Chương 71

114 11 0
                                    

Cha, nương, Điệp Thúy cùng Mặc Yên được ta hỗ trợ, đều từ trên mặt đất đứng lên. Ngươi nói đại mỹ nhân? Nàng đã chạy vào trong phòng, ta đợi thêm lát nữa không biết làm sao giải thích với nàng, càng đáng sợ hơn chính là, ta không biết nàng sẽ xử lí ta như thế nào, ta cảm giác được đại nạn sắp đến a! Bản công tử yếu đuối như cành hoa, phải thật cẩn thận.

"A!" Điệp Thúy hô một tiếng, cha, nương, Mặc Yên cùng ta đều thiếu chút nữa bị nàng dọa ngã lăn ra đất.

"Điệp Thúy, ngươi không nên loạn gọi có được không, dọa đến lão gia, phu nhân cùng bản công tử làm sao bây giờ?" Mặc Yên trắng mắt liếc Điệp Thúy một cái, nhưng ta tin tưởng nàng kì thực là vì nhát gan nên mới cáo mượn oai hùm. Đầu năm nay, cha ta cũng từng khen ngợi Mặc Yên thành thật, nay cũng học trò gian trá, xem ra hôm nào bản công tử cũng muốn bắt chước một hai chiêu mới tốt!

"Không phải a! Mặc Yên, ngươi ngẫm lại xem a! Chớ không phải là thiếu phu nhân cũng bị bệnh? Thân thể không khỏe nên mới kêu lên tiếng?" Nói chuyện là người nọ Điệp Thúy.

Bản công tử từ nhỏ đến lớn, không có một lần như vậy đề phòng nàng, thật sự là hồ ly chẳng ra hồ ly!

"Ngươi là vừa nói, nếu là thật thì... Công tử, có muốn hay không mời đại phu đến xem bệnh cho thiếu phu nhân? Di? Công tử, mí mắt ngươi sao lại giật giật? Rút gân sao?" Mặc Yênquay đầu lại hỏi ta.

Mặc Yên, ngươi có thể để ý đến ám chỉ của bản công tử không? Ách... Cư nhiên lại hoàn toàn xem không hiểu, ngươi theo bản công tử cùng nhau lớn lên, vì sao từ trước đến giờ một chút thông minh của ta ngươi cũng không học được? Ta không bảo ngươi nói ra sự tình kia, ngươi vì sao phải nói?

Mà cha ta, nhãn thần mị mị, sờ sờ chòm râu, hình như là rất thỏa mãn, nương cũng cười đến híp mắt, còn che miệng? Phu thê hai người không lương tâm, quang minh chính đại ở trước mặt ta diễn trò cười trộm, cha cùng nương thật sự là quá đáng!

"Không cần! Chúng ta đều tốt, chúng ta không có chuyện gì! Không cần mời đại phu!" Ta cố sức liếc mắt cha cùng nương, lại dùng lực liếc mắt Điệp Thúy cùng Mặc Yên.

"Điệp Thúy, Mặc Yên, các ngươi trước lui xuống chuẩn bị nước ấm, ta cùng Tuyệt Ca rửa mặt chải đầu." Điệp Thúy cùng Mặc Yên nhanh như cơn gió chạy đi chuẩn bị.

"Cha, nương, các ngươi trước ở đại sảnh ngồi chờ được rồi, ta muốn cùng Tuyệt Ca rửa mặt chải đầu."

"Dương Trần a! Cha vốn nghĩ ngươi sẽ giống Dật Trần, Phi Trần bọn họ, không nghĩ tới ngươi có thể cùng cha như nhau, cha thật sự vui mừng!"

Cha cười đến toe toét miệng, từ trước đến nay mặt nhăn đến độ kẹp chặt hai đầu lông mày cư nhiên lại buông lỏng ra, sau đó lặng lẽ nhìn thứ trên ngón tay cái ta đang đeo, rất hiển nhiên, hai người đệ đệ luôn bị thê tử quản nghiêm, cha ta thương tâm gần chết.

Lạc lão tiên sinh, ngươi xem hình dáng của ngươi bây giờ đi, ngươi nghìn vạn lần không nên đi ra ngoài nói với người ta ngươi là cha của tiêu soái bản công tử, để tránh khỏi một truyền mười, mười truyền một trăm, truyền đến tại dân gian cỡ nào đáng sợ, lại nghĩ đến trong hoàng thành không ai không biết Lạc lão đầu là cha ta, lòng ta lại một trận thương tâm.

[BHTT]-[EDIT] Phi tử của hoàng thượng ở rể Where stories live. Discover now