Chương 17: Khôn kể

Start from the beginning
                                    

Cố thị thanh âm dần dần nghẹn ngào:

“Ta sống không được bao lâu nữa, mẫu thân ngay cả những ngày cuối cùng của ta cũng muốn ép ta sao? Người khác ức hiếp ta, tính kế ta thì thôi, vì cái gì ngay cả mẫu thân và muội muội ruột cũng muốn tính kế ta. Các ngươi đây là lấy thủ đoạn mềm dẻo đâm chết ta, buộc ta chết sớm biết không......”

Cố thị càng nói càng khó chịu, nước mắt thi nhau trào ra khóe mắt.

Cố phu nhân vừa áy náy vừa khó chịu, nhịn không được cũng rơi nước mắt, khóc nói:

“Ngàn sai vạn sai đều là nương sai, ngươi muốn trách thì trách nương, đừng làm khổ bản thân nữa. Ngươi mà xảy ra chuyện gù, trong lòng nương sẽ cả đời khó an......”

Trái tim Cố thị hoàn toàn lạnh băng.

Tới giờ khắc này rồi, Cố phu nhân cũng không nửa chữ chỉ trích Cố Thải Bình. Hiển nhiên, Cố phu nhân vẫn còn ý định đưa Cố Thải Bình gả cho Kỷ Trạch làm kế thê. Hiện tại khóc thút thít sám hối, bất quá chỉ muốn trấn an nàng thôi!

“Mẫu thân!”

Cố thị chậm rãi mở miệng, gằn từng chữ một mà nói:

“Ngươi và Thải Bình nhân lúc còn sớm bỏ đống tâm tư này đi. Ta tuyệt đối không cho phép Thải Bình gả đến Hầu phủ.”

Cố phu nhân nghe vậy cả kinh, nhất thời cũng quên khóc thút thít, vội vàng ngẩng đầu lên:

“Huệ Nhi, ta biết ngươi trong lòng không thoải mái. Nhưng cũng đừng cùng Thải Bình giận dỗi! Tương lai nếu ngươi thật sự đi rồi, Thế tử còn muốn tục huyền. Vị trí Thế tử phi này đưa cho muội muội ngươi, miễn cho tiện nghi người khác. Ngươi dưới gối không có hài tử, ngày sau người dâng hương hoá vàng mã cũng không có. Nếu là Thải Bình gả cho Thế tử, sinh một đứa con, tuyệt sẽ không quên thân tỷ tỷ là ngươi. Ngươi trước đừng sinh khí, cẩn thận suy nghĩ một chút đạo lý trong này.”

Quả là đạo lý!

Cố thị nghiến răng nghiến lợi mà nói:

“Không được! Ta tuyệt không đồng ý!”

Nàng đã dầu hết đèn tắt, sao có thể để muội muội tái giá đến cái hố lửa này?

Cố phu nhân biết tính khí trưởng nữ ngoài mềm trong cứng, thấy Cố thị thái độ kiên quyết như vậy, trong lòng không khỏi trầm xuống. Cũng bất chấp che dấu cái gì, dứt khoát hỏi:

“Vì cái gì? Chẳng lẽ ngươi tình nguyện để nữ tử khác gả cho Thế tử?”

Cố thị hơi hơi hé miệng, lại một chữ cũng không nói nên lời.

Một màn dơ bẩn hơn một năm trước kia tựa hồ lại hiện lên ở trước mắt...

Trượng phu và kế mẫu có tư tình, không chút nào bận tâm nàng và hài tử trong bụng. Sự tình dơ bẩn dơ bẩn như vậy, bảo nàng phải mở miệng như thế nào?

Cố phu nhân vẫn còn lải nhải:

“Huệ Nhi, hôm nay lời cần nói đều đã nói ra, ta cũng dối gạt ngươi nữa. Việc này cha ngươi bọn họ cũng đều ngầm đồng ý. Cố gia chúng ta không so được với trước đây, Kỷ gia lại được thánh ý. Quan hệ thông gia này vô luận thế nào cũng không thể chặt đứt. Cố gia chúng ta không tiện nói, ngươi thử cùng Thế tử nói một tiếng thì không sao. Thế tử sẽ niệm ân tình phu thê nhiều năm, nhất định không đành lòng cự tuyệt ngươi......”

[ Edit ] Dung Hoa Tựa Cẩn - Tầm Trảo Thất Lạc Đích Ái TìnhWhere stories live. Discover now