Chương 1. Giờ thì chối đi, chối nữa đi tôi xem nào!

Start from the beginning
                                    

- "Tớ chuyển về đây ở hẳn rồi mà, cậu không phải lo đâu! Đi đi không sẽ không kịp đấy, hai tuần sau chúng ta sẽ gặp lại mà!"

Sau một lúc níu kéo bịn rịn, Hae So mới lưu luyến rời đi. Sau khi bóng lưng nàng hoàn toàn mất dần trong tầm mắt, Kim Minji mới chuẩn bị rời đi thì từ đâu xuất hiện mấy tên đàn ông cao to trên người là bộ cảnh phục phẳng phiu đứng chắn trước mặt cô:

- "Kim tiểu thư, mời cô đi theo chúng tôi một chuyến!" lời nói vừa dứt, hàng loạt tấm thẻ cảnh sát được lấy ra như dí thẳng vào mặt cô, nhưng Kim Minji cô đây có cướp bóc, ăn trộm hay giết người bao giờ đâu, cả đời nguyện sống một lòng lương thiện, trung với nước hiếu với dân cơ mà!

- "Các chú là ai? Tại sao lại muốn đưa mẹ cháu đi?" Ji Soo vô cùng khẩn trương nói

Dù gì bé cũng vẫn còn nhỏ, có trưởng thành hơn so với lứa tuổi nhưng gặp tình cảnh này vẫn sợ hãi.

- "Sao tôi phải đi với các anh?" lời cô cũng vừa dứt thì bọn họ đã mỗi người một bên lôi cô đi. Trước khi đi còn lạnh lùng phun ra hai từ " thất lễ " cơ chứ.

Đây là bắt cóc người trái phép mà!!!

Kim Minji bị bịt mắt đưa lên ô tô rồi mang vào một căn phòng tối không một chút ánh sáng, bị trói chặt trên ghế, ngột ngạt muốn chết! Trong lòng lại nóng như lửa đốt vì lo lắng, họ sẽ làm gì bọn cô chứ? Chắc sẽ không giết người moi nội tạng hay không bán đi làm nô lệ đâu nhỉ!

Bảo bối của cô!

- "Đừng để bà cô mày ra được, tao mà thoát ra được sẽ tiễn chúng mày đi gặp tổ tiên mà bồi tội. Sống yên ổn tích đức lại đ** thích, cứ chê cuộc sống dài. Nghiệp hết chúng mày nhé, các cụ bảo rồi, đời cha ăn mặn đời con khát nước, đời cháu đái dắt đời chắt hỏng vòi!" dù sợ nhưng miệng vẫn hoạt động nhanh hơn não, Kim Minji ra sức chửi bới bằng tất cả mọi ngôn từ

Đột nhiên bịt mắt được tháo ra, đèn cũng được bật lên mờ mờ ảo ảo, sau một hồi thích ứng ánh sáng cô mới nhìn rõ người đối diện là ai. Ôi nhưng mà lúc này đây, cô hối hận rồi, thà không nhìn thấy còn tốt hơn!

- "Nhớ tôi chứ?" một giọng nói vang lên, trầm nhưng sao mà lạnh lẽo đến thế! Cái giọng này cho dù trong mơ hay cả kiếp sau cô cũng chẳng quên được

- "Hì, anh là ai? Hình như tôi không quen, anh bắt nhầm người rồi!" cô cười trừ trả lời, vừa mời đặt chân về quê hương yêu dấu, cơn say máy bay còn chưa hết, tiểu Hye còn chưa khỏe hẳn mà giờ đã bị bắt lôi đi thế này có phải điềm báo cho cuộc sống sau này của cô không cơ chứ!

- "Kim Minji, đừng để tôi lặp lại câu hỏi!" giọng nói lại lần nữa vang lên, lần này sống lưng cô lạnh toát rồi, mồ hôi lạnh bắt đầu úa ra

- "Thầy... thầy bình tĩnh, em nhớ thầy mà hì hì, sao em quên được!" cô sợ đến suýt ứa nước mắt, cái con người này là tảng băng trôi di động hay sao vậy!

Lời nói còn sắc hơn dao, muốn giết cô chứ gì!

- "Kim Minji
Nhóm máu AB âm tính
Sinh ngày 22 tháng 6 năm ****
Tuổi: 23 (sắp tròn 24 tuổi)
Ba mẹ nuôi: Kim Nara và Bae Sang Hoon
Số đo ba vòng: 87-58-93
Tình trạng học vấn:...
Tại sao năm năm trước lại bỏ ra nước ngoài và mấy đứa bé kia là thế nào?" Kim SeokJin đọc như in trong đầu thông tin cơ bản của cô. May là chuyện cô bí mật sinh con vẫn chưa bị điều tra ra

- "Dạ? Ừm thì thầy có thể cho em biết em phạm tội gì không ạ?"Vội lảng tránh đi lí do tại sao cô trốn sang nước ngoài và chuyện về mấy đứa trẻ, Kim Minji dù muốn độn thổ vì đến số đo ba vòng cũng điều tra được nhưng cũng phải trốn bằng được câu trả lời kia

- "Tội ăn cắp, cướp đoạt một cách trắng trợn?" một câu xanh rờn lại được phán ra làm cô choáng váng, cô lúc nào trắng trợn ăn cắp thế, đời đời trung thực, khảng khái, liêm minh, cương trực như này, ăn cắp? Ăn gì? Cắp nào? Ăn cắp là gì??

- "Thầy, em làm gì có cướp ai và cướp cái gì bao giờ, cái gì cũng phải có bằng chứng chứ. Nói có sách, mách có chứng. Hay là thầy bắt nhầm người rồi phải không, nếu thế thì thầy hãy thả em ra đi nhé, em sẽ không cần thầy bồi thường đâu ạ!" cô lớn tiếng cãi lại, nhiều năm trôi qua rồi mà sao người đàn ông này vẫn đáng ghét như vậy nhỉ!

- "Vậy à, không nhầm thì tôi chính là nạn nhân đây..." Kim SeokJin đi ra đằng sau, sau đó ghé sát vào tai cô thì thầm thổi gió

- "Năm năm trước em cướp đi đời trai của tôi, cướp bóc trắng trợn tấm thân tôi gìn giữ hơn 20 năm, cướp xong liền bỏ chạy. Còn muốn cho tôi bóc lịch vì hành vi cưỡng hiếp trẻ vị thành niên. Giờ thì chối đi, chối nữa đi tôi xem nào!"

Tác giả: Nghiên Họa Tâm Nghi

Đám đàn ông này thật nguy hiểm! (BTSxyou)On viuen les histories. Descobreix ara