☆Chương 158 (H): Sư tôn, nàng muốn trứng rồng sao?

Start from the beginning
                                    

Nàng càng nghĩ càng thấy đau lòng, ngón tay nhịn không được sờ sờ ngực Lạc Thanh Từ. Mảnh nghịch lân nơi đây bởi vì các nàng gắn bó sâu sắc mà trở nên rạng rỡ óng ánh, trải qua mấy lần được linh lực của Nguyễn Ly tẩm bổ, ánh sáng của nó so với lúc nằm trên người Nguyễn Ly càng thêm bắt mắt xinh đẹp.

Lúc hóa hình rồng cùng Lạc Thanh Từ song tu, Nguyễn Ly đã nhìn thấy rõ ràng, vì thế mặt mày mang cười nói: "Nó ở trên người nàng còn đẹp hơn lúc nằm ở chỗ ta."

Lạc Thanh Từ bị Nguyễn Ly sờ đến phát ngứa, trong lòng nổi lên một trận tâm tư khác, nghe được Nguyễn Ly nói, cúi đầu liếc mắt, quả nhiên như vậy.

Nàng duỗi tay đem Nguyễn Ly ôm lên một chút, dùng chăn mỏng đem hai người quấn chặt, thấp giọng nói: "Trên đời này chỉ sợ ta chính là người duy nhất được đến nghịch lân, còn có thể được đến tình yêu của chủ nhân nó."

Cho dù yêu thích đến thế nào, vảy ngược của Long tộc là một tồn tại không thể đụng vào, không chỉ vì quá đau đớn, càng là một loại bản năng kháng cự. Cho dù rồng chọn người kia làm đạo lữ, cũng sẽ không cho phép họ tùy tiện chạm vào nghịch lân, càng đừng nói sống sờ sờ gỡ xuống.

Cũng chỉ có tiểu ngốc long này, dưới tình huống tình cảm chưa rõ ràng, tương lai chưa chắc chắn, lại đơn phương đem vảy ngược chính mình tặng cho người khác.

Nghĩ vậy Lạc Thanh Từ không thể tránh khỏi nhớ tới nguyên tác, mặc dù nguyên tác kia quá nhiều điểm đáng ngờ, cũng không hẳn là sự thật, thậm chí nó có lẽ là Thiên Đạo dùng để khiêu khích nàng, nhưng Lạc Thanh Từ vẫn cảm thấy đau lòng cùng tức giận, nàng nhịn không được chọc chọc cái trán Nguyễn Ly, "Rồng ngốc, nào có ai như nàng."

Nguyễn Ly bị nàng chọc đến thẳng híp mắt, đơn giản vùi trong ngực Lạc Thanh Từ rầm rì, "Ta mới không ngốc, nếu ta lúc trước luyến tiếc nghịch lân, ta đây hiện tại không sư tôn, không Trì Thanh, cũng không đạo lữ."

Tuy chỉ là muốn phóng kiều, nhưng nói xong Nguyễn Ly lại nhịn không được ôm chặt Lạc Thanh Từ, loại may mắn cùng sợ hãi dâng lên từ đáy lòng, làm cho nàng cảm thấy vừa đau nhức lại đắng chát.

Lạc Thanh Từ nhận thấy được cảm xúc nàng biến hóa, nhẹ nhàng vỗ về nàng, "Nàng đấy, ta đang ở chỗ này, nàng còn miên man suy nghĩ cái gì."

Nghĩ tới chuyện nghịch lân, Lạc Thanh Từ duỗi tay nâng cằm Nguyễn Ly, ngón tay sờ sờ cổ nàng, "Nghịch lân nằm ở nơi nào?"

Nguyễn Ly không nói chuyện, Lạc Thanh Từ gãy nhẹ vào da thịt non mềm, mang theo một trận tê dại ngứa ngáy, Nguyễn Ly nhẫn nại một lát duỗi tay bắt được Lạc Thanh Từ, "Sư tôn."

Lạc Thanh Từ nhìn chằm chằm nàng, mím môi, Nguyễn Ly trong mắt thần sắc thực rõ ràng, Lạc Thanh Từ không do dự nữa, thuận theo nội tâm mà thò đi qua, hôn lên nơi nghịch lân của Nguyễn Ly.

Nguyễn Ly ưm một tiếng, ngay sau đó nhiệt ý trong phòng lại một lần đốt lên. Nhưng người khởi xướng là Lạc Thanh Từ lại có chút hối hận, Rồng Con nhà nàng thể lực hiển nhiên vô cùng dư thừa, hai người ngươi tới ta đi ba phen bốn bận, đến cuối cùng Lạc Thanh Từ dù đã Tiểu Thừa đỉnh phong cũng phải bại trận dưới tay Nguyễn Ly.

[BH-Edit] Hàng Long Quyết - Thời Vi Nguyệt ThượngWhere stories live. Discover now