40-Suy tư

176 20 3
                                    

Cậu sau khi căn dặn anh kĩ càng, cậu mới yên tâm chìm vào giấc ngủ.

Cảm nhận được tiếng thở đều của người bên cạnh. Anh xích người lại gần cậu mà ôm cậu vào trong lòng.

Cậu vốn nhỏ con mà, anh ôm cậu như lọt thỏm trong lòng, trông cưng phải biết.

Gấu nhỏ ngủ ngoan lắm. Không cựa quậy khi ngủ đâu nha!

Anh thơm nhẹ lên mái tóc mềm của cậu một cái, một tay xoa tóc, một tay vuốt lưng cho cậu ngủ ngon hơn như một thói quen.

Cậu trong mơ màng, không biết vì sao mà cảm thấy như mình bị ai đó ôm vào lòng. Nhưng vì mùi thơm thơm nhè nhẹ, thân thuộc đến lạ của người đó, làm cậu có phần an tâm mà bất giác ôm chặt eo người đó, miệng lẩm bẩm vài từ:

"Ấm quá.."

Loạt hành động, biểu cảm đáng yêu của cậu, anh nhìn mà phì cười.

Người đang say giấc trong vòng tay anh bây giờ, là người anh yêu, yêu đến tận cùng thời gian, tận cùng đất trời. Người mà anh suy tư hằng đêm, mong ngóng được gặp dù chỉ là chạm mặt nhau thôi chăng nữa.
.

"Beomie à! Mau dậy đi.", anh vừa sắp xếp quần áo khô xong, vào phòng mà cậu vẫn còn ngủ.

Thời gian thắm thoát trôi qua, bỗng chốc đã 4 giờ rồi còn đâu, anh cũng không muốn phá giấc ngủ của cậu, nhưng vì anh muốn trò chuyện với cậu, muốn nhìn cậu cười, muốn nhìn cậu làm mấy cử chỉ ngô nghê nhưng đáng yêu nên quyết định gọi cậu.

"Đã trễ rồi đó."

Giọng nói anh trầm ấm, càng khiến cậu thấy có thể ngủ thêm chút nữa.

Em ấy tối hôm qua lại thức đêm học bài nữa rồi. Thật chẳng chịu nghe lời mà.

Gấu nhỏ không chịu dậy, anh lại định vỗ nhẹ người cậu ý gọi dậy nhưng bắt gặp khuôn mặt xinh đẹp kia, cộng thêm với tia ánh sáng nhỏ, len lỏi qua các tầng mây dày, mà chiếu vào mặt cậu, xinh đẹp hết lời diễn tả.

Làn da trắng hồng, má xinh đầy đặn hơn trước, hơi ửng hồng vì không khí lạnh, đôi môi đỏ mọng, mấp máy kia, trong đáng yêu chết mất!

Anh chìm đắm nhìn con người nọ thật lâu, rồi tỉnh táo lại, phải dùng biện pháp khác với cậu đây mà.

Anh ngồi trên giường, kéo chăn ra, để khiến cậu thấy rét mà tỉnh giấc.

Cậu cảm nhận được luồng không khí buốt giá đang bủa vây mình, liền lần mò đến anh mà rúc vào trong lòng, nép đầu vào vai anh ngủ ngon lành.

"Dậy đi, Beomie à!", anh ghé sát tai cậu mà thì thầm.

Hơi thở ấm nóng cứ chui rúc trong tai khiến cơ thể cậu nóng rực, vội ngồi dậy.

"Cũng chịu dậy rồi hả?",

Anh đẩy nhẹ đầu cậu, hỏi. Nhưng ý không muốn cậu trả lời, chỉ đang muốn hỏi tội cậu thôi.

"E-em xin lỗi. T-tại trời lạnh mà..", cậu gãi gãi sau gáy, khẽ nói.

Sao nỡ mắng gấu nhỏ đây! Cứ nghĩ bản thân nghị lực lắm cơ, cho đến khi gặp cậu, mọi chuyện đã chuyển sang diễn biến khác..

Taegyu | Tình Hay Máu?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ