"Đừng nói vậy, tôi không chịu nổi." Lục Kiều Vi xua tay nói: "Bất quá hôm nay cô đến tìm tôi, nói thật, tôi đều cảm thấy cô cố ý thông đồng với Lạc Nhất Ngôn. Vì cái gì, vì vẻ ngoài của Lạc Nhất Ngôn chính là loại mà tiểu nữ sinh các cô thích, anh ta lại là trưởng phòng, có thể được hưởng lợi khi làm việc với anh ta, trở thành nhân viên chính thức cũng không mệt.”

“Nếu anh ta có bạn gái thì thế nào? Kết hôn còn có thể ly hôn, ly hôn còn có thể chia một nửa tài sản. Đến lúc đó nhà xe đều có, trực tiếp đá vợ cũ đi liền sẽ có lời, phải không?"

Đinh Duyệt Nghiên đang muốn giải thích, nhưng Lục Kiều Vi lại giơ tay ngắt lời, nói: “Đừng, tôi không nói cô, tôi chỉ nói những tiểu tam vẫn đang phá hoại gia đình người khác cơ, tâm cơ rất sâu, đúng là tiểu tam không biết xấu hổ đáng chết."

Mắng xong, nàng hỏi Đinh Duyệt Nghiên: “Cô cảm thấy tôi nói có đúng không?”

"Vâng..." Đinh Duyệt Nghiên mỉm cười, vẻ mặt có chút cứng đờ, "Vi Vi tỷ, chị có thể hiểu là tốt rồi, tôi đến đây chỉ để làm rõ ràng hiểu lầm thôi, còn có.."

Nàng ta ngẩng đầu quan sát vẻ mặt của Lục Kiều Vi rồi nói: "Còn có, về sau chị có chuyện gì đều có thể tìm tôi hỗ trợ, ví dụ như sắp xếp danh sách khách hàng."

Lục Kiều Vi im lặng nhìn nàng ta, chắp ngón tay lại.

Bi thương trên mặt Đinh Duyệt Nghiên tan biến, lá gan lớn không ít, nói: “Danh sách khách hàng rất quan trọng phải không? Sắp đến Tết rồi, mất đi khách hàng chắc chắn là một tổn thất lớn đối với công ty, tôi là thực tập sinh, cũng chỉ có thể giúp chị trong khả năng cho phép thôi."

“Trở về liền không cần.” Lục Kiều Vi nói: “Khó trách trước đây cô làm việc nhanh nhẹn như vậy.”

Đinh Duyệt Nghiên mỉm cười, vẻ mặt có chút ngây thơ: "Kỳ thực tôi muốn trở thành nhân viên chính thức mà thôi, không có lý tưởng lớn lao gì, vô cùng đơn giản, để lại cho mình vài đường lui."

Ý tứ là nói với Lục Kiều Vi rằng nàng ta có nhiều con đường hơn thế này.

Lục Kiều Vi nói: "Đây là lý do cô tới đây sao?" Nàng mím môi, "Tôi hiểu rồi, còn có chuyện gì nữa không?"

"Không còn, vậy Vi Vi tỷ, tôi đi trước." Đinh Duyệt Nghiên đứng dậy nói.

Hai người cũng không có xé rách mặt, Lục Kiều Vi cười lại với nàng ta, nói: "Đi làm việc đi."

Đinh Duyệt Nghiên rời đi, đóng cửa lại, hơi cúi đầu, vẻ mặt ảm đạm, nhìn giống như nàng ta thực sự là nạn nhân, rất hèn mọn, những người không hiểu tình hình sợ là đều sẽ thông cảm cho nàng ta.

Đi được một quãng xa, nàng ta lau nước mắt liền cười, trong lòng có chút đắc ý.

"Nữ nhân này đang nghĩ gì vậy? Cô ta đang uy hiếp cậu sao?" Khúc Thanh Trúc tức giận đi vào, cau mày nói: "Cho cô ta một chút màu sắc, cô ta đã mở xưởng nhuộm."

Lục Kiều Vi cười nói: "Nếu không thì sao Lạc Nhất Ngôn lại tìm cô ta làm tiểu tam? Này có nghĩa là bọn họ trời sinh một đôi, rất hợp nhau." Nàng vỗ tay, "Mình thực sự hy vọng bọn họ có thể vĩnh viễn ở bên nhau, tương thân tương ái cả đời."

[BHTT][Edit] Thương Nhân Đá Quý và Tiểu Thư Kim Cương - Nhập Nhập NhaWhere stories live. Discover now