Cô bé vượt rào

973 74 5
                                    

- Moonbyul, Xin lỗi cậu vì những lời lần trước, cậu rất tốt  Byul à nhưng làm bạn với mình cậu sẽ bị liên lụy ,bị đánh như vậy , qua hôm nay chúng ta lại là những kẻ xa lạ cuộc sống của cậu sẽ yên ổn hơn nếu không bị mình ảnh hưởng.

Từng lời  tự ti nói ra làm người nghe mất đi lý trí ,quên việc mình đang giả ngủ Moonbyul  bật dậy ôm lấy Yong Sun thêm lần nữa ,lời nói của cậu lần này chắc chắn là những lời thật lòng nhất...

-  Cậu không được nói nữa,  cậu nghe mình nói đây mình bị đánh không phải lỗi của cậu , mình muốn làm bạn với cậu không phải vì mẹ cậu mà vì mình đã thích cậu,  là thích chứ  không phải thương hại nên mình muốn trở thành người bảo vệ cậu tránh xa bọn khốn xấu xa ngoài kia.

Dứt lời không khí liền trở nên ngột ngạc ,có lẽ lời nói vừa rồi đã vượt qua tầm kiểm Soát của cô bạn khiếm thị 16 tuổi, không đáp lại lời Moonbyl Yong Sun chỉ biết im lặng trong cái ôm chặt không chịu buông của cậu.

Tiếng chuông Tan học đã vang,  nó tách Moonsun ra khỏi cái ôm kéo dài, tài xế đang chờ sẵn ở cửa đã đến lúc cả hai phải đường ai nấy đi nhà ai nấy về.

Kết thúc ngày dài màn  đêm lại buông  xuống , vẫn ở trên giường vẫn là ánh mắt hướng về cửa sổ nhưng dường như đêm nay Yong Sun  lại mang theo một dòng suy nghĩ.

Tại sao lại là cậu  Moon Byul Yi , tôi đã chuẩn bị tâm thế để bị ức hiếp nhưng tại sao cậu lại xuất hiện che chắn cho tôi , sao cái ôm của cậu lại ấm áp như vậy vô thức tôi đã ôm cậu rồi không biết vì sao nhưng nước mắt  tôi đã rơi trong vòng tay cậu ,phải làm sao đây khi một đứa khiếm thị như tôi lại muốn làm bạn với cậu ,muốn bên cạnh cậu  và còn ham lam hơn nữa khi tôi lại thấy cảm động vì câu nói lỡ lời của cậu . Với mọi việc xảy ra tôi có nên cho mình một cơ hội để được làm bạn với cậu hay không ,một người xa lạ như cậu tại sao lại đến  và làm tôi suy nghĩ nhiều như vậy.

Ánh mắt trùng xuống, cơ thể dần thả lỏng ,chẳng cần phải trả vờ ,con người vừa trải qua một ngày đầy diễn biến đã thiếp đi , không biết mọi chuyện tương lai sẽ như thế nào nhưng một nụ cười nhẹ đã xuất hiện trên khuôn mặt xinh đẹp ,...khi Moonbyul  Yi bước vào cuộc đời Kim Yong Sun  màu sắc le lói  dường như đã xuất hiện trong tâm hồn u ám...

****
Moonbyul đến và mang lại sức mạnh để  Yong Sun bước qua cánh cửa tăm tối . Sáng sớm tinh mơ tỉnh dậy  cậu đâu biết cô vui cỡ nào khi được đến trường ,ngồi trong lớp học lòng cô chỉ mong hồi trống nghĩ tiết vang lên để được đi tới sân sau gặp cậu, rồi Cậu cũng đâu biết cô thất vọng và buồn đến mức nào khi cậu không đến. Không phải một ngày, hai ngày ,mà là ba ngày cô luôn kiên định mà tin tưởng cậu sẽ đến nhưng hình như niềm tin của cô không nên đặt lên ai nữa . Thất vọng cô tự  nhũ với lòng  Chỉ hôm nay thôi lần sau và mãi mãi cô sẽ không bao giờ cho ai cơ hội bước vào cuộc sống tăm tối của mình nữa.

Còn về Moonbyul  sau khi bị ăn đánh một trận cậu bệnh vật vã nằm trên giường suốt mấy ngày liền,  lòng lo lắng không biết Yong Sun có đợi mình không nên vừa đi học lại được giải lao là cậu nhanh như chớp một mạch dọt  lẹ đến sân sau . Vẫn  đứng tại góc cũ, trên chiếc ghế quen thuộc Yong Sun  đã không xuất hiện ,Cậu biết cơ hội của mình đã đi qua ,cơn bệnh đã làm khoảng cách giữa cậu và Yong Sun  thêm phần xa cách,.. bước đi dứt khoát không còn cách nào khác , để giành lại cơ hội cho mình cậu phải làm liều một phen mới được...

[ Moonsun] CHÚNG TA LÀ GÌ CỦA NHAU..Where stories live. Discover now