4.

7.4K 551 62
                                    

Vương Nhất Bác tắm rửa sạch sẽ mặc quần áo sấy khô tóc cho Tiêu Chiến rồi đặt anh nằm xuống giường, lúc tắm cậu phát hiện sau lưng Tiêu Chiến có mấy vết sẹo cũ, còn là sẹo dài như vết roi nên trong lòng Vương Nhất Bác cảm thấy rất khó chịu.

Cậu lập tức liên hệ cho người điều tra về Tiêu Chiến.

Tiêu Chiến bị sốt anh nằm trên giường mê man, ác mộng lại hiện về.

Rất lâu trước đây anh từng bị bắt cóc, lúc ấy vừa mới 17 tuổi, đấy chính là ký ức kinh hoàng nhất của Tiêu Chiến.

Năm ấy Tiêu gia vẫn rất khá khẩm, Tiêu Chiến bị một đám người bắt cóc tống tiền ba anh. Tiêu Chiến không nhớ rõ mình được cứu ra thế nào, vì lúc ấy anh bị bọn kia đánh đập rất nhiều còn bị đánh đến ngất đi, đến khi tỉnh dậy đã thấy mình nằm trong bệnh viện rồi.

Anh chỉ nhớ rất rõ người anh gặp đầu tiên lúc mới tỉnh là Trần Vũ, cũng chính là đại thần mà anh mến mộ sau này. Trần Vũ là cảnh sát, ngoài ra trên mạng còn là đại thần được mọi người phong vì tiếng tăm lừng lẫy, cũng như vẻ ngoài đẹp trai lạnh lùng.

Tiêu Chiến quen biết Trần Vũ từ đợt ấy, hiện tại cũng đã nhiều năm trôi qua, anh với Trần Vũ cũng chỉ là quan biết xã giao bình thường, nhưng mỗi lần gặp anh ấy Trần Vũ luôn đối xử với Tiêu Chiến rất tốt, tuy rất ít gặp nhưng mỗi lần như vậy Tiêu Chiến càng thích anh ấy hơn.

Trần Vũ đến bây giờ vẫn chưa có bạn gái, chưa kết hôn. Tiêu Chiến vẫn luôn nuôi hy vọng, nhưng anh biết thực ra anh ấy đã có người thích rồi.

Trong cơn ác mộng của anh, Tiêu Chiến thấy ba mẹ đứng đấy, anh cả đứng đấy, Trần Vũ bác sĩ Cố cũng đứng gần anh nhưng anh với tay đều không được, anh có gọi cũng không ai nghe. Đến khi người nghe thấy anh chính là gương mặt đầy tức giận của Vương Nhất Bác.

Tiêu Chiến hoảng hốt tỉnh dậy, Vương Nhất Bác đang ngồi đọc sách một bên liền nhìn sang anh.

Anh hoảng hốt mở to mắt nhìn Vương Nhất Bác, trên mặt cậu đang đeo một gọng kính, bề ngoài ôn hòa đi đôi chút.

''Tỉnh dậy rồi thì ăn cháo, uống thuốc''. Vương Nhất Bác đặt sạch xuống bảo, bây giờ cũng đã hơn 9h tối rồi.

Sau đấy cậu đi lấy cháo, cháo đã cho người chuẩn bị sẵn, Vương Nhất Bác mở nắp khuấy đều sau đó từ từ thổi. Tiêu Chiến hai mắt sưng húp đến lợi hại, lúc anh chớp mắt một cái hình ảnh xung quanh đều mờ đi.

Cả người anh vẫn như chưa có một tý sức lực nào, tay muốn động một cái cũng không được. Vương Nhất Bác ở bên cạnh thổi nguội cháo, rồi đưa thìa lên đút cho Tiêu Chiến.

Cậu bảo, ''Anh há miệng ra?''.

Tiêu Chiến còn chưa nhổm người dậy được, Vương Nhất Bác liền dùng tay kia kéo anh lên, cậu lấy gối kê sau lưng cho Tiêu Chiến rồi đẩy anh tựa vào, sau đó lại đưa thìa cháo lên miệng anh rồi nhắc Tiêu Chiến há miệng ra.

Vương Nhất Bác tỉ mỉ đút Tiêu Chiến ăn hết cháo, cho Tiêu Chiến uống thuốc cảm, trán anh bây giờ vẫn còn nóng hầm hập.

[Bác Chiến]-Tiền Duyên - HoànNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ