Một chưởng này Vu Mông Mông đã vận hết sức. Vu Mông Mông thổi thổi bàn tay, hướng về phía nữ quỷ biến mất gào to.

"Đồ nhắm à? Có ta ở đây, ngươi mới chính là "đồ nhắm"!"

Nữ quỷ thực mau liền bay ngược trở lại. Vu Mông Mông túm lấy ả, tay trái nắm thành quyền dùng sức đánh. Nữ quỷ giãy giụa chạy trốn, nửa đường lại bị Vu Mông Mông bắt về.

"Còn chạy trốn được hả? Xem ra ta đánh chưa đau rồi."

Vừa dứt lời, cô vặn tay "răng rắc" tăng thêm sức lực.

Sư Chi Phó phụ trách chiếu sáng: "..........."

Ngoại trừ ngôn ngữ nghèo nàn, hắn không có cảm tưởng gì khác.

Vu Mông Mông đánh một hồi lâu, đến khi bắt đầu thở hổn hển mới dừng lại nghỉ ngơi.

"Đều tại ngươi, hại tay phải của ta lại đau nhức. Ngươi nói đi, không thể chọn lúc khác hay sao? Cố tình chọn thời điểm này, đúng là chẳng thức thời chút nào."

Vu Mông Mông ghét bỏ đá đá nữ quỷ bị đánh nằm bò trên mặt đất đang khóc thút thít.

"Khóc lóc cái gì? Còn khóc ta lại đá ngươi đấy!"

Nữ quỷ mặt mũi bầm dập co rụt thân thể lại, lập tức im bặt. Vu Mông Mông đỡ cánh tay phải. Sư Chi Phó nhìn thấy động tác của cô liền nhíu mày tiến lên nâng đỡ.

"Cô cẩn thận một chút, tìm được anh Thành thì chúng ta lập tức trở về, nơi đây không thể ở lâu."

Mặc dù cô có thể đánh quỷ, nhưng ngộ nhỡ có nhiều lệ quỷ cùng tấn công... ba đánh một không chột cũng què......

Vu Mông Mông gật đầu với Sư Chi Phó, đi tới đá nữ quỷ trên mặt đất.

"Người ở đâu?"

Nữ quỷ co đầu rụt cổ chỉ đường.

"Ở phía trước....."

Vu Mông Mông liếc mắt nhìn ả một cái.

"Vì sao ngươi không ăn anh ấy?"

Miếng mồi thơm ngon như vậy, không lý nào ả nhìn thấy mà không chảy nước miếng.

"Vốn dĩ ta định ăn rồi, nhưng trước khi hôn mê hắn có nhận một cuộc điện thoại. Biết được còn có hai người nữa, ta liền nghĩ hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, dẫn hết tới đây......"

Tuy nhiên ả không ngờ kẻ tới lại là nữ ma đầu này. Nữ quỷ nhút nhát sợ sệt len lén nhìn Vu Mông Mông. Ngày hôm qua, ả mới nghe chuyện đám lệ quỷ trong bệnh viện bị người ta đánh suýt hồn phi phách tán. Ai ngờ hôm nay ả liền đụng phải. Sớm biết thế này ả đã không nổi lòng tham.......

Vu Mông Mông lắc đầu nói.

"May mà ngươi không xuống tay, bằng không ngươi đã gặp tai ương rồi, có khi còn liên lụy tới họ hàng hang hốc cả nhà ngươi nữa....."

Nữ quỷ giương đôi mắt sưng như quả táo tàu, khó hiểu nhìn về phía Vu Mông Mông. Liên quan gì đến cả họ nhà ả?

Khuôn mặt nhỏ của Vu Mông Mông bỗng trở nên nghiêm túc.

"Ngươi biết người bị ngươi bắt là ai không?"

Câu này nghe quen quen, Sư Chi Phó có dự cảm không tốt.......

Nữ quỷ tràn đầy lòng hiếu học chuyên tâm nghe Vu Mông Mông dạy bảo, còn cố ý nâng thân thể để dễ bề lắng nghe.

"Người ta chính là cha ngươi!"

Vu Mông Mông thập phần hung dữ cúi đầu quát nữ quỷ trên mặt đất.

Nữ quỷ: ".........."

Sau khi phản ứng lại, ả lập tức quỳ rạp trên đất khóc đến trời đất tối tăm. Năng lực yếu kém bị người khác bắt nạt thì thôi đi, ngay cả cha mẹ thân sinh của mình cũng bị lôi lên mắng, ả thật thê thảm mà...... Hu hu hu.......

Vu Mông Mông nhìn nữ quỷ khóc rống lăn lộn trên mặt đất, bộ dạng vô cùng "sám hối", liền cảm thấy vui mừng.

"Biết sai mà sửa là tốt rồi, khóc tiếp đi, vốn dĩ chính là ngươi làm sai!"

Sư Chi Phó: ???

Hắn không hiểu cô đang nói cái gì?

Nữ quỷ trên mặt đất vừa tạm dừng tiếng khóc nghe cô nói, sau đó liền khóc lóc càng thê lương hơn.

[Edit] Xuyên vào truyện gay phải làm sao?Where stories live. Discover now