Chương 21 - 30

14.9K 280 100
                                    

Khúc dạo đầu của buổi lễ trăng tròn (hạ)

"Tạp Ân, ngươi nhìn thấy Viêm không? Người nào là hắn chứ? Có bị thương không?" Lâm Thông Bảo kéo quần áo Tạp Ân bên cạnh hỏi, không hỏi Hàn là vì Lâm Thông Bảo cảm thấy Hàn cũng giống như Viêm đều là người không thích nói, còn Tử thì rất phúc hắc, cùng hắn nói chuyện tránh không được bị trêu chọc.

"Nha, tiểu khả ái ngươi lo lắng cái gì? Yên tâm đi, Viêm rất tốt!" Kết quả vẫn bị Tử cười nhạo. . . . .

"Không có việc gì, chỉ vừa mới bắt đầu thôi." Hàn ngưng thần quan sát trận đấu trên sàn, đối Viêm hắn vẫn có lòng tin.

". . . . ." Bị thưởng đáp*, Tạp Ân tỏ vẻ chất phác vô tội.

(*) bị đoạt quyền trả lời.

"Thực không có chuyện gì sao? Nhưng mà nhiều người như vậy. . . ." Lâm Thông Bảo cảm giác mình bị lừa dối, làm gì có chuyện một người đánh với nhiều người như vậy? Căn bản không công bằng a!

"Chờ một chút nữa, những người khiêu chiến sẽ toàn bộ lên sân hỗn chiến." Tựa hồ rất có kinh nghiệm, Khải Đạt nói: "Mỗi lần so đấu, những thú nhân sẽ để cho mấy người mạnh nhất lên công kích trước, những thú nhân còn lại sẽ đi lên tiến hành hỗn chiến sau khi các thú nhân trước đó thua, nhưng chỉ cần bị đánh ra ngoài, coi như là thua."

"Thông Bảo ngươi yên tâm đi, xem chừng, Viêm đã đánh ngã vài người, hiện tại chỉ cần đứng vững đánh với các thú nhân còn lại là được rồi." Lạp Á cũng có chút kích động nói.

Lâm Thông Bảo lau đi hắc tuyến tiếp tục cố gắng theo dõi, nhưng mà nửa ngày đã trôi qua, hắn vẫn nhìn không rõ bóng người nào trên sân đấu——- được rồi, ta là người địa cầu không cùng quái thú so đo, ta vẫn là người bình thường! o(_)o

Tuy rằng không thể thấy rõ, nhưng Lâm Thông Bảo vẫn cố gắng từ trong khe hở nhìn tới sàn đấu, trong lòng không ngừng lẩm nhẩm oán hận: Đánh! Đánh! Đánh! Ta đánh chết đại quái thú nhà ngươi, ta cho các ngươi khiêu chiến! Ta đánh đánh đánh đánh đánh. . . . .(được rồi, ta nói ngươi rốt cuộc có bao nhiêu oán niệm a!)

Hơn nửa ngày trôi qua, trên sàn đấu thú nhân bắt đầu càng ngày càng ít, Lâm Thông Bảo cuối cùng cũng thấy được thân ảnh của Viêm, có lẽ quá quen thuộc, hắn liếc mắt tới thân ảnh màu vàng đứng giữa sân kia, trên người còn khoác cái áo làm từ da thú mà Lâm Thông Bảo may cho, Lâm Thông Bảo hai mắt đẫm lệ, ni mã! Rốt cuộc để cho hắn nhìn đến người được không?!

Lúc này, Viêm đang cùng ba cái thú nhân giằng co căng thẳng, Viêm rất cao lớn, nhưng đối phương cũng không kém, tên thấp nhất cũng chỉ thấp hơn Viêm nửa cái đầu. Ba thú nhân hiển nhiên tìm cơ hội đem Viêm đánh ngã, bao vây Viêm chậm rãi chuyển động. Trải qua ban ngày so đấu, Viêm bắt đầu có chút kiệt sức, hắn thở phì phò đề phòng công kích của ba người.

Đột nhiên một thú nhân tóc xám bắt đầu chuyển động, gã một quyền đánh tới mặt Viêm, ý đồ đem Viêm đánh bay, Viêm nhanh chóng đưa tay chắn ở trước mặt, kết quả thú nhân kia thế nhưng thay đổi phương hướng chuyển xuống đánh lên bụng của Viêm, lúc này, hai người khác cũng nghĩ cơ hội đã đến, đều xông tới.

THÚ NHÂN CHI ĐÁI THƯỢNG KHÔNG GIAN G XUYÊN DỊ GIỚIWhere stories live. Discover now