Chap 20 -Nơi u tối

Start from the beginning
                                    

Vệ Tắc mang theo Tô Lương Mạt lên xe, đóng sầm cửa lại sau đó khởi động động cơ, ánh mắt nhìn về tên say rượu ngoài cửa sổ, giận dữ đập mạnh vào tay lái “Đợi anh bỏ đi bộ cảnh phục này, anh nhất định sẽ đánh cho hắn một trận hả hê.”

Tô Lương Mạt ngược lại cảm thấy như không có gì “ Đừng như vậy, coi như xui xẻo đi.”

Trên đường trở về Tô Lương Mạt nhất mực cảm thấy ngực bị thứ gì đó chặn lại, nói không ra lời, vô cùng buồn bực.

Vệ Tắc đem cửa sổ trên xe mở ra, đưa Tô Lương Mạt đến cửa tiểu khu, vừa vặn Tống Tử Căng mang theo tô trạch ở dưới lầu tản bộ, Vệ cùn Tô Lương Mạt sau khi nói chuyện với nhau liền xuống xe,Tống Tử Căng chạy đến vừa lúc xe của hắn khởi động lái đi.

Tô Lương Mạt đứng nguyên tại chỗ, thấy đuôi xe biến mất ở đầu phố, lúc này mới xoay quay ngời định về nhà.

“Ah!..” Cô mới vừa rồi không thấy được phía sau có người, bởi vì quay người vội, lại là đêm hôm khuya khoắt, Tô Lương Mạt hít một hơi lạnh “Mẹ”

Ánh mắt Tống Tử Căng nhìn chằm chằm vào đầu phố, Tô Lương Mạt lại ồn ào huyên náo “Mẹ, mẹ ?”

Tô Trạch trong tay còn cầm kem ly chưa ăn hết “Mẹ mẹ, người đang nhìn cái gì đấy?

Tống Tử Căng thu hồi tầm mắt, “Lương Mạt, sao người đưa con trở về lại chính là Vệ Tắc?

“Ừ..” Cô chỉ đáp nhẹ rồi im lặng, không nói thêm một lời, càng nói thêm càng thừa thãi.

“Trở về đi thôi, đợi tí nữa còn phải tắm cho em con” nói xong, lôi kéo tay Tô Trạch đi ở phía trước.

Về đến nhà, Tô Lương Mạt liền phụ một tay, đem y phục chuẩn bị xong đặt ở bên cạnh sau đó mới ôm lấy Tô Trạch tiến vào phòng tắm,kể từ khi ba ba mất tích, Tô Trạch liền theo Tống Tử Căng đi ngủ.

Tống Tử Căng dùng khăn lông lớn lau khô đầu tóc cho đứa nhỏ, Tô Lương Mạt mặc đồ ngủ cho hắn, cánh mũi trong lúc quét qua tơ lụa cảm thấy mùi thật thơm

“Lương Mạt..”Tống Tử Căng giữ trong lòng nhiều lời muốn nói nhưng vẫn là không nhịn được “Con trước kia đã cùng Vệ rất thân thiết, hiện tại..”

Tô Lương Mạt nhận lấy khăn lông, “Mẹ, chúng con đang yêu nhau.”

Tô Lương Mạt nhge được mấy thanh âm không thể chịu nổi liền thở dài “Nếu là đổi lại ở trước kia, mẹ khẳng định một câu cũng sẽ không nói, nhưng Vệ gia là như thế nào gia cảnh người ta con không phải là không biết, huống chi trên đầu con còn có ản tử hình của cha con”.

Trò Chơi Tình Ái - Thánh YêuWhere stories live. Discover now