A Đoàn lại nghĩ đến cái khác, nghĩ đến nửa tháng sau khi tứ hôn luôn không thấy Thái Tử ca ca, hỏi Giang Vạn Lí, hắn luôn nói Thái Tử ca ca đang bận. Khi đó bản thân cũng đang chuẩn bị gả không nói gì nhiều, đêm xuống trong lòng luôn có chút không bằng lòng. Bây giờ nghĩ lại, khi đó hắn bận rộn như vậy, là vì để bây giờ có thời gian đi cùng mình sao?

đã cho rằng đáp án là như vậy.

Từ trên ghế đứng dậy, kiễng chân ôm cổ Ngô Đồng, sau đó hướng thẳng vào bờ môi đẹp đẽ của hắnmà cắn lên. Ngô Đồng đầu tiên là ngẩn người, sau đó cười khẽ, cũng ôm A Đoàn, làm sâu thêm nụ hôn này.

Chuyện kế tiếp A Đoàn càng khẳng định suy đoán của mình, tất nhiên là như thế. Hôm sau hai người cũng không về cung, Ngô Đồng càng không xử lý chuyện gì, sáng sớm đã dẫn theo A Đoàn ra khỏi cửa, đi chơi những chỗ có cảnh đẹp quanh đây một chuyến. Non nước ở ngoại ô phía Tây, tiệc trà ở Nam hẻm...

Muốn đi thì đi muốn ăn thì ăn, tất cả đều chơi đều nếm qua, chỉ có hai người du ngoạn.

A Đoàn vẫn vui quên cả trời đất, những chỗ kia đã đi qua, nhưng chưa từng cảm thấy vui sướng như hôm nay, thậm chí lúc thức dậy sáng nay còn nhảy nhót. Ôm cánh tay Ngô Đồng cũng vừa mở mắt suy nghĩ đang không rõ ràng, nói ngọt ngấy "Thái Tử ca ca, lúc nào rảnh rỗi chúng ta lại đi chơi tiếp được không?"

Ngô Đồng đứng dậy, đưa tay bế A Đoàn từ trên giường xuống đi vào phía sau. A Đoàn không có chút bất an hoặc xấu hổ nào, hai tay ôm cổ Ngô Đồng, hai chân còn đang thích thú nhích tới nhích lui, hoàn toàn khác với sự thẹn thùng ngày thành thân. Ngô Đồng vừa trả lời A Đoàn vừa nói, ánh mắt dừng ở bàn chân như Bạch ngọc, sau đó dời tầm mắt đi như không có chuyện gì xảy ra.

Ôm A Đoàn vào trong phòng tắm, săn sóc rời khỏi để cho Bán Đông Bán Hạ vào hầu hạ nàng.

A Đoàn thoải mái ngâm người trong thùng gỗ lớn rắc đầy cánh hoa, Bán Đông ra ngoài chuẩn bị quần áo, Bán Hạ ở lại hầu hạ, trong mắt có chút nghi ngờ. Từ nhỏ tiểu thư đã có làn da trắng nộn, chỉ cần chạm nhẹ vào thì trên người cũng sẽ lưu lại dấu vết, ngày đại hôn bản thân phải tự mình tẩy rửa, trênngười tiểu thư khắp nơi đều là vết xanh tím.

Những dấu vết này qua hai ngày đã dần phai nhạt đi.

Nhưng mà,

Sao lại không có thêm bất kỳ một dấu vết nào nữa vậy?

Tiểu thư và Thái Tử vừa mới thành thân, Thái Tử đã lớn như vậy, ngay cả một người thiếp hầu hạ cũng không có, tiểu thư là người đầu tiên. Hai ngày nay nhìn hai người chàng chàng thiếp thiếp, mà lại khôngcó gì sao? Sau khi hầu hạ A Đoàn tắm rửa mặc đồ xong, cuối cùng Bán Hạ cũng không thể nhịn được, nhỏ giọng hỏi "Hai ngày nay tiểu thư không cùng Thái Tử điện hạ..."

Nửa câu sau không thể không biết ngượng mà hỏi được, cũng may A Đoàn đã trải qua, kết hợp với sắc mặt của Bán Hạ cũng đoán được nàng muốn hỏi gì. Có chút xấu hổ, nhưng cũng biết Bán Hạ vì muốn tốt cho mình, nhìn về mọt bên, nhỏ giọng nói "không có, ngày ấy ta đau dữ dội, hai ngày nay Thái Tử ca ca cũng không có cái này cái kia..."

nói đến đây, Bán Hạ cũng lúng túng theo, mặc dù đã có con nhưng da mặt vẫn mỏng. Lúng túng đáp lại hai tiếng, không nói cái gì nữa. Lúc này mới vừa thành thân, có lẽ Thái Tử điện hạ đau lòng tiểu thư? Chờ qua hai ngày này, nếu vẫn tiếp tục như thế thì mình hỏi qua cũng không muộn.

Bị Bán Hạ nhắc đến vấn đề này, A Đoàn cũng nghĩ đến hai ngày nay ở chung chỉ cảm thấy Thái Tử ca ca thật tốt. Ngày ấy sau buổi tối ngày thành thân, Thái Tử ca ca ôm mình lên giường, trong miệng cũng chưa nói gì, không làm cái gì, chỉ là đè ra giúp đỡ chơi đùa toàn thân mệt mỏi, sau đó thì ngủ.

Hôm nay cũng vậy, thân mật khăng khít nhưng không có thêm động tác khác.

Thái Tử ca ca thật là săn sóc.

A Đoàn mặc một bộ quần áo màu tím đậm thêu hoa Mẫu đơn ngũ sắc, trời lạnh, lại choàng thêm mộtcái áo lông cáo màu trắng, lông cáo màu trắng mềm mại cọ vào cổ ngứa ngứa. Ngô Đồng cũng mặc một bộ trường bào màu tím, chỉ thêu một ít hoa văn phức tạp ở cổ tay áo. Hai người đứng chung mộtchỗ, mỹ nữ dịu dàng, nam tử anh tuấn.

Giang Vạn Lí đang ở cửa điểm nhẹ gì đó, nhìn thấy hai người dắt tay nhau đi ra, vội vàng thỉnh an, sau đó cười nói "Khởi bẩm Thái Tử điện hạ, Thái Tử phi, quà tặng lại mặt đã được chuẩn bị tốt." A Đoàn nâng mắt lên nhìn, cả ba xe ngựa chứa quà tặng lại mặt, bản thân mình cũng không hỏi đén, nghe Giang Vạn Lí nói, là Thái Tử ca ca một mình ôm lấy mọi việc.

Nghiêng đầu nhìn đường nét sườn mặt rõ nét của Ngô Đồng, cười cười, gãi nhẹ vào lòng bàn tay của hắn.

Ngô Đồng quay đầum bất đắc dĩ lại cưng chiều, liếc mắt nhìn A Đoàn một cái, lắc lắc đầu, đỡ nàng lên xe ngựa, tự mình cũng ngồi xuống. Chỉ có hai người, A Đoàn cũng không bận tâm, tiếng bánh xe ngựa còn chưa bang lên, A Đoàn đã nhào vào trong ngực Ngô Đồng, khéo léo cười xinh đẹp "Thái Tử ca ca, sao chàng lại tốt như vậy chứ!"

Vừa nói vừa cúi đầu cọ cọ vào trong ngực Ngô Đồng.

Ngô Đồng vội vàng ngăn cản, đưa tay đẩy trán nha đầu điên còn không buông tay ở phía trước "Nàng cũng nghịch ngợm thật là thoải mái, đợi lát nữa nàng muốn để quần áo không nghiêm chỉnh gặp cha mẹ hay sao? A Đoàn cười lui ra phía sau, cười đến mức chỉ nhìn thấy răng không nhìn thấy mắt, răng cũng lộ hết ra, vô cùng vui vẻ.

Ngô Đồng cũng bị lây cảm xúc từ A Đoàn, nhẹ giọng cười, mặt mày dịu dàng.

Sau khi cười đùa, A Đoàn không nhịn được ngồi vào bên cửa sổ vén rèm nhìn ra bên ngoài, vừa nghĩ đến sẽ ngay lập tức được gặp cha mẹ cùng các ca ca, tâm trạng vui vẻ không thể kiềm chế được, tràn đầy sung sướng. Ngô Đồng cũng không nói gì thêm, mà thanh thản dựa vào vách xe quan sát A Đoàn từ trên xuống dưới.

Tinh thân sung sướng, hành động cũng không có việc gì, hai ngày nay cũng không kháng cự lại chuyện mình thân mật.

Ừ! Có thể ăn rồi.  

Chân Mệnh Hoàng HậuWhere stories live. Discover now