[ᴛʀườɴɢ - ᴠươɴɢ] 𝐓𝐮𝐲ế𝐭 Đầ...

Bởi sisichoi118

53.3K 6.5K 515

Bộ truyện lần này thật sự là một sự đột phá của mình. 🔞Truyện rất nhạy cảm và mặn đắng! 🔞 ⚠️ Mem nào cảm th... Xem Thêm

1. Kʜᴏáɪ ᴄảᴍ
2. Bᴀ ư? Eᴍ ᴛʀᴀɪ ư? Kʜôɴɢ!
3. Cʜơɪ ᴛʀò ᴄʜơɪ?!
4. Cʜỉ ᴍớɪ ʟà ᴋʜởɪ đầᴜ
5. Tôɪ ʏêᴜ ᴀɴʜ
6. Aɴʜ ʟᴜôɴ ʟà ᴋẻ ᴛʜắɴɢ
7. Đɪêɴ ᴠì ʏêᴜ ᴀɴʜ
8. Cùɴɢ đɪêɴ ʜếᴛ ᴄả ʀồɪ!
9. Tʀốɴ ᴄʜạʏ
10. Đốɪ ᴅɪệɴ
11. Tʀò ᴄʜơɪ ᴍớɪ ʟạɪ ʙắᴛ đầᴜ
12. Yêᴜ?
14. Đồ ᴋʜó ưᴀ
15. Tɪɴ ᴛôɪ ʟầɴ ɴàʏ
16. Kʜôɴɢ ʙᴜôɴɢ ᴛᴀʏ ᴀɴʜ
17. Mãɪ ᴍãɪ ᴛʜᴜộᴄ ᴠề ᴛôɪ
18. Nó ʟà đồ ᴄʜơɪ
19. Cʜúɴɢ ʀᴀ ᴄùɴɢ ᴄʜơɪ
20. Sự ᴛʜậᴛ
21. Kʜôɴɢ!
22. Hɪệɴ ᴛʜựᴄ ᴄᴀʏ đắɴɢ
23. Gɪá ɴʜư
24. Qᴜᴀʏ ᴠề đɪ
25. Đổɪ ᴛʀáᴏ
26. Kʜôɴɢ ᴛʜể ᴄứᴜ ᴠãɴ
27. Nó ᴠề ᴛʜậᴛ ʀồɪ!
28. Kʜôɴɢ ᴄòɴ ʟà ᴍơ
29. Kʜôɴɢ ʟà ɢì
30. Tấᴛ ᴄả ᴘʜảɪ ᴛʀả ɢɪá
31.Đềᴜ ʟà ᴀɴʜ?
32. Aɴʜ Đᴀᴜ ʟắᴍ
33. Aɴʜ ᴛệ ʟắᴍ
34. Lừᴀ ᴅốɪ ʙảɴ ᴛʜâɴ
35. Kếᴛ ᴛʜúᴄ ᴛʜôɪ!
36. Cʜỉ ʟà ᴍơ?
37. Mᴜốɴ ᴛʜỏᴀ ᴍãɴ?
38. Cʜᴜʏệɴ ɢì ᴠậʏ?
39. Đâʏ ʟà ᴛʀả ɢɪá?
40. Tôɪ đã ᴄʜọɴ ᴀɴʜ
41. Lɪệᴜ ᴄó ǫᴜá ᴛʀễ
42. Hᴀʏ ʟà...ʙỏ ᴛʀốɴ?
43. Cùɴɢ ᴀɴʜ
44. Lặᴘ ʟạɪ ǫᴜá ᴋʜứ?!
45. Đừɴɢ ᴛʀáᴄʜ ᴛᴀ!
46. Bᴜôɴɢ ʙỏ
47. Nó đɪ ʀồɪ...
48. Tấᴛ ᴄả đềᴜ ɢɪả ᴛạᴏ
49. Đằɴɢ sᴀᴜ sự ᴛʜậᴛ
50. Lậᴛ ɴɢửᴀ ᴠáɴ ʙàɪ
51. Nơɪ ᴛừɴɢ ʟà ᴍáɪ ấᴍ
52. Tôɪ ᴋʜôɴɢ ɴʜớ...
53. Mấᴛ ᴛʀí???
54. Nó ʀấᴛ ᴋʜôɴɢ ổɴ...
55. Hạɴʜ ᴘʜúᴄ ʟà ɢì?
56. Đừɴɢ ʀờɪ ʙỏ ᴛôɪ!
57. Tạᴍ ʙɪệᴛ ɴʜé!
58. Sẽ ᴋếᴛ ᴛʜúᴄ ɴʜᴀɴʜ ᴛʜôɪ!
59. Cʜờ ᴀɴʜ!
60. Eᴍ ᴘʜảɪ sốɴɢ!
61. Tᴜʏếᴛ Đầᴜ Đôɴɢ

13. Nụ ᴄườɪ ᴄủᴀ ᴇᴍ

1K 129 8
Bởi sisichoi118

Quả đúng như tôi dự đoán, nó thay đổi hẳn. Nó không còn bám riết lấy cô ta, không ôm cũng không hôn cô ta nữa. Tôi sẽ bắt nó phải đối diện với tình cảm thật của nó. Nó đừng tưởng nó gắn lên người lớp mặt nạ lạnh lùng với tôi thì có thể qua mặt được tôi. Tôi không ngốc như nó, chỉ có thể mãi mãi làm con rối trong tay tôi.

Mẹ đã cùng ông ta về quê, tầm một tháng sau sẽ trở về nhà để tổ chức đám cưới cho nó. Nghĩ đến điều đó, tôi tức điên lên. Nhưng nó đừng mơ, còn tôi ở đây thì nó đừng mong được làm những gì nó muốn. Tôi sẽ giành nó về từ tay cô ta. Và tất nhiên tôi tin mình sẽ là người thắng cuộc. Vì người nó yêu...luôn là tôi cơ mà.

- Chồng ơi, em đi công việc tí. Chiều em sẽ về nhé - Cô ta quàng tay qua cổ nó, hôn nhẹ lên môi nó rồi hí hửng ra khỏi nhà.

Nhưng cô ta đi cũng tốt, không còn ai cản trở tôi và nó nữa. Nếu có thể thì chết luôn ở ngoài đấy cũng được, không cần quay trở về nhà nữa. Tôi vốn là tàn nhẫn như thế mà. Một là nó từ bỏ cô ta, còn không...tôi sẽ khiến cô ta phải hối hận khi đã gặp nó. Nên tự trách cô ta xui xẻo.

Nó ngồi co người, thẩn thờ trên ghế sofa ở phòng khách. Mắt nó đăm đăm nhìn máy quạt đang quay vòng. Máu? Máu...đang chảy xuống từ tay nó. Từng giọt, từng giọt rơi xuống sàn. Nó đang cầm dao gọt táo hay gọt tay nó đấy? Nó không biết đau sao?

- Này, làm gì đó? - Tôi lên tiếng hỏi.

- ...

- LÀM CÁI GÌ ĐÓ? - Tôi hét lên khi thấy nó liên tục dùng dao đâm vào tay.

Nó giật mình ném mạnh dao xuống sàn, đưa hai tay lên bịch chặt tai lại. Mắt nó lộ rõ vẻ hoảng sợ, nó đang sợ điều gì? Chuyện gì đang diễn ra vậy? Không phải nó hết bệnh rồi sao?

- Không sao đâu, không sao đâu - Tôi chạy tới ôm chặt nó vào lòng. Nó dụi đầu vào ngực tôi khóc nức nở, nó khóc nhiều lắm. Nó phải kiềm nén, chịu đựng tất cả suốt mấy năm nay ư? Sao tim tôi lại đau thế này? Có lẽ là thương hại thôi đúng không?

...

...

- Cảm ơn anh - Nó đón lấy ly nước từ tay tôi. Đôi mắt vẫn sưng húp vì khóc quá nhiều.

- Vừa nãy...

- Ngạc nhiên sao? Tôi điên mà, rồi anh sẽ gặp chuyện này dài dài thôi - Nó nhìn tôi rồi cười đắng.

- Không phải đã trị hết rồi sao? - Tôi hỏi và giật mạnh tay nó.

- Di chứng...cũng thỉnh thoảng thôi..anh làm gì đó? - Nó vội rút tay lại.

- Để yên, bộ cậu bị đứt dây thần kinh cảm giác rồi hả? Không thấy đau à? - Tôi giữ chặt tay nó. Mở hộp cứu thương ra. Băng bó kĩ lưỡng từng vết cắt trên tay nó lại.

- Có đau...nhưng quen rồi - Nó cúi gầm mặt xuống nhỏ giọng. Nó đang xấu hổ sao?

Tôi không nói gì nữa. Chỉ chăm chú băng vết thương cho nó. Đau nhưng quen rồi ư? Rốt cuộc là nó ở bên kia đã làm hành động điên khùng, tự tổn thương mình như thế này bao nhiêu lần rồi? Thật sự bây giờ tôi rất muốn biết 4 năm qua nó đã sống như thế nào.

Chợt trong tôi dấy lên cảm giác tội lỗi, tại tôi mà nó mới ra nông nổi này đúng không? Haizzz...tỉnh lại đi Xuân Trường...tôi nên nhớ tôi là người thế nào chứ, mặc cảm tội lỗi vì người như nó sao? Không bao giờ.

- Xong...xong chưa? - Nó rút tay lại khi thấy tôi cứ ngây người nắm chặt tay nó.

- À...xong rồi - Tôi quay trở lại với hiện thực. Tỉnh táo lên. Lương Xuân Trường lạnh lùng, bất cần đời đâu rồi?!

- Xin lỗi vì đã làm phiền anh, dù sao thì cũng cảm ơn anh nhiều - Nó cười cảm ơn tôi, nó vội đứng dậy thu dọn mớ chiến trường nó gây ra rồi nhanh chóng trở về phòng đóng cửa lại.

Một giây...hai giây...ba giây... Đến tận khi tiếng đóng cửa của nó vang lên tôi mới thoát ra khỏi sự ngây dại. Sao hôm nay nụ cười của nó đẹp thế này?! Tại sao trước đây tôi không hề nhận ra điều đó? Cũng phải thôi, tôi đã bao giờ thèm nhìn vào mặt nó đâu... có bao giờ làm cho nó cười với tôi đâu mà nhận ra chứ.

Mà khoan đã. Tôi đang khen nó đẹp ư? Tôi đang ngẩn ngơ vì nó ư? Không không không, chỉ là...chỉ là đây là lần đầu nó cười với tôi. Chỉ là lần đầu tôi nhìn thẳng vào mặt nó và thấy nó cười thôi. Chứ chẳng có gì nữa hết. Có lẽ vậy...

Đọc tiếp

Bạn Cũng Sẽ Thích

19.1K 1.7K 11
một anh lớn và một em bé ❣︎ #lowercase #hoàn
185K 26.1K 62
Những gì tôi đã làm vì em , những thứ em đã gây ra cho tôi ..... ngày hôm nay tôi đều trả đủ💔 Lưu ý : đây là fan fic được viết theo trí tưởng tượng...
473K 48.8K 57
"tôi từng có chồng rồi." "tôi thì chưa có, chồng.." là series real-life, mỗi chương không giống nhau. viết đến khi otp ngừng tương tác.
1.1K 100 11
fic lấy cảm hứng từ bộ phim pyramid game . t cx ko hiểu lắm vè phim nên chỉ lấy vài chi tiết... giải thích về trò chơi kim tự tháp: sẽ có một hình t...