4. Bình minh của sự diệt vong

Start from the beginning
                                    

Khi mặt trời lên cao hơn, vẽ nên chiến trường với sự tương phản rõ rệt giữa ánh sáng và bóng tối, lực lượng của Lilith dần nhận ra họ liên tục bị đẩy lùi bởi những mưu mẹo của tinh linh. Và trung tâm của tất cả là Elarion, người không hề nao núng, một tướng soái kiệt xuất, người trong cảnh ngộ khó khăn nhất cũng tỏa sáng rực rỡ như biểu tượng của sức mạnh không khuất phục.

Ánh mắt sắc lạnh của Elarion quét qua cảnh tượng hỗn loạn, hơi thở của anh đều đặn giữa tiếng vang của chiến tranh. Anh nhún mình khi một bóng tối lướt qua, né đi một lời nguyền từ các pháp sư của Lilith, và đáp trả bằng một bức tường sáng chói.

"Điện hạ!" Tiếng gọi vang vọng, xuyên qua tiếng ồn của trận chiến như tiếng chuông bạc đầy cấp bách và tuyệt vọng. Một hình bóng cô độc xông tới, xuyên qua những chiến binh đang giao tranh với sự nhanh nhẹn kỳ lạ. Người đưa tin này, với chiếc áo choàng màu xanh của rừng rậm phấp phới, như một mũi tên hướng thẳng vào trái tim của Elarion.

"Nói đi," Elarion ra lệnh, vừa nói anh vừa chặn đứng một luồng năng lượng đen đúa bằng thanh kiếm của mình.

"Con tin," Nữ tinh linh thở hổn hển, mắt mở to trong sự kinh hoàng. "Ở biên giới, Lilith đã xích họ lại. Ả ta muốn... ngài đầu hàng."

Elarion cảm nhận được trái tim quặn thắt, nhưng vẻ mặt anh vẫn giữ được sự điềm tĩnh. Sinh mạng đang bị đe dọa, những sinh mạng vô tội đang treo lơ lửng, vậy mà sức nặng của chiếc vương miện vẫn đè nặng lên anh, thì thầm về sự thật ghê lạnh của quyền lực: đôi khi phải hy sinh.

"Đi thôi," anh bảo người đưa tin, giọng anh bình thản. "Hãy nói với chúng... Hãy nói với chúng rằng chúng ta không nhượng bộ những kẻ bạo chúa."

Cô lưỡng lự, ánh mắt dò xét anh, sau đó gật đầu và mất hút vào cuộc chiến.

Chỉ trong một khoảnh khắc, Elarion nhắm mắt, tự cho phép mình thầm cầu nguyện cho những người bị giam cầm. Khi anh mở mắt, trong ánh nhìn là sự quyết đoán của một người đã vượt qua thử thách, sẵn sàng đối mặt với mọi khó khăn.

"Theo ta," anh ra lệnh cho các chỉ huy của mình, dẫn họ xuống một thung lũng kín đáo, dưới gốc cây cổ thụ là niềm hy vọng cuối cùng của họ, một hiện vật cội nguồn của quyền lực, mang theo di sản của các thế hệ đã qua.

"Đây," anh thì thầm, tay đặt lên thánh vật. "Là trái tim của rừng." Sự chạm nhẹ của anh đánh thức nó, thung lũng chợt sáng rực ánh xanh, những tia năng lượng rực rỡ vươn ra vuốt ve vùng đất bị thương này.

Elarion truyền ý chí của mình vào Trái tim, hướng dẫn sức mạnh của nó quét qua chiến trường. Nơi nó đi qua, bóng tối tan biến, và những tinh linh tìm thấy trong mình sức mạnh mà họ chưa từng biết đến. Cây cối cong mình che chở, gió gào thách thức, và đất đai nâng lên như bức tường vững chãi chống lại đoàn quân của Lilith.

Đây không chỉ là một cuộc lật ngược tình thế; đó là một tuyên ngôn được khắc sâu vào bản chất của thế giới này, rằng tinh linh sẽ đứng vững không bị chia cắt, và ma thuật của họ là biểu tượng của sức mạnh kiên cường, sâu sắc trong tâm hồn. Elarion cảm nhận ánh sáng từ thánh vật chảy trong huyết quản mình, gắn kết anh với từng chiếc lá và từng viên đá, từng giọt máu đổ ra để bảo vệ vương quốc mà anh yêu thương.

"Đây sẽ là biên giới bất khả xâm phạm của chúng ta," anh tuyên thệ, tiếng nói của anh dội vang, mang theo quyền năng của cổ vật. "Vì quê hương, vì những người thân yêu của chúng ta, vì sự thiêng liêng của cuộc sống, chúng ta sẽ sát cánh cùng nhau!"

Khi âm thanh cuối cùng của lực lượng Lilith rút lui dần vang xa qua khu rừng đã chịu nhiều tổn thất, Elarion đứng giữa đống đổ nát của những tòa tháp kiêu hãnh một thời và những chiến binh đã ngã xuống. Ánh sáng rực rỡ của cổ vật dịu lại thành một ánh sáng nhẹ nhàng, năng lượng xanh tươi của nó đã được dùng để cứu cả một vương quốc. Với đôi tay run rẩy, anh vô hiệu hóa nguồn năng lượng của Trái Tim Rừng, làm im lặng tiếng vo ve lan khắp chiến trường như nhịp tim thứ hai.

Nỗi buồn thấm đẫm trên khuôn mặt của những chiến binh khi họ quỳ xuống, không phải vì thất bại mà vì một sự giải thoát sâu sắc. Elarion đi qua họ, ánh mắt anh quét qua những người bị thương đang được những tinh linh với đôi tay tỏa sáng nhẹ nhàng chữa trị. Từng tiếng rên rỉ đau đớn, từng lời thì thầm cảm ơn từ đôi môi nứt nẻ, đè nặng lên lương tâm anh. Cái giá phải trả cho sự sống sót của họ khắc sâu vào từng đường nét trên khuôn mặt anh, khắc sâu bởi nhận thức về những người mà anh không thể cứu.

"Kiên cố vành đai," anh ra lệnh. Giọng nói của anh mang theo sức nặng của mệnh lệnh và một nỗi buồn không thể diễn tả được. "Chúng ta phải sẵn sàng nếu họ quay trở lại." Các chiến binh của anh đáp lại bằng cái gật đầu, ánh mắt họ phản chiếu sự kiệt quệ nhưng cũng đầy quyết tâm, khi họ bắt đầu củng cố những gì còn lại của hàng phòng thủ. Đó là điệu nhảy sinh tồn mà họ biết rất rõ rằng mỗi bước đi là sự cân bằng giữa việc tôn vinh những người đã ngã xuống và chuẩn bị cho những trận chiến sắp tới.

Bóng đêm buông lơi, mang đến sự im lặng bao trùm vương quốc, bóng tối là nơi ẩn náu cho Elarion, một mình trên đỉnh bức tường cao nhất. Anh dõi mắt về phía chân trời, nơi bóng tối tụ lại, dường như báo hiệu những khó khăn mới. Những ký ức trong ngày hiện lên trong tâm trí anh, tiếng va chạm của thép, tiếng gầm của phép thuật, và tiếng kêu đau khổ của những người vô tội.

Hình bóng của Lilith ám ảnh suy nghĩ của anh, như một lời nhắc nhở rằng cuộc chiến này còn xa mới đến hồi kết. Trái tim anh siết lại khi anh nghĩ về những ngày tới, những ngày đầy ắp những hy sinh mơ hồ. Anh còn phải đánh đổi bao nhiêu nữa? Trái tim anh, vốn đã chất đầy sinh mạng của người dân, dường như không thể nào chịu đựng thêm nữa.

"Dù ra sao," anh thầm thì với gió, lời thề của anh là lời thề với những ngôi sao chứng kiến mọi điều trong im lặng. Vì sự thiêng liêng của vương quốc, vì hòa bình được ca tụng trong những bài đồng ca, anh sẽ đương đầu với bóng đêm đang đe dọa bủa vây.

Elarion nhắm mắt, cho phép bản thân thả lỏng một chốc dưới bầu trời đêm. Ngày mai sẽ đem đến những khó khăn mới, có thể còn nặng nề hơn những gì đã trải qua. Nhưng đêm nay, anh cho phép mình cảm nhận vị ngọt của chiến thắng, dù nó có cay đắng. Hoàng tử tinh linh hiểu rằng con đường phía trước sẽ được lát bằng những hy sinh cá nhân, những điều mà giờ đây anh đã sẵn sàng thực hiện. Vì đất nước, vì người thân yêu của mình, anh sẽ phải đối mặt với những quyết định đau lòng bằng sự dũng cảm kiên cường hơn cả ngày hôm nay.

[Nữ công nam thụ] Cuộc chinh phục của nữ hoàngWhere stories live. Discover now