5-Giới hạn

517 56 6
                                    

Sáng hôm nay, Beomgyu lại phải đi học rồi. Cậu cứ lo lắng mãi, lỡ bọn Jukyung bị thầy cô la mắng xong hôm nay muốn trút giận lên người cậu thì cậu biết phải làm sao đây? Nhiều lúc thế này, cậu lại muốn có một người bạn thân để có thể bảo vệ cậu, tựa như Hajun năm ấy.

Beongyu là một người tốt, có học thức, nhan sắc thì khỏi bàn, chắc cũng sẽ có người muốn kết bạn với cậu nhưng lại sợ bọn Jukyung để ý, gây khó dễ, rồi cũng bị bắt nạt như cậu, thế rồi họ sợ, nên chẳng ai dám kết bạn với cậu.

Cậu vào lớp, nhưng hôm nay lạ lắm. Năm người, chẳng thấy mặt ai, nghe nói là do chúng ăn hiếp cậu và các bạn khác nên năm người họ bị giáo viên bắt cấm túc tại trường ba ngày.

Chả ai biết rằng ba ngày đối với những gì bọn chúng đã làm với cậu chả là bao, họ có biết rằng cậu đã phải chịu đựng bao nhiêu chứ? Cậu cũng muốn nói giáo viên chuyện cậu bị bạo lực lắm nhưng bọn chúng là con nhà giàu, ba mẹ chúng có cổ phần xây nên ngôi trường này, có báo lên nhà trường xong rồi họ cũng xua tay cho qua thôi. Chả là lần này, phụ huynh mấy bạn khác làm quá lên nên mới ra hình phạt như vậy, nói thì nói cấm túc nhưng có khi giờ bọn chúng đang ở nhà chơi cũng có, chứ bọn ngậm thìa vàng từ khi mới sinh ra ý, làm gì ba mẹ để bọn chúng để chúng bị cấm túc chứ.

Thế là mình sẽ có ba ngày yên bình rồi.

Rồi một ngày học trôi qua cũng nhanh hơn.
.

"Con về rồi nè mẹ ơi!"

Cậu lon ton chạy vào bếp với mẹ, miệng cứ cười khúc khích mãi. Có thể đối với người khác là bình thường, nhưng đối với cậu, không gặp người mình ghét là tuyệt thế đó.

Mẹ cậu cũng thấy lạ, thường nhật thấy cậu hay mệt mỏi, lờ đờ khi về nhà lắm mà, dù có bài kiểm tra điểm cao cũng thế. Sao tự dưng hôm nay cứ thấy không quen. Bà đang dở tay nấu ăn nhưng vì thắc mắc nên hỏi thử cậu.

"Hôm nay có chuyện gì hả con? Sao trông tâm trạng con tốt thế?"

"Không có gì đâu ạ!"

"Chắc chắn là con có chuyện gì giấu mẹ!"

"Con có chuyện là phải báo cáo với mẹ ngay, làm gì phải giấu chứ ạ!"

"À, mẹ biết rồi nhá!"

"H-hả, mẹ biết gì cơ ạ?"

"Con đang có người yêu chứ gì!"

Bà nói rồi cười thành tiếng, tỏ vẻ hài lòng.

"G-gì mà có người yêu ạ? Con chỉ chuyên tâm vào chuyện học thôi!"

Cậu nghe bà bảo xong ngơ ra luôn ấy, lí do thế mà bà cũng nghĩ ra được, thật là..Cậu ngại chết mất.

"Không có thật hả? Định bảo con dắt bạn sang đây chơi nữa đó!"

Trông bà có chút hụt hẫng.

"Thôi! Con đi tắm đây! Mẹ nói chuyện kì cục quá đi, người yêu sao hơn được cái học bổng sáng giá của năm nay được ạ! Có nó trong tay, chắc chắn cũng sẽ đỡ đần được mẹ. Bây giờ con chưa thể kiếm tiền nên đây là cách riêng của con!"

Taegyu | Tình Hay Máu?Wo Geschichten leben. Entdecke jetzt