᴜ ʟà ᴀɴʜ?
32. Aɴʜ Đᴀᴜ ʟắᴍ
33. Aɴʜ ᴛệ ʟắᴍ
34. Lừᴀ ᴅốɪ ʙảɴ ᴛʜâɴ
35. Kếᴛ ᴛʜúᴄ ᴛʜôɪ!
36. Cʜỉ ʟà ᴍơ?
37. Mᴜốɴ ᴛʜỏᴀ ᴍãɴ?
38. Cʜᴜʏệɴ ɢì ᴠậʏ?
39. Đâʏ ʟà ᴛʀả ɢɪá?
40. Tôɪ đã ᴄʜọɴ ᴀɴʜ
41. Lɪệᴜ ᴄó ǫᴜá ᴛʀễ
42. Hᴀʏ ʟà...ʙỏ ᴛʀốɴ?
44. Lặᴘ ʟạɪ ǫᴜá ᴋʜứ?!
45. Đừɴɢ ᴛʀáᴄʜ ᴛᴀ!
46. Bᴜôɴɢ ʙỏ
47. Nó đɪ ʀồɪ...
48. Tấᴛ ᴄả đềᴜ ɢɪả ᴛạᴏ
49. Đằɴɢ sᴀᴜ sự ᴛʜậᴛ
50. Lậᴛ ɴɢửᴀ ᴠáɴ ʙàɪ
51. Nơɪ ᴛừɴɢ ʟà ᴍáɪ ấᴍ
52. Tôɪ ᴋʜôɴɢ ɴʜớ...
53. Mấᴛ ᴛʀí???
54. Nó ʀấᴛ ᴋʜôɴɢ ổɴ...
55. Hạɴʜ ᴘʜúᴄ ʟà ɢì?
56. Đừɴɢ ʀờɪ ʙỏ ᴛôɪ!
57. Tạᴍ ʙɪệᴛ ɴʜé!
58. Sẽ ᴋếᴛ ᴛʜúᴄ ɴʜᴀɴʜ ᴛʜôɪ!
59. Cʜờ ᴀɴʜ!
60. Eᴍ ᴘʜảɪ sốɴɢ!
61. Tᴜʏếᴛ Đầᴜ Đôɴɢ

43. Cùɴɢ ᴀɴʜ

540 95 10
By sisichoi118

- Rời...rời khỏi nơi này?

- Đúng vậy.

- Làm sao có thể?

- Em tin anh chứ?

Tin anh? Kêu tôi tin anh ư? Làm sao tôi có thể tin được người hết lần này đến lần khác lừa dối tôi đây? Anh dựa vào đâu để bắt tôi tin anh lần nữa? Ngay cả việc anh có yêu tôi hay không tôi còn không chắc chắn được...làm sao có thể bỏ trốn cùng anh?

- Vương à, em đi cùng anh nhé! Mình bỏ hết tất cả làm lại từ đầu được không?

"Bỏ hết tất cả làm lại từ đầu"? Anh nói nghe sao dễ dàng quá! Anh có biết có những chuyện không thể xóa bỏ được. Nỗi đau anh gây ra vẫn còn nguyên vẹn trong lòng tôi đây mà.

- Em không thể tha thứ cho anh sao?

"Tha thứ"? Liệu tôi có thể nói hai từ đó với anh không? Tất nhiên là không. Ngày mà tôi có thể tha thứ cho anh cũng sẽ là ngày tôi không còn yêu anh nữa, tôi vẫn yêu anh như vậy làm sao để tha thứ cho anh đây? Yêu anh nhiều...nhưng cũng hận anh nhiều. Cứ thế mâu thuẫn chồng chất mâu thuẫn. Đến khi nào tôi mới có thể thoát ra nỗi ám ảnh này?

- Em có yêu anh không? - Giọng anh mang nét gì đó đượm buồn cùng thất vọng.

- ...

- Em không yêu anh?

- ...

- Anh hiểu rồi. Anh sẽ không làm phiền em nữa! - Nói dứt lời, anh quay bước ra cửa phòng. Anh...anh đi đâu? Tôi vẫn chưa trả lời mà?

- Đừng...đừng đi...

Anh vẫn bước...

Tôi loạng choạng vội chạy tới ôm chặt lưng anh lại. Tôi không thể để anh đi, tôi không muốn mất anh...không muốn! Tôi không thể tha thứ cho anh nhưng tôi cần anh. Tôi vốn là ích kỷ như vậy, nên tôi chỉ muốn giữ anh ở bên cạnh tôi...mãi mãi.

Anh quay người lại, ôm chặt tôi vào lòng. Môi anh vẽ lên nụ cười mãn nguyện, nhìn anh bây giờ không khác gì một đứa trẻ vòi được món đồ chơi yêu thích.

- Em...em yêu anh.

- Em không cần nói gì đâu. Em không tin anh cũng được, không tha thứ cho anh cũng được. Anh chỉ cần biết em yêu anh thì với anh là đủ lắm rồi!

- Nhưng...

- Em sẽ đi cùng anh chứ? - Đôi mắt đen sâu hút ấy vẫn không thôi nhìn tôi...tôi như bị cuốn sâu vào đôi mắt ấy. Ấm áp...môi anh chạm nhẹ vào môi tôi. Tim tôi đã đập loạn nhịn vì nụ hôn bất ngờ đó. Lúc tôi giữ anh lại cũng là lúc tôi chấp nhận lời đề nghị này. Rời khỏi nơi này đồng nghĩa với việc tôi và anh sẽ mất hết tất cả...tôi biết. Nhưng mặc kệ, tôi chỉ quan tâm ngày tháng sau này của tôi sẽ luôn có anh, chúng tôi sẽ cùng nhau bước trên con đường sa ngã này...

...

...

- Chồng à, cái này đẹp không?

- Chồng à, cái này thì sao?

- Chồng à...

Tiếng ả léo nhéo bên tai. Ả không thấy mệt hay phiền phức sao. Nhìn ả như vậy tôi mới thấy cho đến lúc này, quyết định rời khỏi đây vẫn là điều đúng đắn. Cuộc sống của tôi và ả nếu kết hôn thì sẽ ra sao nhỉ? Sự giả tạo và gượng ép sẽ bao trùm lên cái mà mọi người thường gọi là "mái ấm", tôi khôg muốn điều đó xảy ra. Tôi không muốn cuộc đời còn lại của tôi bị trói buộc vào con ả đầy thủ đoạn này.

- MINH VƯƠNG! - Đột nhiên ả đập tay xuống bàn hét lớn.

Tôi chán nản quay sang nhìn ả.

- Sáng giờ tâm trí anh để ở đâu vậy hả? Anh thả hồn đi đâu vậy?

Lại cằn nhằn. Tôi thôi không nhìn ả nữa, quay lại với những suy nghĩ của tôi.

- Thái độ đó của anh là sao? Tôi dẫn anh đi theo không phải để anh ngồi đây mơ mộng.

Hay thật...dám lên mặt với tôi á? Ả nghĩ mình là ai? Ả nghĩ đoạn video của ả có thể khiến tôi ngoan ngoãn chấp nhận kết hôn với ả sao? Vậy thì ả lầm rồi...

Flashback...

- Con...

- Đoạn phim đó ba sẽ xem như chưa từng tồn tại.

Tôi không nghe lầm chứ? Ba sẽ bỏ qua chuyện này sao? Ba chấp nhận cho tôi và anh à?

- Nếu con đồng ý kết hôn với Kristal.

Câu nói đập tan những tia hi vọng trong tôi. Dù trước đây tôi có mượn ả để trả thù anh, nhưng tôi yêu anh. Dù hận anh nhưng tôi không muốn làm anh đau khổ nữa. Vì khi nhìn gương mặt ấy đau khổ, tôi còn đau hơn gấp ngàn lần...

- Không bao giờ.

- Kristal có gì không tốt chứ? Nó còn tốt hơn thằng khốn đó gấp trăm ngàn lần.

- Ai? Ba vừa gọi ai là thằng khốn?

- Lương Xuân Trường. Nó là thằng khốn nạn, đốn mạt, hèn hạ, vô lương tâm.

- BA!!! - Tôi hét lớn. Tôi không cho phép, không cho phép bất cứ ai được quyền nói anh như vậy. Anh là của tôi, của riêng tôi...không ai được nói động đến anh.

- Không phải sao? Trên đời này có ai mà lại đi cưỡng hiếp em mình?

- Cưỡng...cưỡng hiếp?

- Con phải là người hiểu rõ nhất chứ Vương.

- Ba đang nói gì? Con không hiểu...

- Con cứ chờ đến ngày nó nhận giấy mời của tòa án. Lúc đó con tự sẽ hiểu thôi.

Tôi sững sờ nhìn ba. Làm ơn nói với tôi đây không phải sự thật đi! Ba định...tống anh vào tù?! Với ai thì tôi không biết, nhưng với người có chức vụ cao như ba thì việc đưa một người vô tội vào tù không phải là việc khó khăn. Huống hồ, những điều ba nói về anh...vê tôi hoàn toàn là sự thật!

- Ba à, ba đùa hơi lố rồi đấy! - Tôi mặc kệ bất cứ giá nào, bằng cách nào...tôi cũng không thể để ai làm hại tới anh được.

- Ba không cần biết là con tự nguyện hay nó ép buộc con. Nhưng ba sẽ tống nó vào tù, con biết ba chưa bao giờ nói suôn mà.

- ...

- Con quyết định đi! Kết hôn với Kristal hay thằng Trường sẽ...

- CON KHÔNG BAO GIỜ KẾT HÔN VỚI KRISTAL!!! - Tôi hiểu rằng một khi đã kết hôn với ả, cả đời còn lại của tôi sẽ không thể thoát khỏi ả. Tôi không muốn...

- Tốt thôi, nếu quyết định của con là vậy thì... Ba chỉ muốn tốt hơn cho con.

- TỐT HƠN CHO CON? BA LÀM ĐIỀU NÀY VÌ BA SỢ ẢNH HƯỞNG ĐẾN DANH DỰ CỦA BA ĐÚNG KHÔNG? BA KHÔNG HỀ HIỂU CHO CẢM GIÁC CỦA CON. BA CHỈ BIẾT NGHĨ CHO BẢN THÂN MÌNH THÔI!!! - Tôi hét lên, nói hết những gì tôi nghĩ. Ba đừng giống mẹ...đừng ép tôi vào đường cùng. Tôi không chắc mình sẽ giữ được bình tĩnh bao lâu nữa đâu.

BỐP...

Nóng! Đau! Rát! Cha tát tôi? Cơ thể này là của anh, chỉ có anh mới được quyền làm tổn thương tôi. Tôi không cho phép ai ngoài anh làm việc đó, kể cả là ba. Nhưng tôi đã làm gì sai để nhận lấy cái tát này? Tôi sai bởi vì tôi nói trúng tim đen của ba rồi? Tôi khinh cho tiếng gọi "Ba" thiêng liêng này.

Tôi không muốn kết hôn, cũng không muốn anh xảy ra chuyện gì. Tôi phải lựa chọn! Giữa cuộc đời của mình và anh... Tôi chọn anh.

Tôi có điên quá không khi lựa chọn như vậy? Nhưng nghĩ tới cảnh anh bị tống vào tù trước mặt mình...tôi không thể chịu nổi. Chưa kể nếu vào tù, tương lai của anh chỉ còn lại một màu u tối. Còn tôi? Tôi chả có gì cả, tôi chỉ là một thằng ăn bám gia đình.

Hơn nữa kết hôn với ả không đồng nghĩa với việc tôi phải từ bỏ anh. Kết hôn rồi tôi vẫn có thể ở bên anh mỗi ngày, anh cũng không phải đi tù. Đúng rồi, tôi sẽ đồng ý kết hôn.

- Con sẽ kết hôn với Kristal.

End Flashback.

- TRẦN MINH VƯƠNG!!!

Tiếng hét của ả một lần nữa kéo tôi thoát khỏi dòng suy nghĩ. Con đàn bà phiền phức, ồn ào. Ả chỉ muốn tiền của gia đình tôi nên từ đầu đã đối xử tốt để lấy lòng tôi. Giống như một cuộc ngã giá, ả làm con rối trong tay tôi và tôi trả tiền cho ả. Nhưng cái gì cũng đều có kết thúc của nó...sẽ sớm thôi!

- Cô thích cái nào thì cứ lấy đừng làm phiền tôi.

- Nhưng...

- Tôi về trước đây, cứ lấy thẻ tôi mà trả!

Tại sao thái độ của tôi với ả lại thay đổi nhanh như vậy ư? Tất cả là tại ả. Nếu ả yên phận làm con rối của tôi thì dù không kết hôn tôi vẫn sẽ chu cấp đủ "thù lao" cho ả ta. Nhưng con rối dám phản chủ! Ả lừa tôi ra ngoài để tôi nghe được cuộc nói chuyện định mệnh đó của ả và anh. Cũng chính ả đã quay đoạn video đó. Can đảm lắm...ả nghĩ tôi không dám làm gì ả sao? Người như ả sống cũng chỉ để gây hại đến người khác. Không cần phải bỏ trốn tôi cũng có thể dẹp cuộc hôn nhân này. Vắng mặt cô dâu thì làm sao cử hành hôn lễ?! Nhưng tôi sẽ không làm thế. Tôi sẽ tha cho cái mạng chó của ả ta. Bởi tôi sẽ có cuộc sống mới...cùng anh rời khỏi nơi địa ngục này!







Continue Reading

You'll Also Like

51K 2.7K 45
" 1 lần nữa , hãy cho tôi được yêu anh " " 1 lần nữa , hãy cho tôi được hôn anh " " 1 lần nữa thôi.... hãy cho tôi gặp lại anh " Note : Đây là mẫu t...
153K 6.2K 12
CP: Tô Châu- Lục Sơn Do lớp trưởng "đáng ghét" suốt ngày ghi tên hắn vào mục "học sinh cần chăm hơn", Lục Sơn vì vậy mà ghét cậu vô đối. Thế mà Lục...
34.8K 2.7K 200
Tên truyện: Tuyệt thế thần y - Nghịch Thiên Ma Phi Tác giả: Tầm Mạt Ương Ương Editor: Diệp Lưu Nhiên Tình trạng bản gốc: hoàn Tình trạng edit: đang t...
472K 48.8K 57
"tôi từng có chồng rồi." "tôi thì chưa có, chồng.." là series real-life, mỗi chương không giống nhau. viết đến khi otp ngừng tương tác.