Chương 10: Tiêu Ánh Nguyệt

66 7 0
                                    

Chương 10: Tiêu Ánh Nguyệt

Vạn năm sau

Tại Hoàng cung Thịnh Quốc, quý phi của Thịnh Vương vừa bình an hạ sinh thất công chúa, Tiêu Dật không khỏi vui mừng, ông có nhiều hoàng tử nhưng không có tiểu công chúa.

Giờ đây có một đứa con gái dễ thương như vậy, ông nhất định sẽ yêu thương con bé thật nhiều. Tiêu Dật đã đặt tên cho thất công chúa là Tiêu Ánh Nguyệt.

Ánh là ánh sáng, Nguyệt là mặt trăng. Tên của tiểu công chúa có nghĩa là ánh sáng của mặt trăng.

Từ nhỏ tiểu công chúa đã vô cùng đáng yêu, suốt ngày bám theo lục hoàng tử gọi lục ca. Tiêu Lẫm cũng rất yêu thương thất muội, dành rất nhiều thời gian cho muội ấy.

Thời gian dần trôi, thất công chúa cũng trưởng thành. Nàng ngày càng xinh đẹp, nét đẹp ma mị có phần quyến rũ. Nàng thừa hưởng mọi sự xinh đẹp từ mẫu phi.

Tiêu Dật thậm chí còn đùa rằng, dung mạo này của nàng có khi còn đánh gục được vị Ma Thần Thượng Cổ ở Ma Vực.

Tiêu Ánh Nguyệt tuy là công chúa nhưng tính cách của nàng không dịu dàng, đoan trang như những cô nương khác. Nàng phóng khoáng, hào sảng và rất trọng nghĩa khí.

Nàng không có thích thêu thùa, ngâm thơ gì đó. Nàng thích đọc sách, luyện kiếm, bắn cung. Ngoài ra nàng còn khá thẳng tính. Thích cái gì, không thích cái gì đều thể hiện rất rõ.

Năm nay Tiêu Ánh Nguyệt tròn 20 tuổi. Tiêu Dật muốn nàng cùng lục ca tới Tiêu Dao Tông tu hành. Tiêu Lẫm luôn nghe lời Phụ Vương dĩ nhiên sẽ đồng ý. Ngược lại với Tiêu Ánh Nguyệt không hứng thú với tu tiên.

Ngược lại nàng có hứng thú với Ma Vực hơn là Thần Vực. Thật khác người.

Nhưng nàng vẫn đồng ý tới Tiêu Dao Tông. Vì sao? Vì ở trong cung buồn chán quá, nàng muốn nhân cơ hội này ra ngoài dạo chơi. Tiêu Lẫm sao lại không nhận ra ý nghỉ của thất muội. Chỉ là hắn không nói ra thôi.
___________________________

Núi Bất Chiếu - Tiêu Dao Tông

Sau một tháng ở Tiêu Dao Tông, Tiêu Lẫm và Tiêu Ánh Nguyệt cũng đã thân thiết với mọi người hơn nhiều. Hai huynh muội họ không dùng thân phận hoàng thất, mà chỉ là những người bình thường tới đây học nghệ. Điều đó làm mọi người khá thoải mái.

Tiêu Dao Tông nam đệ tử thì nhiều nhưng nữ đệ tử thì ít. Nữ nhân ở đây cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.
______________________________

Gần đây Tiêu Lẫm không cẩn thận bị phong hàn nên chỉ có thể ở trong phòng nghĩ ngơi, dù Tiêu Lẫm có nói bản thân không sao cũng không được. Phải dưỡng bệnh cho đến khi khỏi hẳn mới được ra ngoài.

Ánh Nguyệt hiểu rõ lục ca, nhìn huynh ấy vậy thôi chứ mỗi lần bị bệnh phải uống thuốc là né lên né xuống. Phải có thứ gí đó ngọt ngọt cho huynh ấy ăn mới chịu.

Nàng có hỏi qua Tàng Hải sư huynh thì biết mất ong trong tông môn vừa mới hết. Vậy nên nàng chỉ có thể lấy tạm mật hoa làm bánh cho lục ca.

Lục ca thích hoa sơn trà vậy nàng sẽ lấy hoa sơn trà. Đang đi hái một ít hoa thì nàng nhìn thấy một con rắn trắng trên đầu có sừng chạy về phía nàng. Nó thấy nàng thì nhất thời sững sốt như bị hóa đá

SAU KHI GIẢI QUYẾT HIỂU LẦMWhere stories live. Discover now