Chương 44

Mulai dari awal
                                    

"Thầy muốn nói gì với tôi?" Anh hỏi thẳng.

Derian cau mày. Là người công tác trong lĩnh vực văn học, ông không quen với lối diễn đạt thẳng thừng như thế. "Tong hẳn đã nói với anh về lời hứa của tôi. Tôi không biết gia đình yêu cầu em ấy những gì, nhưng Tong thực sự có năng khiếu về nghệ thuật thi ca. Lawrence còn là thần tượng của em ấy nữa. Tôi nghĩ gia đình, và bao gồm cả anh đây, không nên ngăn cản sự phát triển của em ấy trên con đường này. Dù sao, lần đầu tiên gặp Tong, tôi đã nghe em ấy nói mình không thích bị bất cứ điều gì ràng buộc, kể cả điện thoại."

Derian nở một nụ cười mỉm, vỗ tay cho màn diễn tập vừa khép lại. Đoạn ông cất bước lên sân khấu.

Đứng giữa vòng quây của bạn học, Đồng Ngôn đưa mắt nhìn xuống Yên Hồi Nam bên dưới, cách chân thành thiết tha.

Yên Hồi Nam rất muốn hỏi hắn, rằng em đồng ý kết hôn với anh có phải chỉ vì tuân theo ý muốn của cha em, ngài Đồng Sĩ Hoa, hay không?

Nhưng anh không hỏi, thời gian cũng chả cho phép. Điện thoại di động đổ chuông cắt ngang giữa huyễn tưởng và thực tại.

Nhìn Yên Hồi Nam xoay đi, Đồng Ngôn vừa toan dợm bước đã bị thầy Derian giữ lại giảng giải cảnh diễn.

"Ừ?" Đóng cửa nhà hát lại, hệ thống sưởi theo đó cũng mất tăm. Mỗi lần nói là một lần Yên Hồi Nam phả ra những luồng khói trắng.

Bên phía Văn Phong rất ồn, hẳn đang dự tiệc gì nữa. "Này, cậu đến Edinburgh gặp bạn nhỏ hả?"

"Nếu rảnh quá không có việc gì làm, để tôi gọi cho tổ kỹ thuật, bảo rằng cậu muốn dẫn họ đi học hỏi ở TSI nhé," giọng anh lạnh te.

"Xin cậu đó, tha cho tôi đi, coi vậy chứ tôi bận lắm! Nào, có chuyện đây. Hagen sẽ tổ chức một cuộc họp thường niên trước lễ Giáng Sinh, diễn ra trong hai ngày thôi. Cậu nhận được thư mời chưa?"

Hm, có vẻ đã nhận được thư mời... vào đêm hôm kia? Nhưng lúc đó có quá nhiều việc quan trọng đáng để bận tâm hơn, anh đã không bấm vào xem.

"Không đi," anh nói.

Văn Phong thở dài. "Nghe tôi, lần này không đi là thực sự toi đấy. NEWTime, một trong những công ty suýt trở thành đối tác mới của gã, cũng nhận được thư mời. Họ lân la hỏi hết người này đến người khác trong circle của tôi về quà biếu. Mà cậu, đối tác kinh doanh chân chính thực thụ, lại không đi? Cậu nói xem, vậy coi sao được?" Văn Phong khó mà tưởng tượng hậu quả của nó. "Xong cái tối mai là hả, tên của cậu sẽ xuất hiện khắp Phố Tài chính luôn đấy. Họ sẽ giật tít, tổng giám đốc TSI ăn cháo đá bát, lợi dụng Mr. Hagen rồi ruồng bỏ!"

Vấn đề ở đây, Đồng Ngôn chính thức chào sân cũng là tối mai. Yên Hồi Nam lâm vào tiến thoái lưỡng nan.

Văn Phong khuyên hết nước hết cái: "Đồng Ngôn nhất định sẽ hiểu cho cậu. Chưa kể, buổi trình diễn kiểu này thường sẽ được ghi hình, hai người các cậu có thể ôm nhau xem sau mà. Dù sao cậu cũng có hứng thú với mấy chuyện kịch nghệ này đâu." Gã thay anh ra quyết định, khi thấy Yên Hồi Nam đang lưỡng lự. "Vậy nhé. Quà, tôi chọn; còn cậu, nói chuyện với Đồng Ngôn ngay đi. Làm gì làm mai cũng phải về."

(end). biển khát - nhất chỉ hoài dãTempat cerita menjadi hidup. Temukan sekarang