Chương 5: Vô ý mất luôn nụ hôn đầu đời!

1.2K 118 5
                                    

Nữ sinh nhỏ tóm lấy cổ áo giáp bạc, kéo trụ cả người con gái kia đổ xuống người mình, chớp lấy thời cơ mà ấn môi thật nhanh lên môi đỏ.

"Ngươi!"

Tiếng người thoảng thốt bật ra giữa cái ghì môi táo bạo, cứ mỗi lần hở ra là sẽ bị người kia kéo xuống mãnh liệt, cả chân và tay đều quàng cổ bíu vai, siết chặt lấy eo.

Cảm thụ được cái ấm nóng từ môi mềm, vô duyên vô cớ thành màn tỏ tỉnh công khai, lý trí gợi nhắc nàng rằng đây là chỗ đội quân đang cư ngự.

Bất bình dội thẳng dòng nước lạnh vào nội tâm hỗn độn.

Nữ tướng anh dũng, kiêu ngạo lanh lùng, người – nhìn đám đàn ông bằng nửa con mắt đang bị cưỡng hôn.

"B-buô... m...!"

Thẹn lòng giận long trời lở đất khi nàng lôi mãi không được người kia ra khỏi người.

Chính sức mạnh của sự nhục nhã khiến nàng đứng thẳng dậy trong khi người nọ vẫn hiên ngang bá víu lấy nàng. Lòng nàng rùng mình một cái khi lưỡi nhỏ len lỏi tìm kiếm lưỡi nàng, sợ hãi cùng hoảng loạn làm tay phải đeo giáp sắt đấm thụi vào xương sườn nữ sinh nhỏ.

"Buông!"

Cú đấm tay trái bay đến vừa thời điểm canh chuẩn có chủ ý, cô buông tay để lợi dụng lực tác dụng từ cú đấm kia tạo thế để tạo khoảng trống giữa hai bên càng xa càng tốt.

Nhờ lấy đà tốt mà tiếp tục bị đá lăn như quả bóng bằng bông

"Khụ khụ...!"

Người nhỏ bị đau mà mắt đỏ lên, đấu kiếm vẫn không phải là khoảng nàng giỏi, mà kéo dài tình trạng trên cũng là có lý do. Cô nhặt lấy hòn sỏi và lập tức nhắm đến nữ tướng mặt vẫn còn hao đỏ, đang dùng tay chùi miệng như kiểu nàng mới chạm phải cái gì ô uế lắm.

Hòn sỏi là hư chiêu đánh lạc hướng, một tiếng chửi, cả đội quân im thin thít toát mồ hôi lạnh.

Chỉ một khoảng khắc nữ tướng vung kiếm chém nát cục đá làm hai, người nọ đã vội nhặt kiếm bị văng cách đó không xa, chọn một cây tre mà vung liên tiếp thành một vết cắt ngọt. Nhưng vì thời gian hạn hẹp, tre cứng phải mất thêm chút ít thời gian nữa mới cắt xong, lại có người lao đến.

Nữ sinh cả người nhảy lên cây tre chưa gãy, bẻ cong nó thành đường vòng cung, người kia vừa chém tới thì trời phật phù hộ khiến cô tránh né an toàn lại thu về được khúc tre vừa tầm.

Lảo đảo chạy như chưa từng được chạy, nữ sinh cong chân chạy một vòng về chỗ chiếc kiếm bị trộm còn ở thân tre khi nãy. Liếc sang người xinh đẹp kia mà nháy mắt một cái chọc điên người ta một cái, rồi thừa thế vung cả cây tre dài tạo thế chủ động đánh ngược lại người đòi chém giết.

Dù bất ngờ nhưng vẫn chưa đủ để đánh trúng nữ tướng.

Chỉ bằng một phát chém, cây tre cứng đầu liền bị chặt phăng đi phần ngọn. Tất cả hành động ấy đều được mắt đen ghi nhớ rõ, cô cũng bắt đầu tập trung sử dụng kỹ năng mà cô thành thạo nhất, loan trường côn.

[BHTT][NP][tự viết]__Chó Mèo đoạt Sẻ___Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ