Chương 67

4.5K 340 53
                                    

Văn Cẩn Ngôn không thể tin vào mắt mình, quá đột ngột.

“Em…” Cô ho sặc sụa vì làn khói còn sót lại, “Sao em lại ở đây?”

Hỏi xong, sợ mình sinh ra ảo giác, cô lại hỏi: "Là em thật sao?"

Sao Lục Kiều Vi thấy không giống, người trước mặt không hề giống Văn Cẩn Ngôn, có thể là người khác không? Chỉ là giống nhau mà thôi.

Người này hoàn toàn không giống bị khi dễ chút nào! Bạn gái của nàng chính là ở nhà đòi ôm ôm vuốt ve hôn hôn, lúc đi còn nước mắt lưng tròng luyến tiếc!

Nàng véo vào đùi mình, là đau!

Cho nên nàng là thật, Văn Cẩn Ngôn cũng là thật.

Khi người ở đầu bên kia điện thoại nghe thấy hai người nói chuyện, cũng không ngừng nói, pha trộn giữa tiếng Trung và tiếng Pháp.

Văn Cẩn Ngôn nhẹ giọng nói: "Được rồi, đừng quấy rầy tôi nữa được không? Tôi rất bận, hiện tại cô thật sự có chút ảnh hưởng tới tôi."

Lục Kiều Vi đi thẳng tới, giật lấy điện thoại của Văn Cẩn Ngôn, hét lớn: "Mẹ kiếp, có thấy phiền không, còn cứu vớt người khác cái gì? Cứu cứu cứu đầu óc của chính mình đi! Cút cho lão nương, fuck off!"

Sau đó, nàng cúp điện thoại, đưa điện thoại cho Văn Cẩn Ngôn.

Văn Cẩn Ngôn đưa tay định cầm lấy, nhưng giữa đầu ngón tay vẫn còn có điếu thuốc, vươn tay lại thu hồi về: "Ừm, cái đó..."

"Chị không lấy à?" Giọng nói của Lục Kiều Vi nhẹ nhàng hơn, nàng nhìn qua nhìn lại, thật xấu hổ, thật không tự nhiên, ngày thường đều là dùng ngữ khí răn dạy mắng mỏ này nói chuyện.

Văn Cẩn Ngôn dùng tay còn lại lấy, điện thoại lại vang lên, người bên kia không ngừng gọi, Văn Cẩn Ngôn trực tiếp tắt máy.

Cô đi tới bên người Lục Kiều Vi, nói: "Sao em lại tới đây? Sao không nói với chị trước?"

Khi cô nói, ít nhiều cũng có mùi thuốc lá, không phải mùi gây khó chịu mà mang theo chút hương bạc hà.

Nếu trước đây nàng không nhìn thấy bộ dáng Văn Cẩn Ngôn như vậy, có lẽ nàng còn cho rằng Văn Cẩn Ngôn rất ôn nhu, nhưng hiện tại nhìn Văn Cẩn Ngôn rất gợi cảm, cực kỳ giống nữ lang đầu đường đang câu dẫn dụ hoặc nàng.

Lục Kiều Vi run rẩy, quên mất mình muốn làm gì, nói: "Tới, tới giúp chị."

Văn Cẩn Ngôn có chút sửng sốt: "Tới giúp chị?"

Lục Kiều Vi ừ một tiếng, cảm thấy có chút không đúng.

Nàng run run vai, quay đầu nhìn Văn Cẩn Ngôn, nghiêm túc nhéo cằm, đi vòng qua Văn Cẩn Ngôn, nói: "Sao em không biết chị còn có hai mặt? Rốt cuộc chị có phải là bạn gái của em hay không?"

Văn Cẩn Ngôn mím môi.

“Đừng giả vờ vô tội.” Lục Kiều Vi xụ mặt đứng đối diện cô, nghiêm túc nhìn biểu tình của cô, luôn cảm thấy có chút không đúng.

Có phải trước kia nàng thật sự chưa hiểu biết về Văn Cẩn Ngôn hay không?

“Không có hai mặt.” Văn Cẩn Ngôn nhẹ giọng nói.

[BHTT][Edit] Thương Nhân Đá Quý và Tiểu Thư Kim Cương - Nhập Nhập NhaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ