Chap 9: Hành hạ (tiếp theo)

Začít od začátku
                                    

_Xem nào, tôi sẽ cho cô biết cảm giác của tôi đau như thế nào khi biết tin Miyu như thế, Lucy à!

Sợi xích bất thần bốc cháy, ngọn lửa như bất thần len lỏi trong cơ thể cô. Nóng, và đau rát quá. Cứ như lục phủ ngũ tạng trong cô bị thiêu đốt rồi chảy ra vậy. Cô hét lên đau đớn, đây chẳng phải là sát thương bên ngoài nữa, ma dường như nó ăn sâu vào từng thớ thịt bên trong cơ thể, ăn sâu vào cả tủy sống. Mồ hôi chảy ròng ròng, cả cơ thể đỏ rực vì hơi nóng, cô cố gắng giãy giụa nhưng không được. Ngọn lửa như đốt cháy cô từ bên trong, chẳng cách nào có thể dập tắt. Những giọt mồ hội mặn chát chảy xuống, chạm phải những vết thương lại khiến cho nó sưng tấy lên đau đớn. Anh đứng nhìn cô tuyệt vọng trong đau đớn mà cười lớn. Cầm một chiếc lọ với thứ chất lỏng sền sệt màu xanh, anh tiến tới đổ lên trên cơ thể cô. Một cơn đau ập tới, cô hét lên khi cái thứ chất lỏng đó từ từ đổ xuống người, Nó cứ như là axit nhưng lại không gây ra vết thương gì trên cơ thể. Khóe mi ầng ậc nước mắt, nhưng cô không dám khóc, sự đau đớn dâng trào, nhưng cô chẳng còn dám la hét, đôi môi chỉ biết cắn chặt lại àm chịu đựng cơn đau. Cơ thể cô, nơi đâu cũng dính phải máu, từ khuôn mặt đến cả cơ thể, mọi ngóc ngách trên đó chẳng chỗ nào còn nguyên vẹn cả. Anh phất tay, ngọn lửa trên sợi xích biến mất, cả cơ thể cô vì thế mà thả ra, đầu gục xuống, cả cơ thể nếu như không có sợi xích thì sẽ rơi tự do. Miệng mở ra, cô thở hồng hộ đầy mệt mỏi, ho khan vài cái ra một ngụm máu. Anh tiến tới gần cô, khẽ nâng mặt cô lên. Khuôn mặt trắng bệch, khóe môi có một đường máu chảy dài, đôi mắt màu chocolate như muốn nhắm lại đầy bất lực. Anh rút ra một con dao cán vàng sáng loáng đưa ra trước mặt cô, mỉm cười khinh bỉ hỏi:

_Lucy, chắc hẳn cô nhớ con dao này nhỉ? Bây giờ tôi thử rạch một đường nhé!

Xẹt! Ngay phần eo cô, một đường rạch dài xuất hiện, máu bắt đầu chảy. Hai bàn tay cô cuộn tròn lại thành nắm đấm, cố gắng không hét lên. Xẹt, đường rạch kế tiếp xuất hiện ngay cánh tay phải, và rồi đùi, vai, ngay cả khuôn mặt cô anh cũng không tha. Máu chảy từ từ trên cơ thể kia, anh bật cười điên dại khi thấy cô trong hoàn cảnh thế này. Cầm con dao lên để ngay đôi cánh, anh thì thầm:

_Để xem, tôi rạch một đường trên đôi cánh cô luôn tự hào nhé!

_Đừng... đừng mà... xin chàng...

Xẹt! Không để cô kịp dứt câu, anh đã nhẫn tâm rạch một đường. Ánh sáng bỗng ánh lên dữ dội ngay trên đường rạch. Mắt cô bỗng trợn tròn, khuôn mặt trắng bệch, miệng há hốc không nói nên lời. Nỗi đau này, không còn ngôn từ để diễn tả. Đôi cánh như là linh hồn của cả loài tiên lẫn loài rồng. Nỗi đau khi đôi cánh của mình bị thương, hơn gấp hàng vạn lần so với những vết thương khác. Đau đến nỗi, chẳng thốt được nên lời!

_Sao nào, thêm vài đường nữa nhé!

Xẹt, xẹt, xẹt, xẹt! Bốn đường chém liên tiếp xuất hiện trên đôi cánh, ánh sáng liên tiếp ánh lên từ những vết chém. Há hốc mồm, lồng ngực cô phập phồng mãn liệt, đôi đồng tử giãn ra hết cỡ. Đau đớn quá, nhưng chẳng còn thốt lên được lời nào, chỉ còn những giọt nước mắt liên tiếp lăn dài. Tia sáng lóe lên từ những vết thương phụt tắt, mọi thứ xung quanh cô tối sầm lại. Đau đớn đến độ ngất xỉu, cô chẳng còn biết chuyện gì nữa. Đuối lắm rồi, sức lực cô bị rút cạn kiện chẳng còn thứ gì. Rầm! Cả thâ thể cô rơi tự do trên nền sàn, anh hướng đôi mắt nhìn cô, trong túi rút ra một lọ nước màu xanh. Bàn tay to lớn nắm tóc cô, da đầu cô căng ra, nhưng cô chẳng còn cảm nhận được gì. Kề chiếc lọ vào miệng, thứ nước xanh từ từ chảy vào miệng cô. Anh không thể để cô chết được, như thế thì quá tiện nghi cho cô. Thứ nước này, sẽ phục hồi toàn bộ máu trong người cô, để cô không thể chết vì mất máu, như thế anh mới có thể tra tấn cô, làm cho sống chẳng bằng chết. Đi ra ngoài, cánh cửa nặng nề đóng lại. Mọi thứ... dường như chưa từng xảy ra.

A nhon! Mị trở lại rồi đây! Nhưng chắc mị ko còn độc giả nào đâu nhỉ! Mị đành phải tự kỷ đọc rồi! Fairy Tail đã kết thúc, mị cũng định xoá fic, các độc giả cho ý kiến đi! Rất chi là xin lỗi vì gần 2 năm mới đăng lại, chung quy vì tại bệnh lười thôi a~ Dù gì cũng welcome back tất cả những độc giả nếu có, và xin hãy vote nhiệt tình nếu có người đọc luôn nha

(NALU) TA YÊU NÀNG, THÁI TỬ PHI CỦA TA! (HẾT DROP RỒI NHA!)Kde žijí příběhy. Začni objevovat