Chương 9: Hình thức khám phụ khoa dâm đãng

4.7K 53 0
                                    


Liên Hân ghé mắt nhìn váy khám rộng thùng thình trên tường một cái, lắc lắc đầu, cặp ngực cũng hơi đong đưa theo.

"Cái đó người khác đã dùng qua sao? Vậy tôi không mặc."

Tô Tử Tích liếm liếm môi dưới, nửa cười không cười mà gật gật đầu.

Hắn dùng đầu ngón tay lấy ra một ít dầu bôi trơn chuyên dụng, sau đó duỗi đến xoa xoa tiểu huyệt khẩu của Liên Hân.

Từ môi âm hộ đến âm đế đều tỉ mỉ cẩn thận mà sát qua một lần.

Liên Hân thực không tiền đồ kêu lên một tiếng.

Tô Tử Tích nhàn nhạt mà liếc mắt, cúi đầu vào giữa hai chân, kề sát huyệt khẩu, vừa quan sát vừa nói.

"Ngoại âm kết cấu hoàn chỉnh bình thường, mặt ngoài không có lông, âm đế lộ rõ, môi lớn đầy đặn, môi nhỏ vừa phải, âm khẩu nhỏ hẹp..."

Hắn lấy hai ngón tay đem huyệt khẩu tách ra, nhìn nhìn.

"Màng trinh đã vỡ, vách âm đ*o có độ co bóp cao."

Liên Hân bị nam nhân thanh tuấn săm soi tiểu huyệt như vậy, nhịn không được liền ưm lên một tiếng, duỗi tay đi sờ hạt đậu nhỏ của chính mình.

Tô Tử Tích vừa xoay người chuẩn bị đi lấy dụng cụ phụ khoa, nhìn thấy Liên Hân tự mình chơi đến khoan khoái, liền nhịn không được mà muốn bật cười.

Nữ hài này, bề ngoài bảo thủ ngoan ngoãn, hành vi lại phong tao dâm đãng, nhìn qua giống như phi thường hứng tình nhưng khí chất lại đơn thuần khó hiểu.

Bao gồm Liên Hân hiện tại dạng chân ở trước mặt hắn, nghiêm túc mà đùa bỡn tiểu huyệt. Hết thảy đều làm cho Tô Tử Tích có một loại cảm giác thanh thuần khó lý giải, giống như không cho cô chơi huyệt chính là khi dễ cô.

Tô Tử Tích đem hai bàn tay đang say sưa làm bậy đẩy ra.

"Đừng lau, lau rồi lại phải thoa dầu lần nữa."

"Mmm~"

Liên Hân khó chịu mà đem tiểu huyệt huyệt trả lại cho hắn.

Tô Tử Tích lấy thêm ít dầu bôi trơn lên kẹp mỏ vịt*, tách môi âm hộ, đem dụng cụ lành lạnh kia trực tiếp nhét đi vào.

Liên Hân bị dị vật tiến quân thần tốc làm cho kinh hoảng.

"Aa—— Cái gì vậy!"

Dứt lời, một chân theo phản xạ duỗi thẳng mà đá lên mặt Tô Tử Tích.

Bị bàn chân nhỏ nhắn nõn nà như vậy đáp lên trên mặt, Tô Tử Tích dùng đôi mắt sắc sảo liếc nhìn một cái.

"Không phải muốn khám phụ khoa hay sao?"

Liên Hân hu hu đổi ý "Khó chịu quá, bỏ cuộc, không khám cái này nữa. Làm cái khác có được không?"

Tô Tử Tích cười cười, lông mi dài rũ xuống, vẫn làm theo trình tự như cũ.

Hắn dùng lực để đầu kẹp căng cổ âm đ*o rộng ra, mới căng được một nửa Liên Hân đã khóc lên thành tiếng.

"Đừng đừng, không thoải mái gì hết. Đau muốn chết...bác sĩ ca ca, em bỏ cuộc~ hu hu" Liên Hân dùng chân nhỏ đá loạn xạ vào cánh tay hắn, khó chịu mà nức nở "Xin lỗi mà, từ bỏ, không chơi nữa..."

"A~? Vậy sao?"

Tô Tử Tích chậm rãi thu hồi hung khí, đứng dậy đem dụng cụ tẩy sạch, sau đó cởi bỏ găng tay, dùng cồn kháng khuẩn rửa qua một lượt.

Hắn quay trở về, hai tay chống trên bàn khám, cúi đầu nhìn Liên Hân rồi nói.

"Cơ thể vốn dĩ thực khỏe mạnh, không có bệnh liền không cần chơi, hiểu không bạn nhỏ?"

Liên Hân nhìn đũng quần Tô Tử Tích đang phồng một bọc thật to, cảm thấy hắn vô cùng lợi hại, như vậy rồi mà còn có thể nghẹn.

Nhưng vì cái gì lại phải nghẹn?

Thấy Tô Tử Tích giống như có ý định kết thúc buổi khám phi thường vô vọng này, Liên Hân vội vàng bắt lấy ống tay áo hắn.

"Em...em có bệnh."

Tô Tử Tích cảm thấy cô gái nhỏ này thật sự đáng yêu.

"Bệnh gì?"

"Ngứa...chỗ đó rất ngứa, vừa nhìn thấy anh liền càng ngứa, tiểu huyệt bên trong thịch thịch mà nhảy. Mỗi ngày nghĩ tới anh đều ngứa đến chịu không nổi. Em khẳng định là có bệnh."

Liên Hân lấy hết can đảm, duỗi tay đi sờ bụng nhỏ của hắn, nũng nịu mà vặn eo lắc ngực.

"Bác sĩ ca ca, anh khám giúp em có được không, như thế nào lại ngứa như vậy a~"

Tô Tử Tích nuốt khan, ánh mắt càng ngày càng trầm.

Một loại hương khí nồng đậm mê người cứ quanh quẩn lượn lờ trước mặt.

Hắn liếm liếm môi, hơi khàn giọng.

"Phải không? Để tôi nhìn xem."

Tô Tử Tích kéo khoá quần tây, thả ra một cây cực đại côn th*t, trông không liên quan gì đến khí chất bên ngoài của hắn.

Cự vật bắn ra tới còn quơ quơ vài cái giữa không trung, cuối cùng dừng lại, sừng sững dựng lên một góc 45 độ.

Có lẽ khi nó an tĩnh trông cũng sẽ thanh tuấn giống như chủ nhân, nhưng lúc này đây, nhan sắc đỏ đậm cùng gân xanh bao phủ căn căn bạo trướng làm nó không xinh đẹp nỗi.

Liên Hân nhẹ nhàng rên lên một tiếng, duỗi tay muốn bắt lấy côn th*t.

Tô Tử Tích ngăn lại, đi đến phía trên bàn khám.

"Trước hết phải kiểm tra độ ấm, để tôi nhìn xem nhiệt độ bên ngoài cơ thể em thế nào."

Hắn bắt lấy đôi ngực trắng nõn đẫy đà của Liên Hân, vừa lòng mà vuốt ve, sau đó đem bộ vị cắm vào chính giữa, một bên thúc eo cảm nhận độ trơn trượt giữa hai bầu ngực, một bên bình phẩm.

"Tốt, thân thiệt bên ngoài còn tính bình thường."

Liên Hân thuận theo mà nâng người, mê muội nhìn hắn.

 Hệ Thống Dịch Thể Nước Hoa(Convert)Where stories live. Discover now