Chương 2: Quá khứ, Song Trùng?

248 42 1
                                    

__Được rồi Việt Nam, con sẽ phải giải thích rõ ràng về việc này đấy

Sau khi Việt Hòa rời đi, Đại Nam đã bảo Việt Nam và Mặt Trận lên thư phòng nói chuyện. Hiện tại, cậu đang ngồi đối diện với Đại Nam, bên cạnh chính là Mặt Trận.

__Cái này....con.....

Việt Nam ko muốn nói chút nào, nàng thơ của cậu ko thích việc bị phát hiện đâu. Nếu giờ cậu nói, nàng sẽ giận cậu mất!

__Xin lỗi cha, con ko thể nói được ạ...._ Việt Nam mím môi nói, đây là lần đầu tiên cậu từ chối yêu cầu của cha.

__.....Ta hiểu con ko thể. Nhưng làm ơn đi Việt Nam, bọn ta cần biết để từ đó tìm cách đưa anh con về.

__Bọn anh thật sự cần sự giúp đỡ của em Việt Nam.

__Em...em!

Đối với gia đình Việt Nam khó lòng có thể từ chối được, còn chưa kể đó là cha và anh ba cậu nữa, làm sao cậu có thể từ chối họ!

__......Con sẽ kể_ Cuối cùng vẫn là phải nói ra chứ ko thể giấu nổi.

---------------------------------------

Khung cảnh quay về quá khứ 15 năm về trước. Trên đồng cỏ xanh ngắt, có một bóng dáng đang ngồi thêu vải, thỉnh thoảng lại ngó quanh như đang chờ đợi ai đó.

__Vie, em đang làm gì thế?

Vẫn là Việt Hòa, nhưng là phiên bản 8 tuổi. Nhỏ nhắn, vô hại, ngây thơ và đáng yêu.

__Anh Hòa! Em đang thêu khăn tay ạ, sao anh lại ở đây?

Cô gái với mái tóc đỏ rực, trên tóc có một chiếc kẹp sao vàng. Làn da trắng sứ, cùng bộ áo dài tráng tinh lại càng tôn lên màu da ấy. Đôi mắt mè màu vàng lúa có chút gì đó thờ ơ nhưng lại mang theo sự dịu dàng nhìn hắn.

__Anh học xong hết rồi nên cha cho anh đi chơi, nên anh tranh thủ ra gặp em này.

__Ôi trời, đáng yêu quá, cảm ơn anh đã nhớ đến em nhé ^^

__Có gì đâu, em là tình yêu của anh mà_ Hắn ôm lấy cô gái đó mà gục nhẹ xuống vai nàng dụi dụi.

__Vâng, là tình yêu của anh_ Nàng khúc khích nói, chất giọng đầy sự chiều chuộng.

Khung cảnh cặp nam - nữ vui vẻ chơi đùa với nhau không khỏi khiến người ta cảm thán, thật sự rất dễ thương a!

Mọi thứ đều rất yên bình, đó là cho đến khi......

__Việt Hòa! Xem em vừa kết bạn được với ai nè, cậu ấy rất dễ thương đúng ko! Lại còn rất giống em về ngoại hình và cả tên nữa, như song sinh luôn♡_ Vie mắt lấp lánh nhìn Việt Hòa nói.

__!!!!

Ánh mắt hắn dán lên người kẻ kia, mang theo sự kinh ngạc pha lẫn rất nhiều khen tuông trong đó.

__Em....làm gì ở đây, Việt Nam?

__Hửm?_ Vie khó hiểu với câu hỏi kì lạ của Việt Hòa, mắc gì gọi hẳn tên cô ra vậy?

__Anh...anh tư!!

Việt Nam nãy giờ cúi đầu, nghe tên mình mới dám ngước lên, lại vô cùng kinh ngạc khi thấy người đối diện chính là anh tư của mình.

[Countryhuman/AllNam] Đồng tử chếtWhere stories live. Discover now