12-Đùa

410 41 0
                                    

"Lên đây tôi cõng,sao thế?",anh nói thêm lần nữa vì anh nghĩ hình như cậu không nghe.

Chỉ là cậu ngây người ra thôi. Nghe anh lặp lại với giọng to hơn ,cậu mới tỉnh táo lại.

"K-không phải sắp đến xe của anh rồi hay sao? T-tôi có thể đi được mà.",cậu cười khổ, tay thì gãy gãy đầu, ánh mắt vội nhìn về một hướng khác khi cậu bắt gặp ánh mắt không hài lòng của anh.

"Mau. Không được nhiều lời đâu.",anh vẫn muốn cõng cậu đến xe, anh đây là muốn cõng gấu nhỏ lắm rồi đó nên là gấu mau đồng ý đi.

"T-thôi được rồi t-tôi sẽ để anh cõng mà!",cậu đang ngượng lắm nên lúc leo lên lưng anh hơi khó khăn một chút.

Anh một tay đưa ra sau đỡ lấy mông cậu, một tay thì đỡ phía sau lưng cậu vì sợ cậu ngã. Cậu thì cũng sợ bị ngã nên cũng ôm chặt cổ anh. Những hành động của cậu có phần hơi lúng túng nhưng lại rất đáng yêu.

"Cậu nhẹ thế này, về nhớ mà ăn uống cho nhiều vào đấy!",Taehyun đây là muốn quan tâm nhưng không muốn nói lời mật ngọt với người ta đây mà.

"Kệ tôi, không cần anh quan tâm."

"Tôi cứ quan tâm."

"Ừ quan tâm cho khổ anh ra, tùy anh nhé!"

"Khổ cả đời cũng được."

"A-anh vừa nói cái gì cơ?"

"Không có gì đâu. Giờ thì cậu xuống được rồi.", nhận ra mình vừa nói cái gì đó,là lời yêu đó sao nên vội đánh trống lãng.

"V-vâng..", cậu còn đang suy nghĩ cái gì đó thì anh bảo cậu xuống.

Ý anh ấy là sẽ lo cho mình cả đời sao?

Anh đi đến mở cửa xe cho cậu vào mà không hay rằng mình đã khiến cho cậu ngại đỏ rang cả mặt.

Vào xe rồi mà cậu cứ quay sang nhìn ra ngoài cửa, không chịu quay vào nhìn anh dù chỉ một cái. Anh thì không biết lí do gì khiến cậu trở nên kì cục như thế. Đến khi cậu ngượng đến đỏ lan ra cả vành tay, anh biết cậu ngại rồi, chỉ phì cười, xoa xoa mái tóc mềm.

"Mau thắt dây an toàn vào đi!"

Anh vờ nghiêm giọng, thành công khiến cho cậu lúng túng không biết phải làm gì bây giờ.

"À t-tôi biết rồi!"

"Để tôi.", nói rồi anh chồm người qua.

Beomgyu chỉ biết ngơ người ra vài giây, không nhúng nhích chút nào, lỡ đụng vào anh thì lại ngượng chết mất.

Tim của cậu giờ như sắp nổ tung,cậu chưa bao giờ cảm thấy như thế này cả.

Anh lái xe đến nhà cậu, dù gì sau chuyện hôm đó, anh cũng biết nhà của cậu. Vì cậu đang thấy rất gượng gạo nên anh đành lên tiếng, phá tan không khí yên lặng, chỉ là với hai người thôi, chứ Seongnam vốn rất tấp nập.

"Tối nay cậu có hẹn ăn tối với tôi đấy! Thế cậu có bận gì không?".

Mong câu trả lời sẽ là không bận.

"Tôi không, thường thì giờ tối tôi cũng ăn ở nhà mà!"

May là gấu nhỏ rảnh ha. Mình đã chờ để được đi ăn với cậu ấy rất lâu rồi.

Taegyu | Tình Hay Máu?Where stories live. Discover now