Chương 1 ☆ Gặp Lại

8.7K 348 28
                                    


"Hộc. . . Hộc. . ."

Nguyên một dãy cầu thang u ám uốn lượn vòng lên trên, xuất hiện góc áo trắng như tuyết vượt qua một bậc lại một bậc cầu thang.

"Hộc. . . Hộc. . ."

Từ tầng dưới cùng ở rất xa tựa như truyền đến từng tiếng thở hổn hển, xen lẫn vô số tiếng bước chân ồn ào huyên náo đuổi theo hướng bên này.

Khóe miệng người áo trắng giương lên một độ cong, xem như ca ngợi trí thông minh của đám cảnh sát kia thoáng chốc tăng lên không ít, đột nhiên có thể hiểu được hàm nghĩa bên trong ám hiệu.

"Rầm!"

Mở ra cửa sắt thông hướng sân thượng, gió đêm lạnh như băng liên tục thổi bay chiếc áo choàng trắng tinh đến chói mắt, giữa một vùng tăm tối càng thêm khoa trương, giống như tâm trạng đắc ý đến sắp nổ tung của chủ nhân nó hiện tại.

Kid chậm rãi bước đến trung tâm sân thượng, giơ lên viên bảo thạch trong tay ra so với ánh trăng tinh khiết.

Kid nhìn viên bảo thạch hình răng nanh bị ma pháp ánh trăng chiếu vào hiện ra chút tạp chất không rõ bên trong.

Kid hạ thấp khóe miệng, đem chút thất vọng giấu sau khuôn mặt lạnh.

Cái gì chứ, hoá ra vẫn không phải viên đá Pandora kia. . . . . . Ha, lần này lại phải nghĩ ra biện pháp trả lại rồi~

Ngón tay linh hoạt mang theo găng tay trắng hất tung viên bảo thạch có đường kính ước chừng mười centimeters. Kid nhìn đèn báo hiệu lập loè từ toà cao ốc ngày càng tăng thêm, từ đáy lòng cảm thấy trò chơi đêm nay thực sự rất không thú vị.

Toàn bộ quá trình đều vô vị, nhạt nhẽo, không xảy ra bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn; thám tử bạch mã kia không biết đi đâu, nói chung là không đến, mà đến tận bây giờ, ngay cả bóng dáng cậu nhóc cũng không thấy!

Viên bảo thạch lặng yên nằm trên mặt đất sân thượng. Kid nhảy lên lan can, ngay vào lúc cánh chim màu trắng chuẩn bị mạnh mẽ tung bay, gió đêm đột nhiên chậm lại, rồi thổi bật lại, cuối cùng lại mang theo chút mùi hương nồng đậm không biết tên, nhưng rất dễ chịu.

Hương vị có chút giống mùi chanh hoà quyện với hoa nhài ngâm trong nước nóng, thơm ngon mà lại tươi mát. Khiến cho người ta mơ mơ màng màng ngửi ra được, cũng sẽ không có nửa điểm không thoải mái. Cảm giác ấm áp, giống như nguồn nhiệt toả ra, khiến cho người ta không khỏi đắm chìm vào trong mùi hương mềm mại bao quanh này, hơn nữa còn tràn ngập mùi bạc hà mơ hồ đánh thức tâm trí, ngay lập tức kéo lại thần trí bay đến phương xa của đạo chích.

Đây là. . . Mùi hương gì?

Đạo chích cảm giác thân thể của mình tựa như một vật chứa, liên tục không ngừng tiếp nhận mùi hương này thấm vào trong cơ thể, muốn cự tuyệt cũng không được, trong tiềm thức tựa như đã thiết lập tốt như vậy.

Bởi vì chóp mũi đã bị hấp dẫn quá sâu, cho nên đạo chích tạm thời từ bỏ việc chạy trốn, một đường lần theo nơi toả ra mùi hương, ở khắp nơi tìm kiếm trên sân thượng tựa như không một bóng người.

[KidShin] (Conan Đồng Nhân Đam Mỹ) Mr.SmellWhere stories live. Discover now