"Còn tôi là Min Yoon Gi, chào cô"
Như tiếng xét ngang tai, giọng nói quen thuộc đó chắc chắn cô không lầm.... cô ngước đầu lên, cái mắt mù dở này không thấy cái quái gì cả. Chỉ biết chàng trai đó bịt kín mặt nhưng cũng đủ biết là rất trắng, tuy vậy lễ độ chả có, vừa giới thiệu vừa cắm mặt vào điện thoại, coi cô và quản lí là không khí à. Ỷ mình nổi tiếng nên chảnh sao, thôi rồi Han Jang đây không thèm chấp, là tai cô có vấn đề.

"Xin lỗi em tới muộn, fan đông quá nên bị kẹt"
Tiếng cửa gấp gáp bật mở, tiếng cửa đập vào tường rất to, đủ để biết chủ nhân vội vã thế nào. Han Jang lại cố nheo mắt, giọng nói này... là Jimin mà

Cô bất ngờ đến nỗi không thốt lên lời, cả những lần giời thiệu của người đến trễ cũng chả lọt nổi vào tai cô. Cô là đang ngồi đối diện với Yoon Gi, chàng trai còn vấn vương mấy năm qua, dù đã tự nhủ mình sẽ mạnh mẽ hay ổn thôi, nhưng tuy chả rõ mặt nhưng tim cứ đập liên hồi. Cô gặp lại Min Yoon Gi rồi, cô gặp lại định mệnh của cô rồi...

"Được rồi Han Jang cô mau dẫn bọn họ về phòng mình đi"
Quản lí gián tiếp kéo cô khỏi 'giấc mộng', cô chút giật mình. Rồi đứng lên, đi như một con robot mới hoạt động lại. Cố gắng mời gọi họ một cách tự nhiên hết sức có thể. Rồi đi thẳng luôn chả cần biết họ có đứng lên hay đồng ý chưa. 7 thanh niên ngơ ngác nhìn nhau, rồi vẫn ngầm ngùi kéo vali đi theo sau Han Jang, đương nhiên là ai cũng nhớ cô hết. Chỉ là họ cứ thấy cô là lạ, hơi tý lại nheo mắt, đúng là có chuyện rồi

"Jimin, sao anh không nói là mọi người hả?"
Han Jang để ý cũng đi được quãng xa, liền đứng lại quay nhanh về phía 7 thanh niên đang lẽo đẽo theo. Lôi một ông má phính ra đằng trước tra hỏi

"À.. tại anh thấy dạo này em có về mấy đâu nên còn chả có thời gian nói chuyện với em. Huống chi sáng nay anh còn tới muộn vì đưa Ji Woo đi học, rồi bị Hana hỏi như tội nhân. Thật mệt lắm đó"
Jimin uất ức nói, diễn sâu đến nỗi Han Jang đành phải tin

"Thôi được rồi, sớm muộn gì em cũng phải gặp anh ấy. Với cả anh đừng có phun bất kì cái gì cho mọi người nhá. Không cắt đứt tình anh em"
Han Jang trừng mắt đầy nguy hiểm, Jimin chỉ biết cười trừ

"Được rồi"
Jimin xong nhiệm vụ liền lủi thủi theo đoàn ngưởi. Dù anh rất muốn đi cùng cô nói vài cái chuyện phiếm anh nghĩ là buồn cười. Nhưng bị cô 'đạp' gián tiếp về phía sau. Nên chỉ biết ngậm ngùi

"Ủa em với Han Jang có quan hệ gì vậy?"
Ho Seok liền lên tiếng, thấy họ thầm thì liền nghi ngờ. Nam Joon thấy chưa phải lúc liền ra hiệu lắc đầu. Ho Seok hiểu ý liền dìm cái tò mò xuống đáy tâm nhất có thể

"Đây là phòng của mọi người, mỗi người một phòng nhé"
Han Jang quay lại chậm nhất có thể, cười xiên vẹo trông rất khổ sở

Sau khi vừa nín thở vừa đưa chiều khoá cho từng người, riêng Jimin được 'ưu ái' tặng thêm cái lườm. Đến Yoon Gi, cô chả thèm liếc hay nhìn chỉ đưa chiều khoá phòng cho anh. Yoon Gi bỗng ngước đầu lên, ánh mắt hằn lên rõ sự mệt mỏi, cố gắng cười một cái rồi ngã lên người Han Jang

"Han Jang, em đây rồi"

Cô lớ ngớ không hiểu gì, thấy chân anh chả có lực gì nhũn hết ra. Không nỡ vùng người anh ra, huống chi anh là người cô thương hết mực. Cả nhóm liền vội vàng tiến tới dìu Yoon Gi vào phòng của anh. Cô nghi ngờ, liền cởi khẩu trang và mũ của Yoon Gi, vén mái tóc lên rồi tựa trán vào. Quả không sai, nhiệt độ cơ thể nóng hổi như này, mà vẫn cố mặc quần áo kín mít với cái thời tiết nóng như lửa đổ vậy thì sốt cũng không phải là khó hiểu. Cô liền gạt mọi chuyện trong tâm giấu kín trong lòng, giờ cứu người là quan trọng nhất. Ngày xưa cô có học qua ngành y, nên chuyện ốm đau là đơn giản nhất đối với mỗi bác sĩ. Nhanh như chớp chuẩn bị một xô nước, chả nói năng hay để ý sắc mặt mọi người xung quanh cô đã lột áo Yoon Gi ra lau qua. Rồi kêu Seok Jin ra mở vali lấy đại bộ nào mà có thể coi là mát nhất. Cô biết ý, chạy ra khỏi phòng, sau khi Nam Joon gọi cô vào lại, thấy Yoon Gi đã ổn thoả với cái quần ngang đầu gối và cái áo phông cô liền thở phào nhẹ nhõm.

5 anh chàng còn lại cũng mang máng hiểu được tình cảm khó day dứt của cô, còn có 1 chàng trai khó chấp nhận được sự thật. Được lúc lâu 6 anh chàng phải đi sắp xếp đồ cho phòng mình. Nên ngại ngùng nhờ vả Han Jang trông Yoon Gi một lúc. Cô đắn đo hồi lâu rồi cũng đồng ý, rồi họ cũng dần dần tản đi. Cô ngồi bên cạnh ngắm lại khuôn mặt tuấn mĩ xưa nay của Yoon Gi. Anh vẫn thế chỉ là bọng mắt càng rõ rệt, gương mặt vốn lúc đầu nhợt nhạt giờ lại còn thêm xanh xao hơn nữa, thân hình gầy gò hằn rõ xương, khiến Han Jang xót xa. Điều hiện trong đầu cô là tẩm bổ, phải tẩm bổ. Rõ ràng là Ji Woo mũm mĩm như vậy đều nhờ công cô, chưa nói đến Ji Woo giống cha mình y đúc. Không được đã giống 90% thì càng phải giống thêm nữa. Nghĩ vu vơ mà cô cũng mệt mà lăn ra ngủ trong khi mình đang ngồi bên cạnh anh. Là cô đang mềm lòng với anh đúng không?...

____________________

Concert lotte khiến t chết lên chết xuống:))
Ôi zồi ôi từng quả tóc, xong rồi lại còn undercut thôi chịu chịu
Các anh đang đùa giỡn với trái tym bé nhỏ của iem đấy à?"."
[Có cô nào nhảy ở sweetart không ạ?
T có học nhảy cover kpop ở đấy:)
Và giờ chân ê ẩm không tả được vì đoạn quỳ xuống của JK:(]
#Min

[BTS] [SUGAxYOU] ĐỊNH MỆNH TA GẶP NHAUWhere stories live. Discover now