Chương 45: "Sư phụ, thầy nắm chặt đau tay em."

16.7K 942 152
                                    

Chương 45: "Sư phụ, thầy nắm chặt đau tay em."

Cuối cùng Tô Mạc Mạc vẫn ngủ lại ở nhà Thương Ngạn.

Trước khi ăn tối, Trần Uyển Phương đã dọn dẹp một căn phòng cho khách giúp cô, chặt đứt con đường chọc cô của Thương Ngạn.

Thương Ngạn cũng thật sự không đùa Tô Mạc Mạc nữa.

——

Kết thúc bữa tối, chờ khoảng nửa tiếng để tiêu hóa thức ăn xong, Tô Mạc Mạc liền bị Thương Ngạn xách vào thư phòng.

Sách giáo khoa và tài liệu tham khảo về ba môn hóa học, vật lý, sinh học được xếp thành hai chồng cao ngất đặt vào giữa bàn sách màu trắng.

Tô Mạc Mạc vừa bước vào đã kinh sợ vì hai chồng sách này.

Phát hiện được bước chân chần chờ của cô gái, Thương Ngạn duỗi tay, cửa phòng đằng sau bị anh đóng lại.

Tô Mạc Mạc: “…………”

Thương Ngạn vòng qua cô, đi đến trước bàn, vỗ vỗ hai chồng sách giáo khoa và tài liệu tham khảo.

“Giữa trưa mai bọn họ mới về từ ngọn núi kia, buổi chiều mới chính thức đi học —— trước lúc đó, anh sẽ cùng em xem lại tất cả kiến thức nửa học kỳ trước của ba môn lý hóa sinh.”

Tô Mạc Mạc: “…………”

Chân có chút nhũn ra.

Tiếc rằng Thương Ngạn không cho phép cô từ chối, một tay kéo ghế dựa phía sau bàn sách ra.

Tô Mạc Mạc đứng tại chỗ trì trệ vài giây, sau đó mới sống không còn gì luyến tiếc đi qua đó.

Một ngày nhẹ nhàng như vậy nhưng đối với Tô Mạc Mạc thì chả khác gì địa ngục, vào lúc gần tối như thế này, cứ như vậy không báo trước mà bắt đầu.

May là Thương Ngạn hiểu biết cặn kẽ chương trình học, cách giải thích về kiến thức cũng rất đơn giản nhưng đầy đủ và dễ hiểu. Tuy Tô Mạc Mạc nghe suốt đêm nên hơi nhức đầu nhưng hiệu suất thật sự cao hơn không ít so với khi cô tự học hoặc khi nghe giáo viên giảng bài.

Không biết đã bao lâu, cửa thư phòng bị gõ.

Trần Uyển Phương đi vào, đặt đĩa trái cây đã được gọt hết lên bàn.

Thấy Trần Uyển Phương xuất hiện, Tô Mạc Mạc giống như thấy được nữ thần hi vọng của mình ——

“Cảm ơn dì Trần.”

Cô gái định đứng dậy.

“Nhóc con, quay về làm hết ví dụ mẫu.”

Bên cạnh ghế dựa, Thương Ngạn nhìn chằm chằm quyển sách được mở ra trong tay, không thèm nâng mắt lên tiếng.

Tô Mạc Mạc: “…………”

Cô không phản bác, vô cùng đáng thương nhìn thoáng qua Trần Uyển Phương rồi cúi đầu ngồi xuống lại.

Trần Uyển Phương bên này ôn hòa cười.

“Học hành cũng phải kết hợp với giải trí.”

[Hoàn] Anh Ấy Rất Điên - Khúc Tiểu KhúcWhere stories live. Discover now