Chương 158: Ba, con làm ba mất mặt rồi.(Edit: xASAx)

Start from the beginning
                                    

Cố Uy Đình trực tiếp đưa tay giúp Bạch Lạc Nhân thực hiện nhiệm vụ này.

Tai Cố Hải đang dựng thẳng, nghe chuông cửa reo, khóe miệng nhếch lên thành một hình cung.

Không chịu nổi hả?

Bộ dạng đắc ý đi ra ngoài.

Chậm rãi vặn khóa cửa, chậm rãi mở rộng cửa, sau đó rất nhanh đem người ngoài cửa lôi vào, đột nhiên ở trên môi người kia tập kích một cái.

Một cái này, thật sự là vừa mạnh mẽ vừa chính xác.

Ngay cả bộ mặt vẫn luôn đơ ra của Cố Uy Đình giờ này khắc này cũng lộ ra bộ dạng giật mình.

Mười bảy năm, tròn mười bảy năm, ngoại trừ thời gian Cố Hải mới ra đời, tè trên cổ ông, hai cha con cũng không có thêm tiếp xúc thân thể nào.

Biểu tình Bạch Lạc Nhân tự nhiên không cần phải nói, tay che nửa bên mặt, cái cằm cười đến mức cũng sắp trật khớp.

Cố Hải trợn tròn mắt, lão già này ở đâu lại chui ra hả?

Mình vừa hôn không phải là... Fuck! Mình còn thấy sao giống như hôn một tấm thép!

Ba người đứng ở cửa, ai cũng không mở miệng nói, bầu không khí hoàn toàn chết lặng.

Cố Hải tự làm tự chịu, dù sao cũng hôn rồi, lúc này lại nói hôn nhầm, không phải là không đánh đã khai sao? Nếu như kết cục đã định, cứ như vậy đi, hôm nay tôi bất chấp tất cả.

"Ba, ba tới rồi." Cố Hải hướng Cố Uy Đình lộ ra một nụ cười xán lạn.

Cố Uy Đình cười cười có chút cứng ngắc, nhưn đích xác thì ông cũng cười, so với dáng vẻ tươi cười trước đây rất có ý nghĩa.

Bạch Lạc Nhân ho nhẹ hai tiếng, theo Cố Uy Đình đi vào phía sau, đến bên cạnh Cố Hải, chu mỏ ném cho cậu một cái hôn. Cố Hải tức đến men răng cũng bị nghiến mất một lớp.

"Đang ăn cơm à?" Cố Uy Đình ngửi thấy được chút mùi cơm.

Cố Hải tiếp tục giả bộ nhiệt tình, "Đúng vậy, hay là ba cũng ngồi xuống ăn chung?"

Cố Hải sở dĩ can đảm nói như vậy, chính là chắc chắc Cố Uy Đình sẽ không tham gia cùng bọn họ, nào ngờ tới hôm nay Cố Uy Đình nhận được một cái hôn của con trai, tâm tình rất tốt, lúc này sảng khoái đồng ý.

Hai đứa con trai ngồi ở đối diện, nhìn Cố Uy Đình không ngại ngùng dùng đũa gắp một viên thịt vào trong chén.

Hai viên thịt cuối cùng.

Cố Uy Đình gắp đi một, cũng có nghĩa chỉ còn dư lại một để gắp.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh!

Đũa hai người đồng thời đặt ở mép bàn, hơi dừng một chút, điều chỉnh tư thế tốt nhất, còn chưa bắt đầu chém giết, liền thấy viên thịt kia bay lên, làm ra một độ cong duyên dáng rơi xuống trong chén Cố Uy Đình.

"Mùi vị không tệ." Cố Uy Đình một miệng một cái.

Cố Hải và Bạch Lạc Nhân nhìn nhau, cùng nhau vùi đầu, giống như đà điểu lùa cơm trong chén.

Thượng Ẩn-Sài Kê Đản (Tiểu Phong gia trang)Where stories live. Discover now