Chương 38 Giải quyết bầy sói

815 103 0
                                    

Editor:  Tĩnh

Sau khi tiêu diệt bầy sói, Sở Diệp ở trong thôn nghỉ dưỡng mấy ngày còn thả ong đàn đi lên núi thải mật.

Bên ngoài Mai Thôn có một rừng hoa mai, đó mới là thứ làm Sở Diệp vui mừng.

Ngân Sí Ong đàn ở trong Mai Thôn du đãng khắp nơi, dẫn tới mọi người trong Mai Thôn nghị luận sôi nổi.

“Không nghĩ tới Ngân Sí Ong lại lợi hại như vậy!”

“Khi nghe nói tới đây là một Hồn Sủng Sư ký khế ước với một con Ngân Sí Ong ta cũng không quá để ý, dù sao thì một con tiểu ong mật có thể làm gì. Lại không nghĩ rằng Ngân Sí Ong khi phát huy hiệu quả lại lớn như thế.”

“Kiến nhiều cắn chết voi! Tuy rằng Diệp thiếu chỉ khế ước với một con Ngân Sí Ong nhưng mà có thể mượn đó mà khống chế một đám!”

“Đã sớm nghe nói, Long Nhai Thôn Diệp thiếu dựa vào dưỡng ong bán mật ong kiếm được không ít tiền, không nghĩ tới khi chiến đấu cũng lợi hại như vậy.”

“Ngươi chắc không nhìn thấy đi! Lúc ấy bầy sói bị ong mật chích nửa người dưới ngã trên mặt đất mà kêu như quỷ khóc sói gào!”

“Nhìn rất thảm! Sưng lên một vòng lớn.” Thôn dân vừa nghe xong liền bản năng khép hai chân lại.

“Con tiểu hồ ly cũng rất lợi hại! Nguyên bản tưởng là thứ vô dụng, không nghĩ tới khi chiến đấu lại rất hung tàn.”

“Diệp thiếu cùng Lâm thiếu thực lực nằm ngoài dự đoán của mọi người, so sánh với Vương thị huynh muội liền có chút hữu danh vô thực.”

“Mặc kệ như thế nào, có thể trở thành Hồn Sủng Sư chính là hảo!”

……

Một nhóm thôn dân nghị luận sôi nổi mang theo nồng đậm cảm thán.

“Diệp thiếu có ở đó không?” Thôn trưởng Mai Thôn mang theo vài người tới, gõ gõ cửa

Sở Diệp mở cửa, đem thôn trưởng cùng đám người đoán vào phòng, hỏi: “Thôn trưởng có việc?”

Thôn trưởng Mai Thôn lập tức đem một túi đồng vàng đưa lên: “Sau khi xử lý xong bầy sói, bổn thôn đã đi châu phủ báo cáo, còn đây là tiền thưởng.”

“Làm phiền.”

Thôn trưởng Mai Thôn vội vàng xua tay, nói: “Nào có nào có, Diệp thiếu khách khí. Lần này ít nhiều nhờ vào Diệp thiếu, bằng không thôn chúng ta thật sự là……”

Sở Diệp nhàn nhạt cười, nói: “Thôn trưởng đã cảm tạ ta rồi, không cần khách khí như thế.”

Thôn trưởng Mai Thôn có chút ngượng ngùng, cùng Sở Diệp đàm luận một hồi rồi rời đi.

Thôn trưởng đi rồi, Sở Diệp đem đồng vàng đưa cho Lâm Sơ Văn: “Đồng vàng không ít, lần này coi như kiếm không tồi.”

“Đồng vàng ngươi giữ liền tốt rồi cho ta làm cái gì?” Lâm Sơ Văn nói.

Sở Diệp dựa vào ghế trên, nói: “Ngươi không phải cần luyện chế một ít dược tề cao cấp sao? Không thể thiếu tiêu tiền.”

DROP(Edit/ĐM) Xuyên thư chi nghịch sửa nhân sinhWhere stories live. Discover now