Chap 4

73 17 5
                                    

"Tỏ tình là bước ngoặt cực kỳ quan trọng"

-----------------------

Hôm nay Junhong vẫn phải đi làm bài kiểm tra ở phòng giáo viên. Những tiết học lại trôi qua chậm chạp và nhàm chán với Jongup nữa rồi. Nhưng giữa giờ Toán thì Junhong đã quay về lớp và ngồi cạnh bên Jongup như mọi ngày.

"Hôm nay là xong hết chưa?"

Jongup hỏi thăm khẽ. Dạo gần đây, Junhong có vẻ thay đổi thái độ một chút. Tóc mái của cậu đã được cắt ngắn hơn, khiến gương mặt trở nên sáng sủa hơn rất nhiều. Jongup nhận thấy đã có vài ánh mắt nhìn về phía Junhong.

"Xong cả rồi. Từ giờ không cần lên làm bài riêng nữa."

"Vậy...trưa nay, ăn trưa với tôi ở bãi cỏ nhé."

Jongup ánh mắt lóe sáng, rạng ngời. Junhong ngượng ngùng một chút rồi cũng gật đầu. Junhong lật bài vở ra và bắt đầu chăm chú lên bảng. Jongup thì đã giải xong những bài toán trên bảng. Cậu lại gục mặt xuống bàn và giả vờ ngủ.

Thực chất, Jongup ngắm Junhong. Từ lúc nào, Jongup đã không còn muốn bùng học nữa, mỗi ngày cậu đều đến lớp dù những tiết học vẫn chán chường như bình thường. Và cũng từ lúc nào, Jongup cũng chả muốn ngủ trong lớp nữa, thay vào đó, cậu thích ngắm Junhong lúc chăm chú học bài.

Làm thế nào để tỏ tình với Junhong đây?

----------------------------

Bữa trưa của Jongup được Himchan gói gọn gàng trong một hộp bento. Jongup thầm cảm ơn Yongguk đã chọn một người yêu quá là lý tưởng và chu đáo đi. Himchan vốn rất thích nấu ăn nên Jongup cảm thấy hình như mình đã lên vài ký rồi ấy.

"Cậu sống một mình sao?"

"Tớ sống cùng với ba. Mẹ tớ hay đi công tác lắm."

"Thế làm ca đêm về muộn có làm sao không?"

"Chỗ làm gần nhà lắm. Ba tớ vẫn thường xuyên qua lại để xem chừng tớ mà."

Rồi cả hai lại im lặng. Jongup hết biết hỏi cái gì tiếp rồi. Dù rằng Junhong đã nói nhiều hơn trước được một tí, nhưng vẫn chẳng chủ động. Đa số những câu Junhong nói đều là để trả lời những câu hỏi của Jongup mà thôi.

Chú bò Ferdinand này, tuy to người như thế, thoạt nhìn người ta có thể dè chừng, nhưng thực chất chỉ là một kẻ có tâm hồn hướng thiện, chả chút xấu xa hay đáng sợ. Đột nhiên, Jongup dấy lên chút lo lắng với một vài tình huống vẫn vơ trong đầu mình.

Choi Junhong nhìn kỹ thì rất dễ bị bắt nạt. Jongup vài lần khó chịu ra mặt khi đám con trai nói những điều không mấy tốt đẹp về Junhong. Thậm chí, có lần, Jongup còn hăm dọa một trong số bọn chúng khi có đứa định bày trò trêu chọc Junhong.

Cả đám con gái nữa, có lẽ lần đầu tiên họ thấy một Jongup nghiêm túc, thậm chí là giận dữ lúc họ dành cho Junhong vài lời lẽ không mấy tốt đẹp. Jongup không hề muốn Junhong bị tổn thương.

"Này, nếu làm ca đêm mà có vấn đề gì, cứ gọi cho tôi nhé. Tôi sẽ chạy đến với cậu."

Jongup nói với ánh mắt đang mơ màng nghe nhạc. Xong cậu mở mắt ra nhìn Junhong. Gương mặt Junhong từ ngạc nhiên, chuyển sang hoang mang xong rồi lại ngượng ngùng. Cái chế độ xấu hổ lại bật lên và cậu nhóc lại cúi mặt xuống nhìn tay mình đang vò vò gấu áo.

[SHORTFIC|| B.A.P|| JONGLO] - KẾ HOẠCH YÊUKde žijí příběhy. Začni objevovat