7 Sự thật về anh

726 55 5
                                    

Tiếp nhé mọi người :> Ra chap mới khá lâu nên xin mọi người thông cảm nha

Chap này cực hư cấu :">

.........................

-"Nếu...cậu thật sự muốn biết?"-Anh nhẹ giọng

-"Rất luôn là khác!"-Mặt cậu hớn hở

-"Ừm....thật ra tôi là một người bình thường thôi...nhưng đó là từ nhiều năm trước...Hồi đó..tôi từng sống ở ngôi làng cho các pháp sư chế thuốc và tôi ở đó với tư cách là người bảo vệ ngôi làng. Vì vậy, tôi đã quen với một pháp sư,cô ấy tên Sandara.Chỉ là bạn bè thôi nhé! Chứ không phải là mối quan hệ nào đó xa xôi hơn đâu!! Nhưng...lại có một người không nghĩ như vậy...ChoiTop"-Nhắc đến cái tên này, mặt anh đanh lại, tỏ vẻ khó chịu-"...Cũng chính vì mê mệt vẻ đẹp của Dara mà hắn đem lòng yêu say đắm *Cười nhếch mép* trớ trêu thay...cô ấy thích tôi... Mà lúc đó, tôi chẳng biết 2 chữ "tình yêu" là gì cả! À...và cả 2 chữ "đề phòng" nữa! Nói trắng ra là tôi cũng chả biết hắn ghét tôi đến mức nào nên...bị hắn hại...."

-"Bị hắn hại? Ý anh là sao chứ??"- Cậu cắt ngang lời anh

-"Ừ! Hắn thật sự rất ác...hắn dụ tôi uống một loại thuốc biến tôi thành hình dạng gớm ghiếc như thế này này"-Anh lấy tay chỉ chỉ vào người-"Hắn muốn nhìn tôi chết bằng cách dân làng chém giết, trốn chui trốn nhủi thì phải...hắn chẳng cho tôi chết ngay tức khắc đâu. Cơ mà số tôi chưa tận..có một người yêu thương như thế..."- Vẻ mặt của anh như có lỗi

-"Ý anh là Dara? Đúng chứ?"-Cậu nghiêng đầu hỏi

-"Một người con gái tốt! Nhưng lại không biết lựa người đàn ông phù hợp *Thở dài* Cô ta đã bỏ ra hết mọi sức lực, tâm quyết để chế tạo ra một loại thuốc có khả năng giúp tôi trở lại một người bình thường....nhưng vì thuốc của tên khốn kia thật sự quá mạnh nên không hoàn toàn biến lại thành người được...Cũng vì quá lao lực vào loại thuốc đó nên cô đã kiệt sức mà mất...Lúc Dara mới mất...chẳng ai thấy tên khốn kia cả..."

Một chũi kí ức đau buồn thoáng chạy qua trí nhớ của anh

-"J..Ji..Yong à! Top...hắn...Cậu..nên cẩn thận... tớ...thật sự mệt lắm rồi..Cậu phải sống thật tốt nhé!"-Những lời nói cuối cùng của Dara sau khi cô đưa cho anh lọ thuốc, tận mắt nhìn anh nốc cạn. Cười hạnh phúc rồi gục người xuống lòng bàn tay của anh.

-"Tớ hứa với cậu!"

Đó là nụ cười cuối cùng anh được thấy trên khuôn mặt của cô

..............

Nghĩ lại làm lòng anh chợt nhói. Không phải anh yêu cô, nhưng anh thật sự rất nể phục những người có thể hi sinh vì tình cảm như cô.

'Liệu...mình có làm được không?' -Câu hỏi bỗng xuất hiện trong đầu anh chỉ trong giây lát

-"Trên đời có chuyện kì diệu như thế sao ?"-Cậu đang há hốc mồm với câu chuyện của anh đồng thời cũng kéo anh về hiện tại

Anh lắc đầu tự trách 'Sao lại nghĩ vẫn vơ trước mặt con gấu trúc ngốc thế này...thật là...'

Còn cậu...Trong đầu cậu giờ hiện lên cả ngàn câu hỏi. Bệnh tò mò tái phát -.-

[Gri]Fanfic-Quỷ-Where stories live. Discover now