Chương 9: Ở đỉnh giới giải trí muốn làm gì thì làm (9)

28 1 0
                                    

Tác giả: Trúc Vũ Thiền Nguyệt
Edit by Augenstern

Đoàn phim 《 màu cam phong ba , đột nhiên nổ tung.

Nhân viên công tác và các diễn viên tụ lại với nhau, lớn tiếng nghị luận.

"Cái gì? Muốn bỏ diễn viên? Bỏ vai diễn nào? Nữ hai hay là nam hai?"

"Không biết! Xem đạo diễn Trần như vậy, chắc không phải vai chính......"

"Không thể nào! Đã bắt đầu quay được một thời gian rồi, thật sự muốn bỏ sao......"

......

Âm thanh nghị luận vang vọng, Lâm Diệc cầm ly cà phê trợ lý mới mua cho đi ngang qua, nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt như vậy, đi đến.

Hắn vừa tiến đến, studio lập tức an tĩnh xuống, ánh mắt động tác nhất trí mà nhìn hắn.

Lâm Diệc nhíu nhíu mày nói, "Nhìn cái gì mà nhìn?"

"Lâm Diệc, cậu đến vừa lúc." Đạo diễn Trần ngồi giữa studio, hướng hắn vẫy vẫy tay, "Có chuyện này tôi muốn cùng cậu thảo luận một chút......"

"Chuyện gì?"

"Về đóng phim......"

Lâm Diệc có chút không kiên nhẫn.

Từ lúc bắt đầu quay, rất nhiều cảnh quay hắn đều dùng thế thân, đạo diễn Trần cơ hồ mỗi ngày đều nói hắn hai câu không chuyên nghiệp. Nhưng cũng không còn cách nào, hắn là người nổi tiếng, lại nhiều lịch trình, có thể đến phim trường đã là rất tốt rồi.

Bây giờ chắc là lại muốn nói hắn không chuyên nghiệp đi, thật là phiền.

"Nga, như vậy ông ở chỗ này nói đi." Lâm Diệc không kiên nhẫn nói, "Tôi có chút mệt mỏi, muốn trở về nghỉ ngơi."

"Tôi đây cứ việc nói thẳng." đạo diễn Trần dừng một chút, mở miệng nói, "Chúng tôi tính toán...... Đổi vai chính."

Động tác uống cà phê của Lâm Diệc khựng lại, nhíu mày nói, "...... Đổi cái gì?"

"Đổi vai chính."

"Đổi......"

"Đổi Quan Điềm."

Động tác trong tay Lâm Diệc hoàn toàn dừng lại.

Hắn đứng hai giây, lập tức cười nói, "Đạo diễn Trần, Điềm Điềm làm sao vậy? Ông muốn tôi đóng phim cho tốt, cũng không đến mức phải dùng Quan Điềm tới uy hiếp tôi chứ. Sao có thể......"

"Sao lại không có khả năng?"

Một giọng nữ lười biếng, đột nhiên từ trong điện thoại đạo diễn Trần vang lên..

Lâm Diệc cảm thấy đánh đòn cảnh cáo.

Hắn cơ hồ là theo phản xạ tính vứt bỏ cà phê trong tay tiến lên.

"Thời, Thời Hạnh?! Là em sao? Thời Hạnh!"

"Là tôi." Trong điện thoại giọng nói lười nhác, lại phá lệ dễ nghe, "Buổi tối tốt lành, lão lừa trọc."

"Thời Hạnh! Vừa rồi đạo diễn Trần nói......"

"Là thật." cô cười nói, "Vốn dĩ, tôi chỉ muốn rút vốn. Bất quá rút vốn nhiều không thú vị, không bằng làm chút chuyện thú vị."

[Edit] (Xuyên Nhanh) Ta Là Thật Sự Có Tiền - Trúc Vũ Thiền NguyệtWhere stories live. Discover now