Sau khi ngủ một ngày dài, sau đó Wheein khỏi ốm nhanh chóng hơn, cô năn nỉ bác sĩ Park và mọi người cho mình được trở lại tập luyện cho concert vì thời gian thật sự không còn nhiều nữa, tất nhiên là phải được CEO Kim Do Hoon đồng ý. Thế là sau 3 ngày bị Hyejin và Yong Sun bắt nằm trên giường, cô được trở lại tập luyện cùng mọi người.
Cảm giác được hòa vào giai điệu như làm Wheein sống lại, ngay từ ban đầu, cô biết mình không thể sống thiếu âm nhạc, suốt từ thời niên thiếu, âm nhạc như một thứ cứu rỗi cuộc đời cô khi cuộc sống gia đình bắt đầu xáo trộn. Cô nghe nhạc, hát hò mọi lúc mọi nơi, cô bám vào đó để vượt qua nỗi âu lo cùng cực, và rồi việc sẽ trở thành ca sĩ như một điều hiển nhiên mà cô phải làm.
Lúc trước là âm nhạc
Bây giờ là chị và âm nhạc
Cô đang được ở bên hai thứ quan trọng trong cuộc đời cô, nhưng dường như không có thứ gì là trọn vẹn.
Sau một buổi sáng tập luyện mệt nhoài, Wheein như thói quen thường ngày, tìm đến chiếc ghế sofa dài trong phòng trang điểm nằm ngủ, cô thường không ăn bữa trưa, khi Hwasa và Moonbyul rủ rê đi ăn cô luôn tìm cớ như là đi toilet, đi gọi điện thoại để có thể nói họ cứ đi ăn trưa trước, cô sẽ ăn sau, và khi họ trở lại thì cô đã ngủ vì mệt được một lúc rồi. Cô không biết mình hình thành thói quen này khi nào, có thể là sau khi debut, công ty buộc họ phải có một số cân nặng nhất định, từ đó Wheein chỉ ăn 2 bữa một ngày, sáng và chiều. Nằm trong phòng trang điểm lúc mơ mơ màng màng cô có cảm giác có người bước vào trong phòng, rồi ngồi xuống phía trước ghế sofa của mình, nhưng Wheein đã quá mệt để mở mắt ra xem người đó là ai.
..
"Wheein, Wheein,.. thức dậy đi nào" . Manager-nim lay Wheein khỏi giấc ngủ, cô ngồi dậy dụi dụi mắt rồi nhìn lên đồng hồ, đã một tiếng trôi qua từ lúc nghỉ trưa. Có một vật mềm nhẹ ấm áp trượt xuống người cô, là một chiếc áo măng tô dài màu kem sữa
Là áo của Yong Sun-unnie.
Cố kìm nén dục vọng muốn ngửi được hương thơm của chị từ chiếc áo, Wheein gấp gọn áo lại ôm vào lòng, cô đưa đôi mắt thắc mắc nhìn lên Manager-nim "Hyerim-unnie có chuyện gì sao ?"
"Ngài Kim Do Hoon cho gọi em và Yong Sun lên phòng làm việc của ngài ấy, có vẻ như là có một thông báo dành cho hai đứa."
Tâm Wheein giật thót, cô cắn cắn môi dưới tỏ vẻ không hiểu đang có chuyện gì, đôi tay ôm càng chặt chiếc áo khoác của chị trước ngực.
"Vậy đi thôi, không nên để chú ấy chờ.."
...
Wheein đến văn phòng đã thấy Kim Yong Sun đã ngồi sẵn ở đấy, chị đang chăm chú nhìn một tập giấy phác thảo nhạc trong tay, không để ý cô bước vào.
' Cộc cộc ' Wheein gõ lên cửa phòng hai tiếng để gây chú ý, cả Kim Yong Sun và CEO-nim đều ngước lên nhìn cô, tâm trạng của cô bị chia ra làm hai nửa đối nhau khi cô nhìn thấy Yong Sun cười với mình, đồng thời CEO-nim vẫn bất động, cằm đặt lên hai mu bàn tay nhìn chằm chằm vào cô.
"Chú Do Hoon, unnie"
"Ngồi xuống đi Wheeinie, chú có chuyện muốn thông báo với hai đứa, là dành cho buổi concert sắp tới" CEO-nim cuối cùng cũng cất tiếng, ngài lấy một tập phác thảo nhạc khác đưa cho Wheein. Cô nhìn vào bản phác thảo đã gần hoàn thành, một bài hát mới sao ?
